Xung quanh phòng nghỉ rất yên tĩnh, câu nói này truyền vào trong tai Kỷ Nhiên một cách rõ ràng.
Sau khi bị đánh dấu sẽ có kết cục gì, Kỷ Nhiên rất rõ ràng.
Trở thành chim hoàng yến trong l*иg, chờ đợi ân sủng của Dạ Lăng Hàn.
Đây không phải cuộc sống cậu muốn!
Kỷ Nhiên cúi thấp đầu, khẽ phát ra tiếng thở hổn hển, khô nóng sinh ra trong kỳ phát tình khiến đôi mắt cậu ướŧ áŧ mê ly, khuôn mặt tinh xảo ửng hồng, đẹp tựa đóa hồng nở rộ.
Vị ngọt của pheromone trên người cậu càng ngày càng nồng nặc, lan từ phòng nghỉ tới phòng tiệc.
Lúc này, sóng ngầm trong phòng tiệc đang lần lượt phun trào, tất cả Alpha và Beta đều bị pheromone của Kỷ Nhiên ảnh hưởng.
Cho dù Dạ Lăng Hàn vô cùng kiên định thì lúc này, hô hấp cũng bị rối loạn.
Nụ cười trên mặt anh càng ngày càng sâu, không nhịn được lộ ra hưng phấn, đôi mắt ngập tràn tính xâm lược chăm chú nhìn Kỷ Nhiên trước mặt.
Giống như một con sói đực nhìn thấy sói cái mà mình ngưỡng mộ, muốn chiếm hữu cậu, để lại dấu ấn thuộc về riêng mình trên người cậu.
Kỷ Nhiên bị chặn bên trong phòng nghỉ, đã không còn đường lui nữa.
Dạ Lăng Hàn tiến lên một bước, khóe môi cong lên, đôi mắt lóe ra ánh sáng lấp lánh dừng trên đôi mắt mê ly của Kỷ Nhiên: “Nhiên Nhiên, đừng trốn nữa!”
Anh vươn tay đến trước mặt Kỷ Nhiên, ánh mắt ngang tàng như một vị vương giả bễ nghễ thiên hạ.
Kỷ Nhiên đọc hiểu ẩn ý trong ánh mắt anh.
Dạ Lăng Hàn muốn cậu chủ động thần phục.
Cả người Kỷ Nhiên giống như bị lửa đốt, trong cơ thể vừa mềm nhũn vừa tê dại, mê ly trong mắt chợt bị quật cường xua tan.
Cậu cúi thấp đầu, khẽ nở nụ cười: “Dạ Lăng Hàn, tôi sẽ không để cho anh đánh dấu tôi!”
Sắc mặt Dạ Lăng Hàn lập tức thay đổi, dưới sự quấy nhiễu của pheromone trên người Kỷ Nhiên, sức chịu đựng của anh hoàn toàn tan rã.
“Không phải do em quyết định!”
Anh sải bước tiến lên, đang định bắt lấy cánh tay Kỷ Nhiên, đột nhiên có rất nhiều người từ đằng sau xông tới…
Đây đều là khách khứa bị pheromone của Kỷ Nhiên quấy nhiễu, bọn họ không có sức tự chủ mạnh mẽ như Dạ Lăng Hàn, đều bị chọc cho hai mắt đỏ ngầu, không kiềm chế được cảm xúc.
Alpha và Beta hệt như bầy sói xông tới, ai nấy đều tranh nhau chen lấn muốn vào phòng nghỉ.
Vì có thể chiếm trước cơ hội, có người nửa đường quay qua đánh nhau.
Chinh phục Omega được coi là cuộc đọ sức giữa Alpha và Beta, là đọ về sức mạnh, về thực lực.
Sau lưng Dạ Lăng Hàn bị một Alpha cường tráng va vào.
Anh nổi cơn giận dữ: “Người của tôi mà các anh cũng dám động vào!”
Xoay người, tung quyền đấm lên trên mặt người đứng sau.
Tố chất thân thể người nọ rất tốt, sức chiến đấu cũng cực mạnh, sau khi trên mặt hứng chịu một quyền, dã tính hoàn toàn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, xoay tay đánh về phía Dạ Lăng Hàn, trong nháy mắt hai người nhào vào đánh nhau.
Cảnh tượng chợt trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Kỷ Nhiên muốn tìm Dung Thành, dẫn cậu ta rời đi.
Đang định tiến lên, có người nhét thứ gì vào trong tay cậu.
Kỷ Nhiên ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt mang ý tứ sâu xa của Cam Nhuệ.
“Không muốn bị đánh dấu, vậy lập tức rời đi! Đi bằng đường cửa sổ!”
Kỷ Nhiên siết chặt thuốc ức chế trong tay, do dự không nhúc nhích.
Sau khi cậu đi rồi, Dung Thành phải làm sao bây giờ?
Với tính cách của Dạ Lăng Hàn, Dung Thành sẽ không có kết cục tốt.
Cậu không thể liên lụy đến bạn bè.
Dường như Cam Nhuệ đoán được cậu đang suy nghĩ cái gì, nhanh chóng nói: “Thế lực của nhà họ Dung ở thủ đô không thể so với nhà họ Dạ, nhưng cũng không dễ ăn hϊếp.”
Đẩy mạnh Kỷ Nhiên đến bên cửa sổ, Cam Nhuệ vội vàng nói: “Đi mau!”
Cuộc chiến của Dạ Lăng Hàn bên kia đã kết thúc, Alpha kia bị một quyền đánh ngã.
Kỷ Nhiên biết, nếu bây giờ không đi, về sau sẽ không còn cơ hội nữa.
Cậu đẩy mở cửa sổ, xoay người nhảy xuống, mặc dù đang trong kỳ phát tình, nhưng cậu vẫn giữ được nhanh nhẹn của Alpha.
Sau mấy lần lên xuống, đã không thấy bóng dáng đâu nữa.