Sau khi kết hôn với Trần Cương, bởi vì không sinh hoạt vợ chồng, sau đó biết hắn là người đồng tính nên cô đã tự thủ da^ʍ.
Cô không có nhiều kinh nghiệm, cô chỉ xem qua phim khiêu da^ʍ, mua một số đồ chơi để thỏa mãn bản thân.
Cô chưa từng chạm qua, chỉ cảm thấy ướt là có thể cắm vào, cho nên cô dùng một cây dươиɠ ѵậŧ giả mini để chọc thủng tấm màиɠ ŧяiиɧ của mình.
Cô biết nó đau, nhưng không ngờ lại đau như vậy, có lẽ do bôi trơn không tốt nên khi cắm vào, đâm thủng tấm màng kia thì cơ thể cô đau nhức.
Trải nghiệm không thoải mái lần đó khiến cô không còn hứng thú với việc này nữa.
Không có tấm màng kia, là vì cô tự mình đâm thủng, khi đó cô nghĩ, không có đàn ông thọc vào thì mình có thể tự làm, nhưng lại tự khiến mình khó chịu
Lần trước có một lần, cô kéo ra nhìn thử, đây là lần đầu tiên cô xem kỹ càng như vậy.
Nói hồng thì thật sự cũng hồng, cô thuộc tuýp người sinh ra nơi này đã có màu sắc, cô nghe nói số người có tiểu huyệt vừa hồng vừa mềm không nhiều lắm.
Bị Chu Dục nhìn thẳng như vậy, cô có chút xấu hổ, vươn tay chạm vào âʍ ɦộ, muốn che lại.
Chu Dục thấy cô che kín như vậy thì hỏi cô: “Xấu hổ cái gì? Đâu phải chưa từng bị đàn ông nhìn qua, còn giả vờ là trinh nữ nữa chứ, hay cô cảm thấy đàn ông sẽ thích như vậy? Hơn nữa, đâu phải tôi không biết cô là ai, nhưng cũng đúng, tôi thích những người phụ nữ ngây thơ. Không cho tôi nhìn thì chút nữa cắm vào kiểu gì? Để tôi nhìn xem tiểu bức của cô có hồng hay không.”
Nói xong, anh trực tiếp tách môi âʍ ɦộ của cô ra, nhìn phần thịt non mềm mại bên trong.
Nơi này của cô mẫn cảm, bị ngón tay thô ráp của anh sờ lên, cơ thể lập tức run rẩy, nơi mềm mại bắt đầu có nước chảy ra.
Ngón tay anh mới sờ môi âʍ ɦộ một chút thôi mà cô đã chảy nước, làm ướt ngón tay của anh.
Anh cúi đầu, quỳ xuống nhìn, mở rộng tiểu bức của cô.
Mẹ kiếp, hồng thật.
Là một màu hồng nhạt, cùng màu với núʍ ѵú.
Anh ngạc nhiên trước báu vật mình tìm được, thật sự khó có thể tìm được tiểu hức hồng như vậy.
Anh tách ra, bên trong khít chặt, mấp máy giống như muốn cắn ngón tay của anh.
Chu Dục thích thú, dùng ngón giữa cọ xát âm đế của cô, ấn lên âm đế của cô.
Ngay khi anh ấn lên, Triệu Ý kêu một tiếng...
Tiếng kêu mềm mại.
Cảm giác bị đàn ông sờ khác hẳn so với mình tự sờ, tay anh xoa âm đế của cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ của cô.
Anh còn cố tình ấn mạnh lên đó, khi bị anh ấn, Triệu Ý nghe thấy tiếng kêu của mình, cô xấu hổ cắn môi.
Thấy cô thích, Chu Dục dùng ngón tay niết mạnh âm đế.
Nếu thích thì cứ hầu hạ cô, chuyên tâm hầu hạ nơi đó của cô, niết âm đế của cô.
Triệu Ý thấy tốc độ của anh đột nhiên tăng nhanh như đang đánh đàn, cô sung sướиɠ khép chân lại.
“Đừng...” Cô kêu lên, kẹp tay của anh, “Đừng làm như vậy...Phía dưới sắp tê rần rồi...”
Chu Dục thấy cô phản ứng lớn như vậy cũng nảy sinh nghi ngờ.
Người phụ nữ này ngây thơ thật hay đang giả ngây thơ, bị chơi âm đế còn có thể kêu đừng.
Cảm thấy có lẽ cô nghĩ đàn ông thích như vậy.
Anh tiếp tục búng vào âm đế của cô, sau khi kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi đỏ trở nên sưng đỏ, ngón tay anh ướt đẫm, dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.
Anh đưa tay của mình ra cho cô xem: “Mồm nói không cần nhưng phía dưới lại chảy ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, nếu thật sự không muốn thì toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ này là của ai?”
Cô không ngờ mình có thể chảy nhiều nước đến như vậy, lúc trước cô tự thủ da^ʍ cũng không nhiều đến như vậy.
Cô không dám nhìn.
Ngón tay của Chu Dục sờ quanh âʍ ɦộ của cô, sau khi tìm được cảm giác, anh nghiêng người, vùi đầu vào trong âʍ ɦộ của cô, liếʍ láp nó.
Anh đột nhiên hút nước từ trong tiểu huyệt, miệng ngậm âm đế của cô.
Động tác này khiến Triệu Ý thật sự muốn chết.
Sao anh lại...Sao anh có thể dùng miệng liếʍ nơi đó của cô.
Anh cứ há mồm ngậm lấy như vậy, nhưng nơi này rất bẩn.
Anh vừa ngậm vừa liếʍ.
Triệu Ý dùng tay đẩy đầu của anh ra: “Đừng liếʍ, đừng liếʍ nơi này...Bẩn lắm...”
Lưỡi của anh đã bắt đầu liếʍ, lướt qua âm đế của cô, rồi lại đi xuống mυ'ŧ âʍ ɦộ của cô, liếʍ từ chỗ này sang chỗ khác, không có ý định từ bỏ.
Anh kéo chân cô ra, để cô dang rộng chân, vẫn không ngừng liếʍ tiểu bức của cô.
Đầu lưỡi lướt qua âʍ ɦộ của cô, từ trên xuống dưới, liếʍ tiểu bức của cô, uống dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.
Cái miệng há to ngậm lấy âʍ ɦộ của cô và liếʍ nó.
Triệu Ý không chịu nổi, nhưng anh cứ thích liếʍ mυ'ŧ nơi này của cô, cô chảy không ít nước, có cảm giác bị anh uống hết, khi cô nghe thấy tiếng anh uống ừng ực thì không khỏi cảm thấy xấu hổ, sao anh cứ liếʍ nơi này vậy.
Từ góc độ cô đang nằm, không thể nhìn thấy mặt của anh, nhưng có thể nhìn thấy cách anh đang bú ʍúŧ âʍ ɦộ, anh nghiêng người liếʍ tiểu bức, cô chỉ có thể nhìn thấy phần gáy của anh.
Triệu Ý sung sướиɠ đến mức có chút chết lặng, tuy rằng xấu hổ vì bị liếʍ nhưng thực sự rất thoải mái, một cảm giác thoải mái không thể diễn tả được ùa vào trong đầu.
Cô sung sướиɠ đến nỗi toàn thân mềm nhũn, hai chân mềm nhũn đến mức nước cứ chảy ra ngoài.
Bị anh liếʍ.
Chu Dục là một tên lưu manh và biếи ŧɦái, anh không chỉ liếʍ tiểu bức của cô mà còn dùng lưỡi của mình cắm vào trong.
Sau khi vào trong lỗ nhỏ, ở bên trong đảo vài lần, chưa kịp đợi anh tiến vào sâu hơn thì Triệu Ý đã lêи đỉиɦ.
Một dòng nước ào ạt đổ vào miệng anh.
Anh uống hết, lúc anh buông ra thì hai người đều sững sờ.
Triệu Ý không ngờ mình sẽ phun nước, phần nước Chu Dục không nuốt kịp chảy xuống cằm.
Anh dừng lại, rời khỏi vùиɠ ҡíи của Triệu Ý.
Mặt của Triệu Ý đã đỏ đến mức không dám gặp người khác.
Bị anh nhìn thấy dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy ra ngoài, thật là xấu hổ.
Chu Dục nhìn tiểu huyệt của cô, vừa rồi cô lêи đỉиɦ, dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn đang trào ra ngoài.
Người phụ nữ này thật dâʍ đãиɠ, bề ngoài giả vợ là một thiếu nữ ngây thơ nhưng thực tế, đồ lẳиɠ ɭơ này còn có thể phun nước, dâʍ ŧᏂủy̠ còn phun lên mặt anh.
Anh suýt nữa bị nước của cô làm cho bị sặc.
Triệu Ý uất ức rơi nước mắt, cô cảm thấy quá xấu hổ, quá mất mặt, cho nên không ngừng khóc.
Cô muốn dừng lại, quá xấu hổ rồi.
Nhưng bị Chu Dục ngăn lại, anh không cho cô đi, anh nắm tay cô, dươиɠ ѵậŧ của anh chạm vào nơi đó, cô muốn chạy, làm gì có chuyện đơn giản như vậy.
Anh đã cứng lắm rồi, dươиɠ ѵậŧ của anh sắp nổ tung.
Anh cởi chiếc khăn tắm ra, để lộ dươиɠ ѵậŧ của mình, vật sưng to đó bật ra ngoài.
Triệu Ý trực tiếp nhìn thấy cây gậy của anh.
Cô bị dọa.
Lớn như vậy...
Thô như vậy...
Lúc trước cô dùng mấy món đồ chơi nhỏ để cắm vào, nhưng so với thứ này của anh, cô cảm thấy món đồ chơi nhỏ lúc trước đã khiến cô bị kéo căng, nếu thay bằng thứ này của anh, chắc hẳn bị chơi đến chết mất.
Cô trố mắt nhìn, kinh ngạc đến mức không nói thành lời.
Chu Dục nhìn biểu cảm kinh ngạc của cô, lắc dươиɠ ѵậŧ, quỳ xuống, tiến đến gần âʍ đa͙σ của cô, giữ chặt mông cô, chuẩn bị cắm vào.
Anh hỏi cô: “Nhìn dươиɠ ѵậŧ của ông đây không cả dời mắt, lần đầu tiên nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy sao? Chưa từng nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ nào lớn như vậy à? Chồng cô nhỏ lắm đúng không?”
Nhưng vừa rồi anh dùng đầu lưỡi cắm vào tiểu bức của cô, nó khít đến mức kẹp chặt đầu lưỡi của anh, dươиɠ ѵậŧ của chồng cô lớn như vậy, trừ khi tiểu bức của cô là vưu vật trời sinh, nếu không sao có thể khít như vậy được.
Triệu Ý chưa kịp phản ứng thì anh đã đỡ dươиɠ ѵậŧ của mình, cắm vào trong.
Qυყ đầυ chen vào, nhưng, mới đi vào được một ít, anh đã bị kẹp chặt đến mức không thể đi vào được nữa.
“Sao lại chặt như vậy?” Chu Dục vỗ mông cô: “Thả lỏng, kẹp chặt như vậy, tôi cắm vào kiểu gì?”