Dung Thời lạnh nhạt nói: "Hình thức xử phạt Đỗ Thụy và Hoàng Long không thay đổi, hai người dùng lời lẽ kɧıêυ ҡɧí©ɧ rồi tấn công, gây ảnh hưởng xấu. Hình thức kỷ luật sẽ được lưu lại, phạt mỗi ngày chép mười trang chính trị, tới khi nào làm bài thi đạt chín mươi điểm mới thôi. Yêu cầu lớp trưởng các lớp phụ trách giám sát."
Hắn nói tiếp: "Tống Du tự vệ, thủ đoạn cực đoan, gây tổn thương lớn với Đỗ Thụy. Hình thức kỷ luật sẽ được lưu lại, phạt mỗi ngày chép mười trang chính trị, tới khi nào làm bài thi đạt chín mươi điểm mới thôi. Tôi sẽ tự mình giám sát."
Nghe thấy phán quyết này, các phòng học càng ồn ào.
"Tự mình giám sát gì đó, hắc hắc."
"Thông báo hay phát cơm chó, người trẻ tuổi bây giờ thật dữ dội."
"Chưa đề phòng, không kịp tránh né."
"Bạn trai cũng bị phạt, ha ha ha, Tống Du thật thảm, làm bài thi chính trị cũng khổ sở như vậy."
Trong phòng học tất cả đều cười hi hi ha ha, hoàn toàn không có tư thế công khai lên án Dung Thời trên diễn đàn nữa.
Tưởng Tinh Trạch thầm kinh ngạc, chỉ dăm ba câu Dung Thời đã lừa gạt được bọn họ sao?
Rốt cuộc hắn làm thế nào mà có được hoàn chỉnh đoạn video giám sát?
Âm thanh từ đâu ra?
Rõ ràng ngay cả phần sao lưu cũng bị xóa bỏ rồi cơ mà!
Tất cả mọi người đều cho rằng sự kiện ẩu đả lần này đến đây là kết thúc.
Dung Thời đăng video lên, chẳng cần giải thích nhiều, sự thật đã được phơi bày.
Chiều hôm qua phát sinh sự việc, sáng hôm nay đã có kết quả, mọi người rất hài lòng với hiệu suất làm việc của vị tân chủ tịch này.
"Ngoài ra..."
Giọng Dung Thời lại vang lên, mọi người đồng loạt lắng nghe.
"Trương Nghị ác ý lèo lái dư luận, bóp méo sự thật, tạo thành tổn thương lần thứ hai đối với đương sự, công kích thành viên hội sinh viên. Hình thức kỷ luật sẽ được lưu lại, phạt mỗi ngày chép mười trang chính trị, tới khi nào làm bài thi đạt chín mươi điểm mới thôi."
Trương Nghị sút mạnh vào chân bàn: "Tao đệch con mẹ nó!"
Tần Lạc cười nhạo: "Dám nhục mạ chủ tịch, ngại chép phạt ít quá phải không?"
Trong phòng học, tất cả những người bị mắng vừa nãy đều nhìn Trương Nghị, ánh mắt cực kỳ vi diệu.
Bị vả mặt nhanh như vậy, quá sảng khoái!
Nhiều người bắt đầu ngẫm nghĩ.
Trương Nghị là người của Lục Minh, vậy rốt cuộc tự hắn làm hay do kẻ nào đó bày mưu đặt kế?
Khi mọi người nghĩ tới việc chạy lên diễn đàn để hóng, Dung Thời tiếp tục lên tiếng.
"Còn Tưởng Tinh Trạch..."
Vừa nghe đến tên cựu chủ tịch, mọi người thầm than, chẳng lẽ ngay cả anh ấy...
Mặt Tưởng Tinh Trạch tức khắc đen xì, nắm tay đặt trên mặt bàn siết chặt.
Dung Thời nhìn thẳng, giọng lạnh nhạt, lộ vẻ không kiên nhẫn: "Anh cố ý xóa video giám sát, bao che cho Lâm Đang, khiến anh ta trở thành người bị hại bị tổn thương tâm lý trầm trọng. Lúc ấy tôi đã cảnh cáo anh, nhưng anh không biết hối cải, xúi giục hai người Đỗ - Hoàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tống Du để báo thù việc riêng, xong việc thì xóa video giám sát..."
Mỗi khi nghe hắn nói một câu, các phòng học đều vang lên âm thanh hít khí.
"Là... là vậy thật ư?"
"Bởi Tưởng Tinh Trạch xóa video nên mới điều tra mãi không ra sao?"
"Có gì lạ lắm đâu, chẳng phải hội sinh viên toàn làm như vậy à? Chỉ là lần này bị phơi bày ra ánh sáng thôi."
"Tao bắt đầu lo lắng cho an toàn của Dung Thời, mẹ kiếp!"
Dung Thời nói thêm một câu, sắc mặt Tưởng Tinh Trạch lại kém thêm một phần, máu toàn thân chảy ngược, đầu óc choáng váng từng trận.
Dung Thời: "Đủ loại hành vi, gây ảnh hưởng cực kỳ lớn, suy xét phạm sai lầm lần thứ hai trong thời gian ngắn, nên sẽ lưu lại trong hồ sơ là vi phạm nặng. Xử phạt tham gia tư vấn tâm lý 1 - 1 hai tiếng mỗi ngày, cấm tất cả các nhiệm vụ, giám sát trong vòng ba tháng. Sau khi quan sát, dựa theo tình hình mới quyết định có huỷ bỏ lệnh cấm hay không."
"Ai có ý kiến khác so với biên bản kỷ luật thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào."
Bạn cùng lớp Tưởng Tinh Trạch nghe thấy đều choáng váng, bất giác mọi người đều thở khẽ, cứ như sợ biết quá nhiều sẽ bị diệt khẩu.
Bộp, Tưởng Tinh Trạch nện một quyền lên bàn, sắc mặt khó coi đi thẳng ra cửa sau.
"Chẳng lẽ là thật?" Có người nhỏ giọng thầm thì.
"Không biết, đột ngột quá."
"Dung Thời không có khả năng công khai hãm hại họ Tưởng kia, chẳng có lý do mà cũng không cần thiết."
"Dung Thời nói báo thù riêng là chuyện nào ấy nhỉ? Có ai biết không?"
Tiếng chuông vào lớp đã vang lên, nhưng màn hình lớn vẫn đang phát sóng.
Dung Thời lấy ra một tờ giấy nhỏ, cúi đầu yên lặng nhìn.
Những người khác thấy mặt hắn dần trở nên lạnh lùng.
... Chết tiệt chiêu cuối còn kìm nén chưa tung ra sao?
Các thầy cô vào lớp, dồn dập đặt giáo án xuống, chắp tay sau lưng hóng chuyện.
"Cuối cùng tôi xin nói tới chút việc riêng." Đôi tay Dung Thời đan chéo nhau đặt trước người: "Tôi không hi vọng bất cứ người nào bị kỳ thị và làm nhục bởi xu hướng tính dục của họ, hành vi của hai người Đỗ - Hoàng khiến Tống Du bị tổn thương tâm lý trầm trọng, khiến cậu ấy... bạn trai tôi, rất đau lòng."
Mọi người: "..."
Sao hắn có thể không biến sắc mà thốt ra những lời khiến người ta phải đỏ mặt như thế?
Dung Thời: "Sau khi được gia đình hai bên cân nhắc kỹ lưỡng, chúng tôi quyết định nộp đơn đăng ký kết hôn vào mùng một tháng tư này, chính là ngày mai."
Mọi người: "!!!" Oát đờ heo?
"Ai không thích cặp đôi đồng giới, hoặc có gì bất mãn thì mời trực tiếp tới tìm tôi..."
Nói tới đây, mắt liếc xuống dòng chữ trên bản nháp "Đừng làm tổn thương người tôi yêu", Dung Thời lạnh lùng vò tờ giấy thành một cục.
"Dám làm cậu ấy tổn thương, tức là thách thức tôi..."