Chạn Vương Làm Vợ

Chương 20

Xoa vυ' xoa l*и lúc tắm rửa, nói năng phật ý chồng trẻ bị ép súc ruột, khóc nức nở phải tặng nhà tặng xe mới dỗ được

Trần Đào bị Vinh Huyên dọa sợ, anh đã quen được y cưng chiều, nay y nói nặng lời tí đã tủi thân, tay chân bò đến mép giường, vươn tay muốn hai người còn lại ôm, Trương Nghiêu nhìn dáng vẻ xộc xệch dơ dáy của anh thì hơi chần chờ, Dịch Gia Niên nhanh tay hơn, ôm Trần Đào hai mắt sưng húp vào lòng, nhưng không phải an ủi mà bế vào phòng tắm, tay thoăn thoắt xé đồ anh vứt ra ngoài, mở vòi sen tưới lên người Trần Đào.

Trần Đào quơ tay cằn nhằn, " Hức... Đừng xé đồ tôi, đắt lắm... Nước lạnh quá huhu..."

" Đm, anh lắm chuyện ghê, tính thì nũng nịu, tự dưng biến mình ra nông nỗi này, anh nhìn anh đi, cả người toàn mùi cồn, hôi vãi." Dịch Gia Niên hùng hùng hổ hổ cọ rửa người anh, bàn tay luồn vào tóc Trần Đào, cứng ngắc, gã điên lên, chĩa vòi về phía tóc anh, năm ngón tay thô lỗ vò tóc, " Còn xịt gôm để hẹn hò với Hoàng Đan Đan cơ à? Anh giỏi lắm, biết thế hôm qua tôi không đi, ở lại ȶᏂασ nát l*и anh cho rồi..."

" ... Khụ khụ..." Trần Đào sặc nước ho khan, lại ứa nước mắt, anh muốn được an ủi, ai ngờ Dịch Gia Niên lại mắng mình, tắm rửa cũng thô bạo làm anh khó chịu, bực mình giãy dụa, gào lên đuổi gã tránh ra, ai cần cậu, tôi muốn Trương Nghiêu. Thường ngày anh vẫn hay làm nũng, bị người này bắt nạt thì méc người khác, phải hôn hôn núʍ ѵú vuốt ve môi l*и mới chịu.

Cách làm tuy cũ nhưng rất hiệu quả.

Quả nhiên Trương Nghiêu bước đến, nói Dịch Gia Niên đừng bắt nạt Trần Đào, sau đó cau mày: " Phòng tắm bé quá, không còn chỗ đứng luôn."

Mồm than thở nhưng hắn vẫn chen vào, giải cứu Trần Đào khỏi tay Dịch Gia Niên, nhà anh không có bồn tắm, hắn đành để Trần Đào dựa tường, cầm khăn lau bọt trên mặt cho anh, Trần Đào mở mắt, ấm ức nhìn Trương Nghiêu, miệng nỉ non: " Hức... Chồng ơi..."

Trương Nghiêu hôn hôn mũi anh, nói: " Để chồng tắm rửa cho anh nhé?"

" Ừm." Được đối đãi dịu dàng, Trần Đào vô thức làm nũng, nhào người đến vùi vào lòng Trương Nghiêu.

Trương Nghiêu một tay ôm eo đỡ người anh, một anh ấn sữa tắm chà xát từng tấc da thịt, tư thế này chỉ bôi được nửa người trên, Dịch Gia Niên bèn lấy sữa tắm trét lên mông và đùi Trần Đào.

Bọt tắm trắng xóa bao phủ cơ thể đẫy đà, anh rầm rì mặc Trương Nghiêu xoa nắn thân trên, cuối cùng dừng lại ở hai vυ', mỗi tay một bầu vuốt ve nắn bóρ ѵú mật, eo không có ai ôm, Trần Đào trượt người xuống, lại được bàn tay ở dưới háng đỡ lại, hóa ra Dịch Gia Niên bôi sữa tắm khắp mông và đùi anh xong, bàn tay bọc lấy l*и nhỏ, say sưa vuốt ve kì cọ cho nó.

Vυ' bự diễm lệ trơn trượt lấp ló sau bọt trắng, giống như bánh ngọt phủ kem hấp dẫn, tay Trương Nghiêu nhào nặn bầu vυ', ép đồi thịt dẹp lép rồi buông ra, hai vυ' giống như bóng nước phình lên xẹp xuống, sau đó hắn đưa tay đâm chọc núʍ ѵú, ngón tay trêu đùa núʍ ѵú nhòn nhọn, đầṳ ѵú mềm mại kiều nộn, bị ngón tay chọc ngã trái ngã phải, đỏ bừng căng mọng như trái chín, Trần Đào nhỏ giọng rêи ɾỉ.

Đóa hoa ướŧ áŧ phía dưới nằm trong tay Dịch Gia Niên, cửa l*и mấp máy, mời gọi gã đàn ông cọ xát môi l*и đầy đặn.

Dịch Gia Niên nhéo nhéo hộŧ ɭε sưng phồng của anh, hỏi, " Đào Đào da^ʍ thấy thế nào?"

" Ưm a..." Trần Đào nhịn không được ứa nước sốt, mông mập lắc lư đáp lời, " L*и ngứa quá..."

Phát da^ʍ thì đương nhiên sẽ ngứa rồi, hai mắt Dịch Gia Niên cháy bỏng, ra vẻ ga lăng, " Tại không vệ sinh nên ngứa l*и đấy, để chồng kì cọ cho anh nhé."

" Ha ah..." Trần Đào ngượng ngùng gật đầu, " Thế, thế chồng rửa sạch l*и đi."

Cái l*и của anh vốn luôn ướt nhẹp, không thể phân rõ là nước từ vòi sen chảy ra hay nước l*и, Dịch Gia Niên ấn nhẹ lên mu l*и anh đã chịu không nổi, hai tay run rẩy, bàn tay gã tăng tốc cọ xát môi l*и và hộŧ ɭε dâʍ đãиɠ, Trần Đào sướиɠ rơn ngọt ngào rêи ɾỉ, Dịch Gia Niên tách đùi anh ra, tay vỗ bôm bốp vào miệng l*и, nước sốt vẩy đầy dưới đất, Trần Đào rùng mình ré lên, khóc nức nở, gã tát một lúc, đóa hoa kiều nộn chuyển mình nở rộ, viên thịt sưng múp chờ người ngắt khoác một lớp bọt trắng.

Kɧoáı ©ảʍ tê dại làm anh mềm nhũn người, bật ra đừng tiếng rên đứt quãng, " A... Đau quá... Đừng đánh l*и nữa... Hức..." Miệng nói vậy nhưng hai chân lại vô thức tách ra, dường như muốn gã đàn ông tét l*и mình tiếp.

Môi l*и mép l*и lật trái lật phải dưới từng cú tát suồng sã, nước sốt tuôn ra như suối, Trần Đào say mê đĩnh hông hùa theo gã, khơi gợi du͙© vọиɠ của cả hai, thấy Dịch Gia Niên tét l*и anh sướиɠ phun nước, Trương Nghiêu có chút ghen.

Vợ da^ʍ thích bị chơi l*и hơn chơi vυ', nhưng l*и anh đã bị Dịch Gia Niên chiếm đóng, Trương Nghiêu không chen vào được, thế là luồn tay vào kẽ mông anh chạm lên một cửa động mềm mại khác, đây mới là chỗ mà đồng tính nam ngậm dươиɠ ѵậŧ, nhưng Trương Nghiêu chưa làʍ t̠ìиɦ với người khác bao giờ, không biết c̠úc̠ Ꮒσα của Trần Đào có nuốt nổi ©ôи ŧɧịt̠ bự không, tuy ngoài miệng bọn họ hay dọa sẽ chơi nát anh, nhưng làm Trần Đào đau một chút là thấy xót liền.

Phòng tắm đơn sơ không có dầu bôi trơn, hắn thử nhét một ngón tay vào, Trần Đào chẳng những không khó chịu mà còn rên lớn hơn, vách thịt đon đả chào đón người mới đến, nóng bỏng mềm mại như cái l*и đằng trước, đúng là đĩ da^ʍ trời sinh, Trương Nghiêu yêu thương hôn trán anh, để Dịch Gia Niên ôm Trần Đào, còn mình thì ra khỏi phòng tắm.

Không ai tranh Trần Đào thì càng tốt, Dịch Gia Niên nghe tiếng sột soạt ở bên ngoài cũng mặc kệ, ra sức âu yếm l*и yêu, tét l*и sưng múp, nước da^ʍ chảy ào ạt.

Trương Nghiêu tìm nửa ngày cũng không thấy thứ mình muốn, đột nhiên có tiếng động truyền đến từ cánh cửa lung lay sắp đổ, hắn quay đầu, Vinh Huyên nãy giờ không lên tiếng đã lẻn ra ngoài từ bao giờ, sau đó trở về với túi xách trên tay.

" Ông tìm gì đấy?"

" Ông mua gì vậy?"

Cả hai cùng mở miệng, Vinh Huyên móc từ túi ra một cây thụt đuýt, bốn mắt nhìn nhau, ăn ý cười đen tối.

Phòng tắm của Trần Đào quá chật, lúc Vinh Huyên và Trương Nghiêu tiến vào, Dịch Gia Niên đang dùng cây xúc xích chà l*и cho Trần Đào, chuẩn bị đâm chọc, ngay sau đó bỗng bị cả hai mỗi người một bên kéo ra ngoài, chiếm cứ vị trí của gã.

" Đm, làm gì đấy hai tên kia!" Dịch Gia Niên thèm thuồng cào cửa kính phòng tắm.

Trần Đào híp mắt dựa vào tường, hơi dạng chân, môi l*и phì nộn vừa được âu yếm bỗng mất đi ©ôи ŧɧịt̠ bự, tủi thân mấp máy chảy nước, Vinh Huyên ôm anh vào lòng, anh vẫn còn giận y, hờn dỗi trách cậu quát tôi, Vinh Huyên xoa l*и anh, nói anh ngoan rồi sau này em không quát anh nữa, Trần Đào đáp lại tôi thất tình mà không cho tôi buồn, đúng là đồ ngang ngược, mấy người cũng quen Hoàng Đan Đan, hay là giúp tôi níu kéo cổ đi?

Những lời này lại chọc giận ba người, anh vẫn còn tơ tưởng nối lại tình xưa à, Vinh Huyên sầm mặt, siết chặt eo Trần Đào bắt anh quỳ trên đất, chổng mông lên cao, tư thế này anh đã làm nhiều lần, tưởng là gã muốn ȶᏂασ l*и, cho nên chỉ ngúng nguẩy một chút rồi thuận theo quỳ xuống, cửa l*и nhễu nhại hé mở chờ người tiến vào.

Nhưng anh không biết, tư thế này không chỉ làm lộ l*и mình, c̠úc̠ Ꮒσα hồng nộn chưa ai thăm hỏi cũng lọt vào tầm mắt mấy gã đàn ông, từng nếp uốn phiếm hồng run rẩy co rút.

Trương Nghiêu siết eo Trần Đào đề phòng anh giãy dụa, Vinh Huyên đè mông anh, đặt cây thụt ngay sát cửa huyệt, cắm thẳng vào, ngay sau đó, dung dịch lạnh lẽo từ hậu môn xông vào trực tràng của anh.

" A..." Trần Đào thét lên, chỉ cảm thấy phía sau vừa đau vừa trướng, lắc mông muốn giãy ra, lại bị hai người đè chặt không cho cử động, dịch lỏng cuồn cuộn cuồn cuộn rót vào, bụng Trần Đào phình lên như mang thai. Anh lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt rơi lã chã, mồ hôi thấm ướt trán, nhìn rất đáng thương.

Anh rêи ɾỉ cầu xin hai người buông tha mình, bụng trướng quá, chịu không nổi, trực tràng co thắt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bài tiết rất mãnh liệt, anh chỉ có thể co thắt hậu môn, cố gắng chịu đựng, cầu xin bọn họ mềm lòng.

" Anh biết sai chưa ạ?" Vinh Huyên hỏi anh.

Trần Đào đang khó chịu vì bị súc ruột, không nghe rõ y nói gì, Vinh Huyên tét mông anh, hỏi lại lần nữa, Trần Đào hét lên, suýt thì thả lỏng c̠úc̠ Ꮒσα phun dịch, thút thít nói biết, biết sai rồi.

" Sai ở đâu nhỉ?"

" Hức... Sai ở..." Anh có biết mình sai chỗ nào đâu, đưa đôi mắt ngấn nước về phía Dịch Gia Niên đang đứng ngoài, ê a rêи ɾỉ.

Dịch Gia Niên đau lòng, nhắc anh nói sau này sẽ không nghĩ về Hoàng Đan Đan nữa, ngoan ngoãn làm vợ của bọn họ, Trần Đào lắp bắp đọc theo, " Tôi sai rồi... Chồng ơi... Híc... Sau, sau này tôi không nghĩ về Hoàng Đan Đan nữa, chỉ làm vợ của các chồng thôi."

" Ngoan quá." Vinh Huyên hôn đùi anh, bảo anh siết chặt c̠úc̠ Ꮒσα, rút ống thụt ra, Trương Nghiêu thả lỏng lực tay, Trần Đào vô lực ngồi bệt dưới đất, Vinh Huyên bế anh lên, chất lỏng trong trực tràng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thắt hậu môn, Trần Đào nức nở, ngón chân cuộn tròn, c̠úc̠ Ꮒσα cố siết thật chặt, y bế anh chĩa mông với bồn cầu, nói anh xả đi.

" A..." Cánh mông mềm mại run rẩy, khóc lóc phun chất lỏng trong bụng ra, sau đó anh khom người vùi mặt vào cánh tay khóc rống lên.

Anh tổn thương khóc nức nở, cảm thấy tự tôn của mình bị xúc phạm nặng nề, hóa ra chỉ có anh nghĩ mình là bạn thân của bọn họ, thực ra anh chỉ là đồ chơi cho ba tên khốn, dám sỉ nhục anh như vậy, anh không tiền không thế thì được bắt nạt tùy ý à? Đến Hoàng Đan Đan cũng vì anh nghèo nên mới đá anh, Trần Đào càng nghĩ càng thương tâm, nức nở khóc bù lu bù loa.

Tiếng khóc đau thấu tim, bọn họ muốn bế anh lên, nhưng anh chỉ cho Dịch Gia Niên không tra tấn mình vào bế, tắm thêm lần nữa, lúc này Dịch Gia Niên không dám làm anh đau, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt anh, tẩy rửa sạch sẽ thơm tho rồi bế anh ra khỏi phòng tắm, đặt lên giường.

" Huhu... Hức... Cậu làm ướt giường tôi." Trần Đào khóc sướt mướt trách móc, vùi đầu vào gối đuổi bọn họ đi, nói muốn tuyệt giao với cả ba, không bạn bè gì nữa.

Nghe đến đây là rén liền, Vinh Huyên leo lên giường dỗ Trần Đào, bọn em quá trớn xin lỗi anh nha, vì thấy anh mê mẩn Hoàng Đan Đan quá nên ghen, anh đẹp trai thế này, nghiệp vụ lại giỏi, Hoàng Đan Đan có gì tốt, một người đàn ông ưu tú như anh sao lại không dứt nổi cô ta vậy?

Trần Đào nghe thiên chi kiêu tử như Vinh Huyên khen mình, tuy còn đau lòng nhưng cũng tí tởn dựng tai lên nghe, được khen phổng mũi, thút thít bày tỏ những tính toán trong lòng, " Tôi biết tôi giỏi chứ, nhưng một tháng lương của tôi được có vài đồng bạc, Hoàng Đan Đan là cô gái có điều kiện tốt nhất mà tôi cưa được, không có cổ tôi lấy tiền đâu mua nhà..."

Những lời này làm ba gã đàn ông bật cười, cũng tại bọn họ, tẩy não thuyết phục Trần Đào làm bạn với mình, kết quả là dù có ép anh gọi chồng bao nhiêu lần, anh cũng tưởng bọn họ đang đùa, chỉ chăm chăm mê tiền của Hoàng Đan Đan.

Trương Nghiêu ngồi sang bên cạnh, vuốt ve lưng Trần Đào nịnh nọt, "Ầy, mỗi căn nhà thôi đúng không? Giờ anh làm vợ tụi em, em mua cho anh một căn biệt thự ở Golden Classic được không?"

Golden Classic là khu biệt thự riverside cao cấp, đặt tại trung tâm thành phố, dân cư ở đây toàn người lắm tiền, đáng giá hơn căn biệt thự ở vùng ngoại ô mà papa Hoàng Đan Đan mua nhiều. Trần Đào phởn lắm, nhưng mặt vẫn vùi trong gối, hỏi có đứng tên anh không?

Dịch Gia Niên xoa xoa cánh mông mềm mại nói anh tính kĩ đấy, tất nhiên là đứng tên anh rồi, em sẽ tậu cho anh một chiếc xế hộp, ok.

Đàn ông ai không yêu phụ nữ và xe, Trần Đào ngẩng mặt, quay đầu nhìn về phía Dịch Gia Niên, giọng mũi nghẹn ngào hỏi, " Của hãng nào thế?"

"Hãng nào tùy anh chọn, thích không?"

Trần Đào biết bọn họ có tiền, l*и nhỏ đã cho mấy người chơi lâu như vậy, giờ nhận quà bồi dưỡng là quá hợp lý, trong lòng liệt kê một loạt siêu xe đắt đỏ, cho phép Dịch Gia Niên cắm ngón tay vào c̠úc̠ Ꮒσα đâm thọc, mông mập rung rung hùa theo gã.

Anh lại nhìn về phía Vinh Huyên, giọng ngọt ngào hỏi, "Thế cậu cho tôi cái gì?"

Chạn vương khôn khéo thấy mình có thể moi được nhiều thứ hơn từ đám đàn ông, lòng nhộn nhạo vui sướиɠ, ai ȶᏂασ l*и mình cũng phải tặng quà mới được.

Vinh Huyên thấy đôi mắt sưng húp của anh lóe sáng, nhịn không được bật cười, dịu dàng hôn hôn mí mắt anh, hỏi em sang tên cho anh một công ty nhé?

Y nói một cái tên, hai mắt Trần Đào sáng rực, làm việc ở tổ kinh doanh nên anh có tìm hiểu qua công ty này, tuy rằng quy mô không lớn, nhưng lại nắm quyền phân phối độc quyền một số nhãn hàng quốc tế nổi tiếng, lợi nhuận ròng rất cao.

Dưới ánh nhìn nóng bỏng của anh, Vinh Huyên chậm rãi nói, cứ nghỉ việc ở công ty bố Hoàng Đan Đan rồi sang đây làm, anh chính là CEO.

Nói đến đây thì dại gì mà không nhận? Trừ việc không thể cưới nữ rich kid, mong ước ở biệt thự cao cấp lái siêu xe làm giám đốc bỗng thành hiện thực, bao nhiêu ấm ức trong lòng anh tan biến, lật đật bò dậy thân mật hôn các chồng yêu của mình.