Chạn Vương Làm Vợ

Chương 9

Được hai gã đàn ông vây quanh ăn vυ' liếʍ l*и

Dịch Gia Niên gọi điện thoại cho Trương Nghiêu, Trần Đào bắt máy, anh đang mơ màng nằm trên người Trương Nghiêu cưỡi ©ôи ŧɧịt̠ hắn ngủ, di động vừa kêu đã vô thức bấm nghe.

Trần Đào khàn giọng alo một tiếng, Dịch Gia Niên lập tức nhận ra giọng của anh, lại làm bộ không biết anh là ai, Trần Đào cũng không biết giải thích sao, đành phải nhận là bạn của Trương Nghiêu.

Dịch Gia Niên vặn hỏi bạn thân cỡ nào mà nghe điện thoại giùm Trương Nghiêu vậy.

Trần Đào nghẹn lời, Dịch Gia Niên nói để tôi giúp anh đoán, bây giờ hai người đang làm gì?

Trần Đào nhìn thoáng qua tư thế của mình, l*и non co rút, ấp úng, Dịch Gia Niên gầm nhẹ đĩ da^ʍ mau trả lời, làm anh giật cả mình, mau chóng đáp lại anh đang nằm trên người Trương Nghiêu, l*и kẹp dươиɠ ѵậŧ người ta, vừa mới ngủ dậy.

"Vừa ngủ dậy? Tức là ngậm ©ôи ŧɧịt̠ cả đêm đúng không ?"

Dịch Gia Niên truy hỏi.

"Đúng, đúng vậy, l*и không có hơi ©ôи ŧɧịt̠ thì không ngủ được..." Trần Đào thật thà trả lời, thịt môi dường như biết chủ nhân đang nhắc đến mình, nhẹ nhàng mấp máy.

Dịch Gia Niên lại hỏi, "L*и này da^ʍ quá, bú ©ôи ŧɧịt̠ của mấy người rồi ?"

Trần Đào vô thức lắc mông, hai má ửng hồng, "Không da^ʍ, mới bú có ba người thôi."

"Thế ©ôи ŧɧịt̠ ai ngon nhất ? Anh thích ai nhất?" Tiếng thở dốc của gã truyền bên tai anh, nội dung cuộc trò chuyện ngày càng dung tục, Trần Đào muốn cúp điện thoại, ngón chân cọ vào nhau rồi cuộn tròn, xấu hổ trả lời, "Ai cũng ngon, thích hết."

Anh bỗng "ưm" một tiếng, có vật cộm cộm cọ xát môi l*и mình, vừa cúi đầu đã thấy Trương Nghiêu dậy từ bao giờ, mỉm cười nhìn anh, đang thúc háng về phía anh, dùng thân ©ôи ŧɧịt̠ sừng sững mát xa miệng l*и phì nộn.

Trần Đào ngượng ngùng đỏ mặt, đưa điện thoại cho Trương Nghiêu, đầu dây bên kia còn truyền đến tiếng của Dịch Gia Niên, "Đĩ da^ʍ tham ghê, ©ôи ŧɧịt̠ nào cũng thèm, coi chừng bị ȶᏂασ nát nhé."

Anh cứng người, không cầm chắc di động làm nó rơi xuống giường. Gì mà ȶᏂασ nát vậy trời, mồm với chả miệng, anh sẽ không cho ai ȶᏂασ hết, cùng lắm chỉ cưỡi ©ôи ŧɧịt̠ chà l*и thôi, cùng lắm tạm chấp nhận cho bọn họ mượn l*и bắn tinh.

Trương Nghiêu nhặt di động bảo Dịch Gia Niên đừng trêu Trần Đào nữa, muốn cᏂị©Ꮒ thì đến phòng hắn.

Dịch Gia Niên đến rất nhanh, Trương Nghiêu mới ôm eo Trần Đào thọc vào rút ra trong l*и anh được chục phát, vừa cọ ướt miệng l*и, Dịch Gia Niên đã đẩy cửa phòng ra.

Dịch Gia Niên gần nhất thích uống nước l*и, Trần Đào không muốn nói chuyện với gã, nhưng gã đã đưa tay nhéo mông anh, hai ngón tay thọc vào miệng l*и, quấy đảo vách thịt bên trong, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© Trần Đào, anh nhẹ nhàng rầm rì thỏa hiệp.

Anh xuống khỏi người Trương Nghiêu, quỳ chổng mông trên giường, hạ eo chu mông, hai chân thon dài tách sang bên, để lộ c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn và đóa hoa ướt dầm dề với Dịch Gia Niên, hai vυ' tròn trịa nhẹ nhàng đong đưa trong không trung, núʍ ѵú hơi sưng, xinh xắn quyến rũ đàn ông đến ngắt.

Hai tên đàn ông cũng không khách khí, Trương Nghiêu cúi đầu ngậm một bên vυ' của anh, một tay nắn bóρ ѵú còn lại, Trần Đào kêu rên gợϊ ȶìиᏂ, nước l*и chảy tí tách, Dịch Gia Niên đưa lưỡi liếʍ luôn.

Vυ' bị ngoạm, l*и tao cũng bị bú ɭϊếʍ, Trần Đào nóng ran cả người, hơi nóng khiến anh sắp hòa tan.

Dịch Gia Niên đưa môi ngậm trọn phần l*и của anh, đầu lưỡi đẩy khe l*и liếʍ một đường từ hộŧ ɭε xuống cửa hang, bựa lưỡi linh hoạt chọc ngoáy viên thịt, rồi chuyển sang đưa đẩy mép l*и, quấy thịt hoa kiều nộn văng nước lung tung, òa khóc nức nở.

Miệng rộng đã chờ sẵn để đón nước l*и, gã bú chùn chụt không chừa giọt nào, hút môi l*и anh vào trong miệng mình, hai chân Trần Đào phát run, miệng ê a rêи ɾỉ.

Eo Trần Đào ngày càng hạ xuống, tư thế này làm Trương Nghiêu không ăn vυ' được, dứt khoát nằm lên giường, để Trần Đào ghé vào háng mình, dươиɠ ѵậŧ dữ tợn nóng bỏng lún xuống khe vυ' sâu hun hút, giống như miếng sắt đỏ hồng in dấu lên tàu hũ mật ngọt.

Trương Nghiêu đưa tay ép hai vυ' anh vào với nhau, sục lên sục xuống để lau ©ôи ŧɧịt̠ cho mình, qυყ đầυ hung dữ nhô khỏi bầu vυ', dán vào môi Trần Đào, anh há miệng ngậm lấy đầu khấc rồi dùng lưỡi và vυ' hầu hạ ©ôи ŧɧịt̠ bự của hắn ta.

Chỉ trong chốc lát, thịt vυ' đỏ bừng vì lau chùi thân ©ôи ŧɧịt̠, múi thịt bên dưới cũng bị gã đàn ông chọc lưỡi vào vét, cần cù lao động càn quét vách thịt ngồn ngộn, Trần Đào vui thích lắc eo xoay mông, nước sốt văng lung tung, hai vυ' phập phồng lên xuống, cọ xát gân xanh hằn trên thân gậy, đầu lưỡi tận tình bú ɭϊếʍ qυყ đầυ tanh tưởi.

Anh bị hai gã đàn ông trên dưới ăn vυ' liếʍ l*и, núʍ ѵú và l*и da^ʍ bị hút sưng múp, trét đầy nước miếng, mãi sau mới được tự do, tuy mệt nhưng vẫn phải giữ lấy đùi mình, banh chân dâng l*и cho Dịch Gia Niên nhẹ nhàng đâm thọc hang thịt, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào l*и anh, sau đó co bóp khép l*и, tránh không để tϊиɧ ɖϊ©h͙ dây ra ngoài, rồi lại nâng vυ' làm bát đỡ sữa của Trương Nghiêu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy bát vυ'.

Toàn thân Trần Đào tỏa ra mùi tinh nùng tanh tưởi của đàn ông, anh mê man nằm liệt trên giường, một lúc sau mới hoàn hồn, ghét bỏ dịch nhầy trên người, giang tay muốn người bế mình đi tắm.

Ngón tay Dịch Gia Niên xoa xoa ấm l*и đang ủ tinh của mình, không hài lòng khuyên nhủ : "Anh không được chê tϊиɧ ɖϊ©h͙ người đàn ông của anh ô kê ? Phải đắp tinh lên người thì mọi người mới biết là cɧó ©áϊ đã có chủ chứ."

Trần Đào rất là không thích cái mồm của Dịch Gia Niên, chó nào ở đây, rõ ràng hai bên là quan hệ win-win, dù nhà anh nghèo hơn ba người thì cũng không phải là chó.

Lúc ở một mình với Dịch Gia Niên thì anh còn sợ, bây giờ có Trương Nghiêu bên cạnh, anh xoay người dịch thân, không cho Dịch Gia Niên xoa l*и nữa, đối mặt với Trương Nghiêu nũng nịu đòi bế.

Trương Nghiêu không đưa mồm đi chơi xa như Dịch Gia Niên, tươi cười ôm anh trai dâʍ đãиɠ này vào lòng, Trần Đào thuần thục banh l*и cưỡi ©ôи ŧɧịt̠ của hắn, đá lưỡi chùn chụt cưỡi hắn vào phòng tắm.

Dịch Gia Niên văng tục, tiếc nuối không muốn rời xa l*и yêu l*и quý, cũng đành cun cút đi theo, cùng đứng tắm vòi sen, hai tên đàn ông trét sữa tắm lên thân ©ôи ŧɧịt̠, chăm chút kỳ cọ từng tấc da thịt của Trần Đào, còn chọc vào l*и chải từng thớ thịt trên vách, dùng dươиɠ ѵậŧ vệ sinh sạch sẽ cho anh.

Hơi nước ngập tràn trong phòng, Trần Đào ngọt ngào rêи ɾỉ, vì không muốn dùng vυ' hay l*и hứng sữa ủ tinh nữa, đành phải há miệng làm túi đựng tinh ngậm ©ôи ŧɧịt̠ bự của hai người, để bọn họ trút hết nùng tinh đặc sệt vào miệng của mình.

Haiz, tuy đã tẩy sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng dâʍ ɖu͙© lại như dòi ăn xương, khắc sâu vào thể xác và tinh thần anh.