Những phụ nữ và người già lưu lại sơn động để chăm sóc trẻ em cũng được lãnh phần thức ăn tương ứng.
Điều này cũng giống như các bà nội trợ trong gia đình ở xã hội Lâm Tinh, tuy không được xã hội trả công nhưng sự thật là mọi người đều vất vả làm việc, có cống hiến cho gia đình, cho bộ tộc nên rất đáng được ghi nhận.
Đối với một số ít người thật sự không có khả năng lao động vẫn có thể nhận được thức ăn miễn phí, xem như là phúc lợi tập thể.
***
Chiều hôm nay, công tác xây dựng bể tắm đã được hoàn thành. Quân Tiểu Nam từ khu vực đồ dùng nhà bếp của siêu thị lấy ra rất nhiều nồi inox kích thước lớn.
Sau đó, chung quanh bể tắm liền dựng thêm vài cái bệ bếp đơn sơ.
Hỗn hợp cùng đất cùng đá sỏi được trộn đều với nhau, sau khi hơ nóng nhẹ thì bếp lò đã sẵn sàng đưa vào sử dụng.
Các tác tộc nhân phân công hợp tác, đầu tiên là lau dọn sạch sẽ hai cái bể tắm, sau đó đun nước sôi đổ đầy bể tắm.
Bởi vì vị trí địa lý của sơn động, nên không khí lạnh từ bên ngoài không thể thổi trực tiếp vào bên trong, do đó nước nóng không dễ bị nguội lạnh.
Thậm chí dưới tác dụng của hơi nước, toàn bộ sơn động đều bất giác trở nên ấm áp hơn, rất nhiều tộc nhân đã dập tắt đống lửa của nhà mình.
Dù sao củi lửa cũng được tích trữ trước khi vào đông, nếu không đủ dùng lại phải mạo hiểm gió tuyết ra ngoài tìm thêm củi.
Toàn bộ tộc nhân của bộ lạc Châm chia thành hai bên nam nữ đứng bên cạnh từng bể tắm.
Ở giữa hai bồn tắm được ngăn cách bởi bức màn vải bố thật dày cùng với giá gỗ, nên không ai có thể nhìn thấy nhau.
“Này… này thật sự phải tắm rửa sao? Kỳ thật ta cũng không dơ như vậy.”
Quân Tiểu Nam: Vị đại ca này, tôi thật không nỡ nói với anh rằng đất trên người anh đủ để trồng rau rồi đấy!
Đối với chuyện tắm rửa này, đa phần nữ giới đều cảm thấy vô cùng hưng phấn, nhưng nam giới lại có chút do dự.
Bởi vì Quân Tiểu Nam phân phó, muốn hai người một tổ giúp đỡ nhau xoa bùn đen, nên bọn họ cảm thấy nếu bản thân bị một tên đực rựa khác sờ tới sờ lui trên người thì thật sự không được tự nhiên.
“Đương nhiên là ta muốn tắm rửa sạch sẽ! Ta đã tắm rửa sạch sẽ thì không muốn ngủ cùng ông chồng cả người dơ bẩn.”
“Vậy, vậy được rồi, ta… ta sẽ tắm rửa sạch sẽ a!”
Vấn đề này không cần đến Quân Tiểu Nam nhọc lòng, những người phụ nữ đã có gia đình đã nhanh chóng giúp cô xử lý vấn đề này.
“Kia… ờ… Thánh Nữ à, cô còn là một cô bé chưa trưởng thành, nhanh tránh ra chỗ khác, đừng nhìn nữa.”
Một chàng trai thành niên nhìn thấy Quân Tiểu Nam ở bên cạnh liền có chút ngượng ngùng, phất tay bảo cô đi sang nơi khác.
“Mọi người gọi tôi là Nam. Lát nữa tôi còn phải rải thuốc bột, không thể đi được.”
“Hơn nữa tôi còn đến hai mươi năm nữa mới vượt qua kỳ ấu tể, bây giờ vẫn còn là trẻ con!”
Tuy rằng tuổi tác của thân thể này đã là hai mươi tuổi nhưng đối với người Lam Tinh thì thân thể này chỉ mới khoảng tám chín tuổi mà thôi, bởi thế các tộc nhân cũng không rối rắm quá nhiều.
Chờ đến khi toàn bộ nam giới trong bộ lạc tiến vào trong bể tắm, Quân Tiểu Nam liền từ trong hiệu thuốc lấy ra thuốc xua đuổi côn trùng, ném một lượng lớn thuốc bột vào trong nước.
Rất nhanh, từ phía bồn tắm của nam giới liền phát ra một loạt tiếng kêu thất thanh.
“A a a a a…! Rận!!! Tại sao trên mặt nước lại có nhiều rận chết như vậy?!!”