Bà Xã Là Alpha Đỉnh Cấp Thì Phải Làm Sao Bây Giờ?

Chương 18-1

Bốn giờ sáng cùng ngày, trên diễn đàn nặc danh trường quân đội, ông hoàng chuyên mổ xẻ đăng bài phân tích về cuộc chiến đấu của Dung Thời và Lưu Hoành.

【Nắng ban mai chợt hiện: Nội dung dễ gây nhồi máu cơ tim, trước khi đọc bài phân tích hãy hít sâu vài hơi, ai đau tim hay cao huyết áp xin vui lòng bấm biểu tượng thoát kịp thời, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn chủ nhà không chịu trách nhiệm.】

Bài đăng cứ từng bức từng bức chụp lại chi tiết động tác chiến đấu của hai người, đính kèm là tài liệu tham khảo.

Lúc tận mắt chứng kiến, mọi người đều kinh ngạc than thở không thôi bởi combo mượt như tơ mềm như lụa của Dung Thời. Hiện giờ lại quan sát thao tác nhấn phím cả chuỗi, quả thực ai cũng phải thốt lên hai chữ - tuyệt vời.

"Thế này thì tốc độ nhấn phím phải nhanh tới mức nào? Cho dù phản ứng kịp thời thì tốc độ của ngón tay cũng đâu có theo kịp!"

"Rốt cuộc hắn là vị thần tiên tu ở ngọn núi nào thế?"

"Tui nhất định phải rèn luyện học hỏi thêm ở Star Wars, cố lên, không gì không làm được."

"Nghe nói cha của Dung Thời cũng là sĩ quan, chắc đã được huấn luyện từ nhỏ nên không giống với người thường."

"Cha Dung Thời là sĩ quan ư?"

"Họ Dung không phổ biến, sao tôi lại chưa từng nghe danh sĩ quan nào mang họ Dung nhỉ?"

Sáng hôm sau chỉ có tiết chính trị, Dung Thời bèn hẹn gặp Lưu Hoành tại căng tin số 8 vào lúc mười giờ.

Chín giờ bốn mươi lăm phút Dung Thời đến, bọn Lưu Hoành đã gọi đồ uống ngồi chờ.

Thời điểm này căng tin thưa thớt người, họ cố ý chọn chỗ kín đáo được che chắn bằng bức vách quấn dây leo.

"Người anh em, có câu này tôi cần phải hỏi trước, cậu muốn điều tra vụ án hay chỉ lấy chúng tôi ra làm vỏ bọc thôi?"

Diện mạo Lưu Hoành lỗ mãng hệt như giọng nói của hắn, nếu cởi bỏ quân phục bước ra khỏi trường thì chẳng khác gì mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ.

Dung Thời đặt quyển sách chính trị sang một bên, nhấp ngụm đồ uống họ đã gọi sẵn.

"Nếu muốn ra oai thì tôi nghĩ trận thi đấu ngày hôm qua đã đủ rồi, đâu cần phải phiền phức vậy."

Lưu Hoành quan sát hành động của hắn, cảm thấy khó hiểu.

Quân nhân có tính cảnh giác cực kỳ cao, chẳng bao giờ đυ.ng vào đồ ăn thức uống rời khỏi tầm mắt ở chốn đông người.

Nhưng hắn vẫn uống cốc nước kia.

Rốt cuộc tân chủ tịch này mất não hay thế nào, tại sao lại tín nhiệm những kẻ nổi tiếng quậy phá hung ác như bọn họ.

Lưu Hoành châm chước trong chốc lát rồi trầm giọng nói: "Việc này liên quan đến thanh danh của một người anh em tốt của chúng tôi, nếu cậu không muốn giúp đỡ thì mời cậu rời khỏi đây ngay lập tức, xử phạt hay làm gì tùy ý cậu."

Dung Thời lạnh nhạt thúc giục: "Tôi chỉ có nửa tiếng thôi, anh hãy nói nhanh lên."

Lưu Hoành: "..."

"Dù sao cũng chẳng còn cách nào khác, cứ thử xem." Alpha cao gầy bên tay trái Lưu Hoành nói khẽ: "Chúng tôi gọi Omega kia tới nhà kho để xin lỗi, chứ muốn đánh cậu ta thì đã đánh ngay trên đường, việc gì phải đến nhà kho cho rắc rối."

Lời này rất hợp với phong cách trùm trường, nhìn thấy ai ngứa mắt sẽ đập ngay tại trận, việc gì phải che giấu.

Trái lại khiến Dung Thời nghĩ tới cậu Alpha tóc vàng nào đó với hành vi quái đản, luôn mồm gọi người khác là trùm trường của trùm trường, trong khi cậu ấy nào có ngoan ngoãn gì cho cam.

Dung Thời: "Xin lỗi ư?"

Alpha cao gầy: "Trước đó người anh em của tôi bị..."

"Bạch Đình!" Lưu Hoành trầm giọng.

Khóe mắt thấy Lưu Hoành đan ngón tay vào nhau, đốt ngón tay bị siết đến trắng bệch, Dung Thời yên lặng, kiên nhẫn chờ.

"Trước khi tân sinh viên nhập học, một Omega bất ngờ động dục, bị Alpha vô tình đi ngang qua đánh dấu tạm thời." Kể tới đây, Lưu Hoành cười khổ: "Kẻ xui xẻo ấy chính là người anh em của chúng tôi."

Dung Thời: "Người anh em ấy là Omega sao?"

"Không, là Alpha!" Giọng Lưu Hoành cao thêm mấy độ: "Ai thèm đánh dấu Omega chứ! Hắn vốn có bạn trai nhỏ rồi mà!"

Ngửi thấy mùi máu chó nồng đậm, Dung Thời thờ ơ hỏi: "Cho nên anh ta bị bạn trai đá, và các anh đến tìm Omega kia tính sổ à?"

"Dĩ nhiên không phải thế." Alpha được gọi là Bạch Đình nói tiếp: "Bạn tôi nói đã đẩy Omega kia ra chẳng biết bao nhiêu lần, rõ ràng đối phương có thể rời đi nhưng lại quấn lấy hắn không chịu buông tay. Thế mà khi sự đã rồi thì cậu ta rêu rao với mọi người rằng cậu ta bị hắn cưỡng ép!"

Dung Thời: "Nhỡ Alpha kia không muốn gánh tránh trách nhiệm nên tìm lý do trốn tránh thì sao?"

Thấy mấy người định phản bác, Lưu Hoành giơ tay ngăn lại: "Sau đó chúng tôi kiểm tra camera giám sát, thế nhưng đoạn video ấy đã bị xóa, nếu chẳng có vấn đề gì thì sao họ lại làm thế?"

Dung Thời: "Video luôn có bản sao lưu, chỉ cần lấy từ hệ thống ra là được."

"Chúng tôi biết chứ." Lưu Hoành nghiến răng nghiến lợi: "Nhưng hội sinh viên từ chối lấy với lý do phòng thí nghiệm là địa điểm quan trọng phải đề phòng bí mật bị rò rỉ! Tôi phí bao nhiêu công sức mới lấy được đoạn video đã bị xóa, thế nhưng chẳng ai khôi phục được."

Dung Thời biết rõ thế lực gia đình Lưu Hoành, cha là giám đốc điều hành cấp cao, ba làm trong bộ quân sự, người bình thường cơ bản không dám trêu chọc hắn. Nói hắn hoành hành ngang dọc ở trường quân đội chẳng khoa trương chút nào.

Nhưng Omega kia dám trắng trợn như thế thì hẳn là có người chống lưng, chưa nhắc tới thứ khác, riêng đoạn video giám sát đâu phải nói xóa là xóa được.

Dung Thời đứng dậy: "Đưa tôi đến nơi xảy ra chuyện."

Mười phút sau, chiếc xe bay nổi bật của Lưu Hoành dừng trước tòa nhà thử nghiệm C8.

"Bạn tôi đến đây đưa tài liệu cho thầy giáo thì gặp Omega kia."

Leo lên tầng hai, Lưu Hoành chỉ vào hành lang cuối phòng thí nghiệm.

Dọc đường đi, Dung Thời đều lưu ý vị trí đặt camera giám sát.

Dựa theo lời nói của Lưu Hoành, từ lúc hai người kia chạm mặt cho đến lúc đánh dấu thì ít nhất có ba camera theo dõi.

"Video giám sát chỗ này bị xóa." Lưu Hoành chỉ vào camera trên hành lang đối diện.

Dung Thời bước tới, gõ hai lần lên vòng tay.

【Đã kết nối với hệ thống an ninh, đang khôi phục dữ liệu, dự tính hoàn thành sau bốn giây.】

"Đưa tôi đi gặp bạn anh."

Mới vào được chừng năm phút đã rời đi ư?

Năm người nhìn nhau, sao chẳng đáng tin chút nào.

Mẹ kiếp! Có phải cậu ta làm qua loa chiếu lệ không?

Dung Thời vừa đi vừa lạnh nhạt bảo: "Còn mười ba phút nữa."

Lưu Hoành: "..."

Họ di chuyển tới ký túc xá khu D.

Cửa mở ra, trước mắt Dung Thời xuất hiện một Alpha râu ria xồm xoàm, gương mặt gầy gò.

【Hồ Phong, chuyên gia triển khai chiến lược quân đoàn số 9, quân hàm trung tá, bạn đời Lâm Đang, camera giám sát cho thấy Omega bị cắn là vợ anh ta.】

Kiếp trước, Dung Thời đã hơn một lần nghe thấy cái tên này từ miệng Lưu Hoành, mỗi lần đều oán giận anh ta rời khỏi quân đoàn số 9 vì vợ của mình.

Lưu Hoành: "Phong, đây là tân chủ tịch, cậu ấy tới điều tra vụ án của mày."

Hồ Phong ngẩn ra, tròng mắt suy sụp hơi sáng lên, hắn nhường đường cho họ vào.

Khi đi ngang qua, Dung Thời chạm vào thiết bị đầu cuối trên vòng tay.

【Đã thu thập chất dẫn dụ, đang tạo tệp hồ sơ...】

Trong quá trình trò chuyện, Hồ Phong mất kiểm soát cảm xúc vài lần, thậm chí còn xuất hiện điềm báo chất dẫn dụ bùng phát.

Lưu Hoành tiễn Dung Thời ra cửa, bốn người ở lại an ủi Hồ Phong.