Cố Trạch từ sau lưng cách quần áo xoa xoa đầṳ ѵú của cậu chơi đùa, đầṳ ѵú đáng thương sưng lên trong tay hắn, hai nơi nhạy cảm trên dưới cùng lúc bị chơi đùa, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt khiến Đoạn Hoành buông lỏng cảnh giác, một dòng tinh nồng đậm màu trắng bắn tung tóe trên quần áo, cả phòng tập tràn ngập bầu không khí dâʍ ɖu͙©.
"A a a…Đừng…” Sau cơn cực khoái cái đệm bên dưới ướt sũng nước, Đoạn Hoành híp mắt liên tục kêu da^ʍ, từ trong hậu huyệt còn đang rỉ ra từng giọt dịch thể lầy lội.
"Vậy thì toàn bộ thời gian còn lại đi đến máʏ яυиɠ luyện tập." Cố Trạch tắt xe đạp quay tròn, nói cậu nằm sấp trên tay vịn, hạ đệm ghế xuống, để máʏ яυиɠ trong cơ thể cậu thoát ra khỏi cúc huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ bị chặn ở chỗ sâu không còn trở ngại nữa, toàn bộ tuôn trào ra ngoài.
Đoạn Hoành nằm sấp trên đệm đất thở hổn hển, không chút nghĩ ngợi đã đáp ứng, bởi vì thiết bị tập thể dục này không có đệm ngồi, nên không thể mệt hơn xe đạp quay được.
"Được rồi, cho cậu nghỉ ngơi mười phút."
Nói thì nói vậy, nhưng ai có ngờ chỉ một giây sau Cố Trạch đã lột quần áo của Đoạn Hoành ra, còn dùng hai cái kẹp vυ' kẹp lên đầṳ ѵú mẫn cảm của cậu.
Đoạn Hoành chỉ có thể ở trong lòng thầm nghĩ: Người này thật giống một tên thích bóc lột sức lao động của người khác, một khắc cũng không để cho người ta được thảnh thơi.
Mười phút trôi qua thật nhanh, nhưng Đoạn Hoành vẫn còn đang đắm chìm trong đợt cực khoái cuối cùng, không thể tự mình giải thoát, cậu được lệnh bước lên máy tập elip, cậu trơ mắt nhìn Cố Trạch lấy sợi bông mịn luồn qua kẹp núʍ ѵú, sau đó buộc vào trong hai vòng sắt trên tay vịn của máy tập elip.
Đoạn Hoành không thể thở đều khi đứng trên máy tập elip nên cậu buộc phải lắc chân tay để tập thể dục.
Cố Trạch điều chỉnh cho Đoạn Hoành hộp số tự động không quá nhanh cũng không quá chậm, nhưng dường như vẫn còn cảm thấy chưa đủ nên hắn đi lấy thêm một quả trứng rung có dây nhét vào cúc huyệt đang mở to của cậu.
"Kẹp chặt lại, nếu nó rơi ra... Thì đêm nay cậu sẽ bị đánh sưng mông, rồi mới được đi ngủ đó."
Điều khiển từ xa được treo dưới đáy quả trứng rung, dây điện treo lủng lẳng giữa hai chân hơi tách ra của Đoạn Hoành, cậu nhanh chóng siết chặt nhục bích để tránh cho quả trứng rung bị rơi ra.
Mặc dù là vậy và Đoạn Hoành cũng kiên trì ngồi trên máy tập elip năm phút, nhưng quả trứng rung vẫn rơi ra khỏi cúc huyệt đã kiệt sức, cả người cậu loạng choạng đứng trên máy elip, núʍ ѵú bị sợi dây nâng cao gần như đạt đến cực hạn.
"A...Không được..."
Bàn đạp chậm rãi dừng lại, Cố Trạch ôm lấy thắt lưng của cậu, tháo bỏ kẹp vυ', dùng lòng bàn tay ôm lấy đầṳ ѵú sưng tấy nhẹ nhàng an ủi, Đoạn Hoành như không xương bám ở trên người Cố Trạch, bị chơi đến đầu đổ đầy mồ hôi, khuôn mặt mềm mại nằm ở trên vai Cố Trạch, hơi thở tràn ngập sự nóng bỏng.
Cố Trạch bế cậu xuống, nâng mông cậu lên, ôm cậu vào lòng đi vào phòng tắm.
Đoạn Hoành mệt mỏi đến động động ngón tay cũng không nổi, còn không quên lẩm bẩm nói: "Đừng đánh đòn..."
“Đừng đánh, đi tắm rửa rồi đi ngủ.”
Cố Trạch đè thắt lưng của cậu, ngón tay hắn đút vào trong cúc huyệt lấy dâʍ ŧᏂủy̠ ra, dòng nước rửa sạch hạ thể làm trôi đi một lượng lớn chất nhầy.
Cố Trạch lau khô nước, lấy thuốc dưỡng huyệt cẩn thận bôi lên người cậu, sau đó bế cậu vào phòng ngủ.
Đoạn Hoành nằm vào trong chăn mềm, chậm rãi nhắm mắt lại, rồi chìm vào trong mộng.