Manh Bảo Đột Kích: Tổng Tài Lão Công Quá Trêu Người

Chương 9.2: Tiêu tổng ấu trĩ

Vẻ mặt Cố Vãn Vãn nghiêm túc được dẫn vào văn phòng, người đàn ông chuyên nghiệp bên cạnh cô nói rất cung kính: “Tiêu tổng, Cố tiêu thư đến rồi, tôi xin phép đi trước.”

Không nghĩ tới tổng giám đốc bọn họ lại bắt đầu để ý cô gái này, thật sự khiến người ta vui mừng. Khuôn mặt nam trợ lý Phương chuyên nghiệp nghiêm túc nghĩ.

Sau đó, anh ta nháy mắt bước ra khỏi văn phòng, đóng cửa lại, cả căn phòng im lặng.

“Ờm… Xin hỏi, Tiêu tổng tìm tôi, có chuyện gì sao?” Cố Vãn Vãn cố gắng giữ bình tĩnh.

“Không có việc gì thì không thể tìm sao?” Khóe miệng Tiêu Bắc Sâm cười cười, tràn đầy mê người.

“…Không, không phải.” Vị tổng tài này đang giở trò quỷ gì với cô vậy?

“Tên cô.” Một lúc sau, Tiêu Bắc Sâm rời mắt khỏi tài liệu, ngước mắt nhìn cô, ánh mắt đầy ẩn ý.

Vẻ mặt Cố Vãn Vãn nghiêm túc, không hề bị sự đẹp trai của anh mê hoặc: “Tôi là Cố Vãn Vãn, là nhà thiết kế mới được điều đến từ nước E ngày hôm qua.”

“Ồ? Cô?” Hai chữ nhàn nhạt này, khả năng là không hề tin tưởng lời cô nói.

Cố Vãn Vãn lập tức hiểu ra, người đàn ông này, là đang nghi ngờ trình độ của cô, lập tức nghiêm túc nói: “Đúng vậy Tiêu tổng, tôi không nghĩ là ngài không biết, lần điều đi này là quý công ty của ngài cố ý thương lượng với công ty của tôi ở nước E, để hoàn thành một dự án tuần lễ thời trang lớn.”

“Loại chuyện nhỏ nhặt như vậy, quả thật tôi không nắm rõ lắm.” Tiêu Bắc Sâm nói như vậy.

“…” Cố Vãn Vãn không nói nên lời, được rồi, đối với tổng tài đại nhân mà nói, đối với nhân vật nhỏ bé như cô, thực sự cô không thể tự mình tham gia, tuần lễ thời trang này có thể do người khác tổ chức.

“Đương nhiên, lời vừa rồi là lừa cô thôi.” Sau đó Tiêu Bắc Sâm lại thở hổn hển nói một câu như vậy.

Cố Vãn Vãn bất lực, người này, sao có thể ấu trĩ như vậy.

Tiêu Bắc Sâm buồn cười nhìn biểu cảm muôn màu muôn vẻ trên khuôn mặt của người phụ nữ nhỏ trước mặt, cảm thấy tâm trạng hôm nay của anh rất tốt.

Anh lơ đãng nói: “Cô biết quản lý bộ phận của chúng tôi sao?”

“Hả?” Chuyển chủ đề hơi nhanh, Cố Vãn Vãn không phản ứng kịp.

Trên thực tế, vừa rồi qua cửa sổ bên ngoài, Tiêu Bắc Sâm có thể dễ dàng nhìn thấy một chàng trai họ Ninh đang tán tỉnh cô gái nhỏ này, điều này thực sự khiến anh không vui.

“Trước đây anh ấy là học trưởng của tôi.” Cố Vãn Vãn đành phải trả lời thành thật.

Tiêu Bắc Sâm ừ một tiếng, ngay sau đó trịnh trọng nói: “Nhân viên trong công ty bị cấm yêu đương, tôi hy vọng cô có thể chú ý.”

Cố Vãn Vãn ngạc nhiên một lúc, mặc dù cô cảm thấy rằng Tiêu Bắc Sâm đã hiểu lầm điều gì đó, nhưng cô đang có tâm trạng rất tốt, cái này cũng có thể khiến tâm trạng cô tốt lên sao?

“Vâng Tiêu tổng, tôi nhất định sẽ tuân thủ quy định nội bộ của công ty, tuyệt đối không vi phạm!” Cố Vãn Vãn nghiêm túc nói.

Tiêu Bắc Sâm khẽ hừ một tiếng, nhưng nhìn thấy nụ cười không thể che giấu trên khuôn mặt của người phụ nữ nhỏ, hài lòng gật đầu.

“Với cả…”

Khi Tiêu Bắc Sâm định mở miệng lần nữa để nói điều gì đó, Cố Vãn Vãn lập tức thu lại nụ cười, trong lòng căng thẳng, rốt cuộc… Tới chủ đề chính rồi sao? Có phải là khiển trách cô về chuyện trong thang máy không?

“Về năng lực làm việc của cô, tôi cần phải xác nhận lại.”

Nghe anh nói như vậy, Cố Vãn Vãn lập tức thả lỏng, nói: “Tiêu tổng không cần lo lắng về điều này, tôi sẽ mang cho ngài thành tích thiết kế trước đây và thông tin liên quan cho ngài xem qua…”

“Không cần.” Tiêu Bắc Sâm lập tức ngắt lời cô, đáy mắt mang ý cười: “Tôi không tin vào ánh mắt và đánh giá của người khác, tôi phải tự mình giám sát! Vì vậy, dọn đến tầng cao nhất, làm trợ lý cho tôi.”