Lên Tàu Trước, Mua Vé Sau

Chương 16: Chuyển nhà (Nhà mới của bé con)

Sau hôn lễ, Doãn Tư Hàn và Kha Hằng chính thức dọn tới biệt thự của Doãn Tư Hàn.

Gọi là chuyển nhà, nhưng thực tế thì cũng không có gì to tát. Đồ đạc chung cư có, ở biệt thự cũng có, thậm chí còn nhiều thứ tiện nghi hơn. Bọn họ căn bản không cần thuê đơn vị vận chuyển.

Doãn phu nhân rất chu đáo, sai người sắm sửa rất nhiều cho vợ chồng họ. Kha Hằng chỉ cần mang người tới ở là được.

Biệt thự rất rộng, có cả một vườn hoa lớn trước sân. Hiện tại đang là mùa xuân, trong vườn trồng rất nhiều hoa hồng.

Phòng ngủ chính ở lầu hai, người giúp việc đã mang vali đồ của Kha Hằng lên trước. Cô cùng Doãn Tư Hàn vào thang máy đi lên lầu ba.

Lầu ba có phòng khách nhỏ ở giữa, phòng ngủ chính, lại có vài phòng ngủ cho khách, các phòng giải trí rồi phòng tập gym đầy đủ cả. Sau khi biết tin Kha Hằng mang thai, Doãn Tư Hàn đã cho người sửa sang, hiện tại có thêm phòng cho em bé.

Hai người ra khỏi thang máy, Doãn Tư Hàn đưa cô đi tham quan phòng ngủ chính. "Đây sẽ là nhà mới của bé con."

Cô ngắm nghía gian phòng, toàn bộ tường được sơn màu hồng phấn, nội thất cùng các đồ dùng tất cả đều dành cho bé gái.

Kha Hằng có chút buồn cười. "Sao toàn đồ con gái thế này? Nhỡ sinh con trai thì sao?"

Doãn Tư Hàn không do dự đáp: "Thì xây lại một phòng ở bên cạnh cho nó, chúng ta tiếp tục sinh con gái."

"..." Cô nhìn anh, anh nghĩ tôi lại sinh con nữa cho anh hả?

Anh đưa tay xoa bụng cô. "Trong bụng em có thể đang có hai bảo bối, tỉ lệ có con gái càng lớn hơn."

"Anh đây là...cuồng con gái?" Cô không khỏi nghi ngờ.

Doãn Tư Hàn cũng thẳng thắn thừa nhận. "Anh thích con gái hơn." Nhà họ Doãn toàn con trai, chẳng có mống con gái nào.

Anh kéo cô vào lòng. "Sinh cho anh một áo bông nhé."

Kha Hằng lườm anh. "Nếu là con trai thì anh sẽ không thương nó hả?" Nó còn có thể là người kế nghiệp anh.

"Nam nhân thì tự đi tìm vợ nó mà thương, anh đâu rảnh."

Kha Hằng từ chối cho ý kiến.

"Này, buông ra được chưa?"

"Ôm chào mừng, chào mừng em về nhà mới của chúng ta." Anh siết chặt vòng tay ôm cô.

Nghe vậy, Kha Hằng cũng nâng tay ôm eo anh. "Ồ, cảm ơn."

Doãn Tư Hàn buông cô ra, sau đó lại ôm lại một lần nữa.

Kha Hằng gật đầu, lần tới tái khám sẽ biết được liệu cô có mang thai đôi hay không.

Cô nhìn đường, thấy xe bọn họ đang trên con phố cách công ty không xa, liền nói. "Tôi xuống ở đây thôi." Hôm nay hai người đi xe của anh, nếu đến công ty sẽ bị nhìn thấy mất.

Doãn Tư Hàn hiểu ý của cô, cũng không ngăn cản. Anh gọi điện cho vệ sĩ trên xe phía sau, điều 1 người xuống, đi theo bảo vệ cô.

Kha Hằng tự đi bộ tới chỗ làm. Đợi cô tới sảnh lớn trước cửa tập đoàn, vệ sĩ gọi điện báo cáo cho Doãn Tư Hàn. Lúc này, xe của anh vẫn đang đỗ ở chỗ cũ. Anh gật đầu với tài xế: "Đi thôi."

Xe Bentley phóng thẳng một đường tới sân bay với vận tốc nhanh chóng mặt.

—————

Phòng thu mua mới sáng sớm đã nhộn nhịp. Lúc Kha Hằng tới, mấy chị đồng nghiệp đang gặm táo.

"Trăng nhỏ, mau tới ăn táo." Tô Tố vẫy tay gọi cô.

Kha Hằng đặt túi xách xuống bàn, đi tới chỗ bàn trà. "Táo ở đâu vậy?"

Một cô đồng nghiệp nhai táo rột rột, lúng búng nói. "Là Tiết Chi Văn mua đó. Cô nàng hẹn hò rồi."

Kha Hằng có chút bất ngờ. "Ồ, vậy sao?"

Tiết Chi Văn mở cửa văn phòng đi vào, tay cô ấy cầm một túi kẹo hạnh phúc. "Anh ấy cũng muốn đưa kẹo cho mọi người." Cô phát cho mỗi người mấy viên kẹo. Biết Kha Hằng thích đào, Tiết Chi Văn còn đặc biệt chọn mấy chiếc kẹo dẻo đào đặt vào tay cô.

Tô Tố đoán. "Là người trong công ty chúng ta đúng không?"

Tiết Chi Văn lắc đầu, cười ngọt ngào. "Là nhân viên của Danh Thần, làm việc ở tầng 8."

"Hai người quen nhau như thế nào vậy?" Mọi người bắt đầu nhiều chuyện tò mò.

Tiết Chi Văn bình thường tính tình hào sảng, vậy mà lúc này được hỏi thì mặt đỏ đến đáng nghi. "Là từ lễ Giáng Sinh."

Kha Hằng nhớ lại đêm đó Tiết Chi Văn được một anh chàng đeo kính dạy khiêu vũ, hỏi liệu có phải anh ta không.

Cô ấy thừa nhận. "Là anh ấy. Sau tối đó anh ấy xin mình số điện thoại. Ngày ngày nhắn tin với nhau, thi thoảng sẽ đi ăn, đi xem phim. Bọn mình tìm hiểu nhau một thời gian thấy rất hợp, tối qua anh ấy đã tỏ tình."

Mọi người không ngừng chúc mừng cô ấy.

"Còn có Trăng nhỏ thôi đó nha, cũng mau mau cho tụi tôi ăn kẹo mừng đi." Các đồng nghiệp lại quay sang trêu Kha Hằng.

Cô cười cười, không trả lời, thuận tay bóc kẹo bỏ vào miệng.

Đã tới giờ làm, bọn họ liền lục đυ.c về chỗ làm việc.

Kha Hằng tự đi rót cho mình một cốc nước ấm rồi quay lại bàn làm việc.

Tiết Chi Văn trông thấy liền hỏi cô. "Trăng nhỏ, sao nay lại đổi khẩu vị uống nước ấm thế này?" Cô ấy thấy mỗi ngày Kha Hằng đều uống nước chanh.

Ở nhà Doãn Tư Hàn không cho cô uống, chỉ có tới công ty khi không có anh cô mới có thể uống cho đã thèm. Nhưng bây giờ cô phải ăn uống điều độ hơn để chăm sóc cho bé con trong bụng.

"Dạ dày mình dạo này không tốt."

Tiết Chi Văn gật gù. "Bảo sao cậu không ăn cơm ở công ty." Cơm "đặt bên ngoài" giao tới đa số là các món thanh đạm, ít dầu mỡ.

Cố Tiểu Trúc đối diện nhìn Kha Hằng. "Chị Kha, chị giảm cân hả? Nhưng sao em thấy chị hình như còn béo lên?"

Kha Hằng tự sờ mặt mình. "Có sao?" Cô béo lên rồi sao?

Tiết Chi Văn xuỳ xuỳ. "Béo đâu mà béo." Cô ấy véo má cô. "Cùng lắm là mặt có da có thịt hơn xíu thôi. Chứ tay chân vẫn gầy khô đây này."

Kha Hằng thường xuyên mặc quần áo rộng, vì vậy không ai phát hiện ra bụng cô. Cô thầm nghĩ, đến lúc bụng cô lớn, thì cũng đã nghỉ làm ở đây rồi.

—————

Sau khi tan làm, Kha Hằng xuống sảnh công ty đợi Tô Bạch Lan.

Các đồng nghiệp thấy cô đứng ở sảnh thì hỏi thăm. "Trăng nhỏ, đợi bạn trai hả?"

"Dạ không, em đợi bạn." Vừa nói xong thì xe BMW của Tô Bạch Lan tới. "Đây là bạn thân của em."

Mọi người nhìn thấy cô ấy, liền chào hỏi rồi rời đi.

Kha Hằng ngồi vào ghế phụ, hai người cùng đi ăn tối.

Tô Bạch Lan đánh tay lái rẽ phải. "Cậu chưa nói chuyện kết hôn cho đồng nghiệp à?"

"Chưa, mình muốn giữ bí mật." Nếu mọi người biết được cô kết hôn cùng Doãn Tư Hàn, sẽ bùng nổ mất.

Tô Bạch Lan cũng không hỏi nữa, mỗi người có một cuộc sống riêng. Hai người bọn cô thân thiết với nhau từ nhỏ, bí mật gì cũng đều nói cho nhau. Nhưng bọn họ tôn trọng đối phương, không xen vào chuyện cá nhân, chỉ đứng trên tinh thần bạn bè tôn trọng quyết định của nhau. Chính vì vậy, về chuyện đứa bé, Tô Bạch Lan cũng không khuyên Kha Hằng giữ hay bỏ.

Tô Bạch Lan dừng xe ở một nhà hàng gia đình. Kha Hằng thắc mắc nhìn cô ấy. "Không phải nói sẽ ăn lẩu sao?"

"Mình có tìm hiểu qua thì khi đang mang thai ăn lẩu không tốt." Cô ấy tắt động cơ xe, cả 2 cùng xuống.

Kha Hằng im lặng, trước đây cô không hề chú ý, thích gì liền ăn nấy. Nếu không có Doãn Tư Hàn quản, cô đã ăn biết bao thứ bậy bạ rồi.

Hôm nay cô phải kiểm điểm bản thân sâu sắc, nếu đã quyết định giữ lại đứa bé, thì phải làm tốt trách nhiệm của một người mẹ.

Hai người chọn một bàn ăn trong góc nhà hàng, cạnh cửa kính hướng ra đường lớn.

Tô Bạch Lan gọi vài món mặn đơn giản, lại gọi cho Kha Hằng một cốc nước chanh. "Cậu thích nước chanh nhỉ?" Khi hai người còn ở bên chung cư Tân Nhĩ, Kha Hằng uống nước chanh ăn ô mai suốt ngày.

Kha Hằng nói với phục vụ. "Cho tôi một cốc nước ấm." Cô quay sang nói với Tô Bạch Lan. "Bây giờ mình phải bớt lại, uống nhiều không tốt." Tuy rất thích nhưng phải kiềm chế.

Hai người con gái vừa ăn vừa nói chuyện phiếm vui vẻ, bỗng Kha Hằng nhìn thấy từ cửa nhà hàng có 2 bóng người đi vào. Một người là Cố Tiểu Trúc, người còn lại là một người đàn ông trung niên, đầu hơi hói. Cô ta đang khoác tay người đàn ông bên cạnh, nói cười ngọt ngào.

Kha Hằng ngồi phía đối diện cửa quán, vì vậy khi cô nhìn thấy bọn họ, thì Cố Tiểu Trúc cũng phát hiện ra cô. Cô ta sửng sốt một hồi, tay giấu chiếc túi Hermès ra sau lưng. Người đàn ông thấy cô ta nhìn về phía này, cũng ngó sang. Xong cô ta hoảng loạn kéo ông ta chạy ra khỏi nhà hàng.

Kha Hằng khẽ nhíu mày, trong đầu phỏng đoán quan hệ của 2 người họ. Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, mỗi người có 1 cuộc sống riêng.

Sau khi ăn tối xong thì vẫn còn sớm, Kha Hằng muốn rủ Tô Bạch Lan đi mua sắm hoặc xem phim, nhưng trời lại đổ mưa, vì vậy bọn họ hẹn hôm khác.

Kha Hằng không muốn để Tô Bạch Lan ngược đường đi mình về biệt thự, cô lên xe của Doãn Tư Hàn sắp xếp. Hôm nay dù bọn họ đi ăn nhưng xe vệ sĩ vẫn đi theo phía sau hộ tống.

—————

Phía bên kia bán cầu, Doãn Tư Hàn cùng Kha Hoành Dật đang tham gia một bữa tiệc xã giao.