Vậy thì em van xin tôi đi. Van xin tôi mau lấp đầy bên dưới này của em đi.
- A... Không được... Dừng lại!
- Không được đừng lại sao? Được, vậy đêm nay cho dù em có van xin thế nào, tôi cũng sẽ tuyệt đối không dừng lại. Em phải ở đây, bên cạnh tôi, làm người phụ nữ của tôi. Trừ khi tôi chán em, em mới được nghĩ đến hai chữ "tự do".
Suy nghĩ đó càng khiến cho hắn trở nên mãnh liệt. Động tác cắи ʍút̼ của hắn càng lúc càng nhanh, giống muốn giày vò cô đến chết vậy. Bạch Ly không ngừng thở gấp, cả người cô run rẩy, hai mắt đẫm nước đến đáng thương, theo nhịp đẩy lưỡi bên dưới của hắn, nơi đó bức bối không chịu nổi.
Sau khi hút cạn mật ngọt, cảm thấy đã thỏa cơn khát tình, hắn mới chịu ngẩng đầu nhìn lấy cô, ánh ma sâu thẳm giống như đang thăm dò cô, giọng hắn đã tràn đầy nhiễm du͙© vọиɠ.
- Tiếp theo là em muốn làm gì đây nhỉ? Xem ra nụ hồng bên dưới đã sẵn sàng rồi.
- Gã khốn này! Đừng hòng tôi sinh con cho anh!
Bạch Ly bướng bỉnh nhìn hắn, cô không sợ Uông Tử Thần đánh đập mình nữa nhưng cô lại sợ tiếp xúc da thịt với hắn. Nhất là khi độ cuồng bạo trên giường của hắn cực kỳ cao. Một người đàn ông như vậy làm sao có thể nhịn đến tận bây giờ?
- Bạch Ly, em biết đấy, đàn ông chỉ muốn lên giường với người phụ nữ mà họ yêu thôi.
- Còn những người phụ nữ mà cởi đồ hết nằm trên giường anh thì anh cũng chơi họ luôn có đúng không?. Đọc 𝘁𝙧𝓊𝘆ện ch𝓊ẩn không q𝓊ảng cáo == 𝒯 𝙧 ù 𝓶 𝒯 𝙧 𝓊 𝘆 ệ n.vn ==
- Không, tôi đương nhiên là không giống với loại đàn ông suy nghĩ bằng nửa thân dưới ấy rồi.
- Vậy chắc anh suy nghĩ bằng nửa thân trên?
Uông Tử Thần nhìn gương mặt đỏ ửng mị tình của cô vẫn gân cổ lên cãi với hắn, thân thể đều đã ướt đẫm mồ hôi hết cả. Dáng vẻ động tình của cô thật sự quyến rũ chết người, eo thon, ngực nẩy, mông tròn trịa, chắc chắn rất thích hợp để ôm ấp mỗi đêm. Nhìn phản ứng cơ thể như vậy mà cô còn chối là mình không hề thích hắn sao?
Cô có biết nhìn cô như vậy khiến người ta rạo rực lắm không hả? Miệng chúm chím hơi thở gấp gáp, trông giống như đang độc chết người vậy. Nhìn quyến rũ chết đi được, bên dưới hắn không thể dừng lại nổi, hắn ôm lấy thân thể mềm mại của cô, cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ đang kể tội mình, đôi mắt nhìn cô âu yếm không tả được.
- Bạch Ly, cho dù tất cả phụ nữ ở Nam Thành này có cởi đồ và nằm sẵn lên giường tôi cũng sẽ lạnh lùng mà vứt ra ngoài kia.
- Vậy sao anh lại lột đồ tôi? Anh là chó sói đến mùa động dục sao?
- Bởi vì tôi muốn ngủ với em. Chỉ có người con gái được Uông Tử Thần tôi nhắm trúng mới có thể sinh con cho tôi mà thôi. Đó là niềm vinh dự của em.
Chỉ có duy nhất một mình cô là khiến cho hắn say mê sau một lần ngủ. Khiến hắn như điên đảo thần hồn mà chạy đi tìm kiếm như một kẻ điên chỉ để bắt cô về làm vợ. Ai bảo cô cướp mất trinh tiết đời trai hắn để dành hai mươi lăm năm, cô phạm tội thì phải chịu trả giá. Và cái giá của cô là bị hắn đêm đêm đưa lên giường giày vò như thế này.
Hắn chưa từng động tâm, chưa từng hao tâm tổn trí vì một người phụ nữ như vậy. Cô chắc chắn chính là nghiệp chướng kiếp trước của hắn.
- Tôi chỉ có một mình em thôi... Không một người phụ nữ nào khác được phép đặt chân lên giường ngủ của tôi ngoại trừ em cả. Sau này tôi sẽ chỉ thương một mình em thôi. Cho nên...
Hắn cởi tụt qυầи иᏂỏ vứt xuống, gậy th*t nóng hổi bên dưới được giải phóng, dựng đứng lên lăm le nhìn về phía cô đầy thèm khát. Hắn cầm lấy gậy th*t đã trướng to đem đặt trước *** ***** nhỏ ướŧ áŧ bên dưới, hắn không có cho vào mà chỉ cọ lên cọ xuống ma sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở bên ngoài.
Hắn hôn lên vành tai đỏ thẹn, gặm cắn không ngừng, thì thầm bên tai cô những lời dụ dỗ.
- Tôi làm như vậy em có thích không?
Bạch Ly sợ hãi, nơi đó nóng hổi như đang khao khát cô không ngừng, cô thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt, hơi thở bị nghẹn lại ở cổ họng.
Hắn bắt đầu động thắt lưng, đem gậy th*t trượt tới trượt lui trước cửa *** *****, thân thể cao lớn đưa đẩy không ngừng muốn đè ép cô. Bàn tay nhào nặn hai bầu ngực thành đủ loại hình dạng. Bên dưới cọ qua cọ lại ma sát nóng rực như thiêu đốt giữa hai chân cô. Da thịt hắn nóng hổi, hơi thở phả ra đầy mùi du͙© vọиɠ thiêu đốt. Nơi ma sát giống như một miếng sắt nung đỏ khiến cô không tự chủ mà run rẩy lắc hông theo từng nhịp lên xuống.
Bạch Ly không thể hiểu nổi bản thân Uông Tử Thần muốn cái quái gì nữa. Hắn muốn sinh con, có biết bao nhiêu cô gái muốn sinh con hắn, tại sao lại bắt ép một cô gái nhỏ như cô chứ? Tại sao hắn lại có hứng thú mà đè cô ra làm loại chuyện khiến người ta đỏ mặt như vầy.
- Sẽ không có một ai được phép mang thai con của tôi ngoại trừ em cả.
- Đừng... Đêm qua... đêm qua anh làm nhiều quá chỗ đó vẫn còn đau lắm. Tôi không thể làm tiếp được nữa.
- Thật tội nghiệp! Em đau lắm ư?
Bạch Ly lúc này liên tục gật đầu. Không đau sao được, đêm qua hắn như thể uống phải xuân dược vậy, cứ liên tục làm cô không biết bao nhiêu lần, bao nhiêu tư thế xấu hổ, mặc cho cô khản giọng cầu xin hắn vẫn không hề dừng lại.
Quả thật nhu cầu trên giường của Uông Tử Thần rất cao, không làm thì thôi, một khi đã làm thì đều rất mãnh liệt. Nơi đó của cô đêm qua bị hắn không ngừng đâm vào, lại còn bị những còn tay càn rỡ của hắn trêu chọc suốt dọc đường trên xe, đến bây giờ vẫn còn sưng đỏ.
- Như vậy thì tôi có nên tha cho em không nhỉ?
Cho dù bên dưới hắn đang khao khát cô đến mãnh liệt thì đôi môi này vẫn cần phải biết nói những lời dụ dỗ chết người.
Làm bên ngoài cô còn sướиɠ như vậy, nếu như hắn được đi vào bên trong vùng thịt non mềm cách một tầng trở kia có phải là càng sướиɠ đến kinh thiên động địa hay không?
Hắn gặm cắn vành tai non mềm của cô không ngừng phả ra từng lời nói đầy dụ hoặc.
- Bạch Ly, bên dưới tôi đang khao khát em không ngừng, nó muốn được đâm vào bên trong "cô bé" của em, tôi muốn em sinh con cho tôi. Bé cưng, em cho phép tôi được không... Có được không hả? Trả lời tôi đi!
Bên dưới cứ trượt tới trượt lui, không đâm vào mà chỉ cọ sát trước *** ***** khiến bên dưới đã nhầy nhụa cả lên. Bạch Ly hai mắt mờ mịt, bên dưới ngứa ngáy khó chịu vô cùng, muốn mở miệng kêu hắn mau đâm vào bên trong nhưng cũng may kịp thời giữ lại, sợ tới mức không muốn nói nữa, cắn chặt môi.
Tất cả những điểm nhạy cảm trên người đều bị hắn xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ không ngừng chồng chất. L*иg ngực như có một tảng đá lớn không ngừng đè ép. Cả cơ thể mềm nhũn ra như một cục bông gòn dưới thân hắn, muốn chống lại nhưng không thể.
Gương mặt Uông Tử Thần đỏ bừng, thân thể hắn nóng như lửa đốt, hắn chậm rãi nhắm mắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ đang bủa vây lấy tâm trí lúc này, như điên như dại. Thật sự chưa từng cảm thấy nɧu͙© ɖu͙© bủa vây lại sướиɠ đến như vậy, thì ra đây chính là loại kɧoáı ©ảʍ mà không một con người nào có thể khước từ. Và cô là người mang đến điều đó cho hắn. Hắn chỉ muốn cô sinh con cho hắn thôi, như thế cô có thể vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn hay không?
Hắn liếʍ láp chiếc vành tai đỏ ửng, ánh mắt trong đêm thâm trầm như sói đói săn mồi, miệng vẫn không nói ra những lời dụ dỗ, hơi thở hắn ngắt quãng, thở hắt ra từng cơn đầy khoan khoái.
- Nói! Em muốn tôi... Em thèm tôi. Bạch Ly, nói đi em!... Rồi tôi sẽ thỏa mãn cho em. Bên dưới em muốn làm rồi mà phải không bé cưng?
Âm thanh va chạm xá© ŧᏂịŧ giữa hai thân thể quấn lấy nhau không một khe hở. Ma sát gậy th*t nóng hổi và u huyệt khiến cho nơi đó của cô vấy ra một lớp dịch nhầy. gậy th*t đâm vào không khí, tuy có sướиɠ nhưng nhiêu đây làm sao mà đủ với một con người tham lam như Uông Tử Thần?
- Em mà không nói tôi sẽ xem như là em đồng ý rồi đấy nhé.
- Khoan đã...
Phập!
Không kịp nữa, người đàn ông kia rướn người, cúi đầu nhìn đăm đăm nơi tư mật giao hợp, tay nắm chặt lấy hai bên hông nhỏ ghì xuống. Thắt lưng vững chắc lần nữa mang theo uy lực, cười xảo quyệt một cái, cầm lấy *** **** cứng rắn thúc một cái đâm mạnh vào trong u huyệt nhầy nhụa.
- Á... Đau... Đau quá!
Cánh môi run rẩy khô khan há mở nhưng lại chẳng thể cất ra thành lời sau tiếng nấc nghẹn. Giọng nói cô bị chặn lại ở yết hầu, đau đến tứ chi tê dại, run lên bần bật, bật cả nước mắt. Hai tay cào lấy tấm lưng trần xăm hình ngũ hỗ phân tranh, bây giờ lại bị cô cắm sâu mười đầu ngón tay vào càng điểm xuyết thêm cho cảnh phong thủy sinh động phía sau lưng tấm da trần trụi.
Dù cho hai người đã làʍ t̠ìиɦ không ít lần nhưng bên dưới vẫn chẳng thể nào quen được với kích thước khủng khϊếp đó của hắn. Lần nào cũng vậy, nước mắt tủa ra như mưa đổ, bên dưới đi vào liền càng trướng to làm căng da bụng muốn rách ra. Đây mà là que tăm gì chứ? Rõ ràng là lôi trượng của Tôn Ngộ Không mà.
Uông Tử Thần nhấc hông cô đi vào, kɧoáı ©ảʍ nhanh chóng ngập tràn trong tâm trí hắn. Nơi đó ấm áp biết bao, nó hút chặt lấy cái của hắn ngay lập tức. Hắn thở hắt ra một hơi đầy khoan khoái, bạc môi cắn chặt, vuốt ngực mái tóc ngắn đã đẫm ướt cả mồ hôi đem vuốt ngược ra đằng sau.
Do đâm vào quá bất ngờ, bên dưới co thắt, ép chặt lấy gậy th*t vừa mới vào khiến hắn suýt nữa đã không nhịn được mà bắn ra. May mắn hắn nhịn xuống được nếu không ngày mai hắn thực sự sẽ trở thành "Uông ba phút" mất. Hắn còn muốn đem cô từ từ giày vò đến sáng kia mà, nếu như ra quá nhanh thì còn gì thú vị nữa chứ?
- Thả lỏng ra nào... Em muốn cắn đứt của tôi hay sao chứ?
Hạ thể nuốt trọn cây gậy lớn, bên trong u hoa tường thịt từ chối mãnh liệt hút lấy di vật to. Chỉ vừa mới đi vào đã khiến từng dây thần kinh sướиɠ đến mức muốn phát điên lên được. Nuốt xuống một ngụm nước bọt, ánh mắt màu đỏ đặc vì dục, nhìn gương mặt đẫm nước mắt của cô khiến hắn có chút mủi lòng.
Ai nói hắn máu lạnh vô tình nhưng nhìn cô khóc, cô bị ức hϊếp là hắn không chịu được. Nếu như có khóc cũng là khóc dưới thân hắn để hắn an ủi cô.
Hắn lui người, lui toàn bộ phân thân đi ra chỉ chừa lại một chút, sau đó lại thúc mạnh, đem gậy th*t lại lần nữa đâm sâu lui tận vào bên trong *** *****. Mỗi cú thúc của hắn đều khiến toàn thân cô như tê dại đi, đôi môi bật ra âm thanh rêи ɾỉ mê người.
- A... Hức... Sâu quá rồi...
Bên dưới Uông Tử Thần bắt đầu luân động, mỗi cú thúc đều sướиɠ đến kinh người, gậy th*t ở bên trong cô lại càng lúc chướng to, bụng dưới nhấp nhô phập phồng hình trụ. Vừa khoái lạc vừa tê tái, cả cơ thể bị người đàn ông kia điều khiển mà đưa đẩy trên giường không ngừng nghỉ.
Hắn xót thương, bất ngờ cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào nức nở nghẹn ngào kia, nuốt xuống những tiếng rêи ɾỉ mê người kia. Hắn sợ nếu còn nghe nữa hắn sẽ không thể tiếp tục nhẹ nhàng với cô được. Hắn hút hết nước nướt nhỏ giọt từ khóe mi kia của cô. Nụ hôn trượt xuống cổ, lướt qua vùng ngực đầy vết xanh tím. Hắn cầm lấy tay cô, đặt lên đó một nụ hôn mà miết qua miết lại giống như đang yêu thương cô lắm vậy.
- Bạch Ly, có phải tôi rất đáng sợ không? Hiện tại có phải em đang sợ tôi làm chết em không?... Nhưng ai bảo em để cho hắn ta chạm vào người? Ai bảo em không chịu sinh con cho tôi? Tôi ghét nhất là ai đó chạm vào đồ của mình, nhất là em đó, em có biết không?