Chạn Vương Làm Vợ

Chương 8

Bida khỏa thân, bóng bida đâm vυ', mượn l*и gác ©ôи ŧɧịt̠

Trương Nghiêu đỡ Trần Đào nằm lên bàn bida, banh chân anh sang hai bên, bảo Trần Đào tự ôm đùi mình, tạo thành tư thế chổng mông lên trời, môi l*и béo mập ướŧ áŧ mấp máy trong không khí, thi thoảng lại phun ra vài giọt nước trong suốt, vạt áo bị kéo cao đến tận cằm, vυ' mật thơm ngon lồ lộ, phập phồng lên xuống.

Dáng vẻ mặc người yêu thương này khiến Trương Nghiêu thấy trìu mến, hắn đưa tay búng búng núʍ ѵú Trần Đào, vυ' bự của anh run lên, ưm một tiếng, đôi mắt đen láy ngập nước, không hề chống cự mà còn ưỡn ngực cao hơn.

Trương Nghiêu cũng không giữ kẽ nữa, cúi người há mồm cắn vυ' da^ʍ đẫy đà, ngón tay tách môi l*и anh ra, dươиɠ ѵậŧ cắm vào giữa hai múi thịt nóng hổi.

Ruột bánh mì nóng mềm được quét sẵn một lớp bơ, gậy pate nóng bỏng cẩn thận trét đều phần ruột, đầu ©ôи ŧɧịt̠ trương phình đè ép hộŧ ɭε no đủ, thân ©ôи ŧɧịt̠ sục lên xuống tán l*и thật đều, môi thịt bám sát dươиɠ ѵậŧ, co dãn rung động. Vυ' mật mềm mại mắc kẹt trong miệng Trương Nghiêu, đầu lưỡi hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ núʍ ѵú, hai tay nhào nặn xoa bóp bầu vυ', núʍ ѵú xinh đẹp lắc rung rinh.

Kɧoáı ©ảʍ chà l*и ăn vυ' triền miên không dứt, môi l*и của anh co rút, ngọt ngào rên lên, hai đùi tê dại, nước l*и phun ra ngoài.

Sau khi hoàn hồn, Trương Nghiêu mới dìu Trần Đào đứng xuống đất, nói bây giờ sẽ chơi bida. Trần Đào chưa chơi bida bao giờ, mới xem qua trên TV thôi, cùng lắm chỉ bắt chước được động tác đánh bóng của tuyển thủ, nhưng lúc này anh đang mải chìm đắm trong dư vị cao trào, không có tâm trí để chơi, Trương Nghiêu nói không sao, anh đứng đó nhìn tôi cổ vũ tinh thần là được.

Đề nghị này rất bình thường, Trần Đào đồng ý, anh nào biết tâm cơ boy Trương Nghiêu ranh mãnh không kém gì Vinh Huyên và Dịch Gia Niên, chẳng những không cho Trần Đào mặc lại quần, còn dụ anh cởi luôn áo, nói là vừa ngắm vυ' vừa chơi bida để chơi cho high. Thôi thì núʍ ѵú còn đang dính đầy nước miếng của người ta, cho hắn ngắm cũng được, Trần Đào không từ chối.

Anh kéo áo qua đầu, toàn thân trần trụi, làn da rám nắng chào hỏi ánh mắt tà da^ʍ của Trương Nghiêu, Trần Đào bỗng hơi ngượng nên đưa tay che ngực, tính giấu đi vùиɠ ҡíи, nhưng vυ' bự được tϊиɧ ɖϊ©h͙ chăm bẵm tưới tiêu mỗi ngày đã vượt qua cỡ tay anh, thịt vυ' lồi ra khỏi kẽ tay.

Trương Nghiêu năn nỉ anh bỏ tay xuống, dừng dập vυ' như thế, Trần Đào nhỏ giọng giận dỗi từ ngày gặp gỡ ba người, anh không có cơ hội mặc quần áo, Trương Nghiêu cười nói chúng tôi chỉ muốn anh thoải mái thôi mà.

Trần Đào rất muốn nói là mình không thoải mái, nhưng thấy không chống cự được, đành phải làm theo yêu cầu của hắn đi về phía đối diện, ưỡn lưng ghé vào bàn bida, mông vểnh đầy đặn chổng ra sau, l*и ngập nước cũng chổng theo, hướng bầu vυ' căng tròn về phía Trương Nghiêu, cho hắn thoải mái ngắm nhìn.

Trương Nghiêu đưa mắt tán tỉnh vυ' của anh, giơ gậy đứng vào thế, một tiếng phịch vang lên, bóng bida lăn loạn trên bàn, một trái bắn thẳng vào thịt vυ' mềm mại của Trần Đào, nặng nề va chạm núʍ ѵú đỏ hồng, Trần Đào hét lên, thịt vυ' bị nén vào rồi bật ra, run rẩy tạo sóng trên bàn.

Cơn đau tê dại từ phần núm làm Trần Đào ứa nước mắt, đứng dậy tủi thân ôm vυ' bị đâm đỏ, hai mắt mở to giận dỗi nhìn Trương Nghiêu, không chịu đặt vυ' lên bàn bida nữa. Trương Nghiêu nói thế anh đứng đó xoa vυ' cũng được.

Để thoát cảnh bị bóng nện vυ', Trần Đào đành làm theo động tác của Trương Nghiêu lúc nãy, tay ôm hai vυ' mân mê xoa bóp, nhào nặn thịt vυ' thành đủ loại hình dạng, núʍ ѵú không cần người đυ.ng đã đứng thẳng, trái chín đỏ hồng như sắp vỡ.

Trương Nghiêu nhìn đỏ mắt, thở hổn hển đòi anh miết núʍ ѵú, Trần Đào đành cẩn thận đưa tay chạm đỉnh vυ', kéo núʍ ѵú của mình từ tròn thành nhọn, miệng còn phải nói mời chủ nhân ăn vυ', l*и da^ʍ mềm mụp rùng mình chảy nước.

Cậu chơi bóng hay chơi bida đấy? Trần Đào cáu kỉnh, Trương Nghiêu xua tay được rồi, thế giờ chơi bóng nhé.

Nhưng Trần Đào không biết đánh bida, Trương Nghiêu nói để tôi chỉ, hắn hướng dẫn anh hạ lưng cong mông, hai tay lần lượt đặt vào hai vị trí trên thân gậy, Trương Nghiêu đứng đằng sau ôm anh vào lòng, tay cầm tay chỉ anh cách đi gậy.

Tư thế này thật là, hai chân Trần Đào mở rộng, hông Trương Nghiêu áp sát mông của anh, dươиɠ ѵậŧ thô dài trực tiếp nện vào l*и da^ʍ ướŧ áŧ, l*и này ăn ©ôи ŧɧịt̠ đã quen thói, vừa cà vào thân thịt nóng hổi, đã đon đả mấp máy môi l*и, ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của tên đàn ông.

L*и non được đầu lưỡi và dươиɠ ѵậŧ hầu hạ ngày càng nhạy cảm, tham lam há miệng ngấu nghiến thân dươиɠ ѵậŧ, nhả nước đánh dấu gậy của mình.

Trương Nghiêu dắt tay Trần Đào đánh bóng, vòng eo đong đưa, dươиɠ ѵậŧ của hắn dài, qυყ đầυ phình to, lúc thúc hông không cẩn thận đâm vào cửa l*и khép mở, vách thịt nhung nhúc bên trong lập tức ùa đến, ôm ấp đầu nấm to bự.

Vì qυყ đầυ quá lớn, cửa l*и Trần Đào bị nong rộng, banh thành một động tròn, vừa tê vừa trướng. Trần Đào giật mình hô lên, trách hắn sao lại cắm vào l*и mình, lắc mông đòi Trương Nghiêu rút ra, nhưng lại khiến qυყ đầυ chọc ngoáy bên trong động thịt, Trần Đào sướиɠ rơn nằm liệt xuống bàn, vài giọt nước sốt tràn khỏi mép l*и, không thể chống cự.

Tuy cơ thể đã bị chinh phục, miệng Trần Đào vẫn phàn nàn bất mãn, đã nói là chỉ cọ l*и chứ không đút vào, nếu dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong thì thành làʍ t̠ìиɦ rồi còn đâu, không được không được, anh không muốn làʍ t̠ìиɦ với đàn ông.

U là trời. Trương Nghiêu thầm nghĩ l*и da^ʍ này không biết đã ủ bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi, mà giờ vẫn ngây thơ ngốc nghếch như vậy, đáng yêu quá, không khỏi dùng âm điệu thương tiếc lừa anh, nói chuyện xui rủi đâu có ai ngờ, ©ôи ŧɧịt̠ tôi dài quá, mà tự dưng cửa l*и vô dụng của anh lại há miệng, tôi không cố ý cắm vào, mải chỉ anh cách chơi bida nên sơ suất thôi, mà cũng chỉ cắm mỗi đầu ©ôи ŧɧịt̠, đã cắm vào hết đâu, sao gọi là làʍ t̠ìиɦ được. Tôi hướng dẫn anh chơi bida, anh cho ©ôи ŧɧịt̠ tôi gác một tí, hai bên cùng có lợi, được không?

Hoa ngôn xảo ngữ làm Trần Đào bối rối, sao lại chê l*и anh vô dụng nhỉ, nó vừa khít vừa chăm sóc dươиɠ ѵậŧ chu đáo, còn biết phun nước bú tinh, Dịch Gia Niên còn khen l*и của anh xuất sắc, bị Trương Nghiêu phủ nhận công sức nên anh không hài lòng, chủ động co bóp cửa l*и mềm mại, mạnh miệng nói, thế thì cho ©ôи ŧɧịt̠ bự gác l*и một lát, chơi bida xong phải rút ra đấy.

Vậy là cả hai vừa cắm l*и vừa chơi bida, đi một gậy là dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng lại thọc vào rút ra một phát, đầu khấc dịu dàng cẩn thận cọ xát vách thịt bên trong, động thịt co dãn dẻo dai, cảm giác tê trướng dần qua đi, thay vào đó cơn sướиɠ dâng lên từng đợt, l*и da^ʍ vô thức há to miệng, anh bỗng muốn nuốt trọn ©ôи ŧɧịt̠ bự của hắn ta vào l*и.

Nhưng lý trí còn sót lại không cho phép anh làm vậy, l*и non chỉ cho dươиɠ ѵậŧ cọ cọ, cửa l*и chỉ cho đầu ©ôи ŧɧịt̠ chọt chơi, không thể cắm vào hết, dươиɠ ѵậŧ của mấy người này vừa bự vừa thô, nếu cắm vào sẽ dập nát l*и non mất, chưa kể anh cũng không phải đồng tính luyến ái.

Qυყ đầυ nhè nhẹ ȶᏂασ l*и non, tuy kɧoáı ©ảʍ không ập đến dồn dập, cả hai lại được tận hưởng cảm giác mưa dầm thấm lâu, tim Trần Đào đập thình thịch, l*и đâm đỏ bừng nhễu nhại nước, bị qυყ đầυ tím đen thọc ra thọc vào, tiếng nước phụt phụt vang lên, lúc đầu khấc rút ra ngoài kèm theo bao nhiêu nước l*и.

Trần Đào đắm chìm vào cách chơi mới, vòng eo mềm nhũn, mông dẩu thật cao, môi l*и ướt mềm dán sát vào thân ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông, tay đưa gậy lung tung, bóng bida đập loạn, giống như làm thế này thì hai người vẫn đang thuần túy chơi bida chứ không phải ȶᏂασ l*и.

Cả hai chơi như vậy một lúc, Trương Nghiêu nói muốn uống rượu, bảo Trần Đào lấy giúp mình. Anh đành phải ngồi dậy, cả người phủ một tầng mồ hôi trơn bóng, phe phẩy vυ' bự và mông phì đi về phía quầy bar, theo bước chân của anh, đầu khấc rời khỏi cửa l*и, nước sốt úa ra, chảy dọc theo đùi rồi thấm xuống đất.

Đầu ©ôи ŧɧịt̠ đang gác l*и êm ấm, tự dưng phải rời xa nên anh bỗng thấy cồn cào, môi l*и run rẩy, muốn ăn xúc xích nữa cơ, thế là anh mới đi được hai bước đã dừng, ánh mắt tràn đầy tình xuân nhìn Trương Nghiêu, hắn hỏi anh làm sao thế, anh đưa tay banh cửa l*и ướt nhẹp, để lộ vách thịt lúc nhúc bên trong, nói l*и lạnh quá, muốn dươиɠ ѵậŧ sưởi l*и.

Trương Nghiêu không vạch trần lý do dâʍ đãиɠ này, vui vẻ bước tới thọc qυყ đầυ vào l*и xinh, cảm giác no căng lại lấp đầy Trần Đào, hắn ôm eo anh, cửa l*и siết lại ngậm chặt đầu ©ôи ŧɧịt̠, không cho nó rơi ra ngoài, cả hai quấn quít đi đến chỗ quầy bar.

Trần Đào rót rượu cho Trương Nghiêu, Trương Nghiêu bảo anh đút cho mình, Trần Đào đành giữ vững thân dưới ngậm ©ôи ŧɧịt̠ bên trên xoay eo, đầu nấm cọ một vòng vách thịt làm anh thở dốc, ghé vào ngực Trương Nghiêu nghỉ ngơi chốc lát, rồi nhấp một ngụm rượu, dán môi với Trương Nghiêu, đẩy lưỡi mớm rượu cho hắn, sau đó để hắn nút lưỡi mình ngấu nghiến, Trương Nghiêu vừa xoa vυ' anh, vừa nắc đầu ©ôи ŧɧịt̠ nhẹ nhàng đâm chọc trong l*и, mới nhấp vài ngụm rượu, Trần Đào đã hoa mắt mơ màng, đẩy Trương Nghiêu nói không uống nữa, anh sắp say rồi, Trương Nghiêu cúi đầu hôn chụt một cái lên núʍ ѵú đỏ bừng nói ok, vậy thì chơi bida tiếp.

Hai người ôm chầm lấy nhau, vừa đá lưỡi vừa cắm l*и trở về bàn bida, đầu ©ôи ŧɧịt̠ quấy rối l*и non làm Trần Đào xụi lơ, không thể chơi nữa, anh nằm luôn lên bàn, hai chân quấn lấy eo Trương Nghiêu, làm giá gác ©ôи ŧɧịt̠ cho hắn ta, để hắn vừa cắm l*и hầu mình vừa chơi bida.

L*и anh truyền đến kɧoáı ©ảʍ tê dại, sưởi ấm cơ thể, hóa ra cắm l*и sướиɠ thế này... Đạo đức của anh lại hạ thấp, lúc qυყ đầυ của Trương Nghiêu không cẩn thận rơi ra ngoài, môi l*и đã lập tức đỡ ©ôи ŧɧịt̠ đón nó về, dươиɠ ѵậŧ của anh cũng cương cứng, dán trên cơ bụng, cho thấy chủ nhân của nó đang rất sung sướиɠ.

Hai người vừa chọc l*и vừa chơi bida, uống rượu, ăn vυ', nước l*и nhầy nhụa ướt nhẹp háng cả hai.

Cuối cùng, Trương Nghiêu cố nén không đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ của anh, rút đầu ©ôи ŧɧịt̠ khỏi cửa l*и dâʍ đãиɠ, để Trần Đào dùng miệng bú tinh cho mình, mấy ngày nay hai cái miệng trên dưới của Trần Đào đã quen mùi ©ôи ŧɧịt̠, anh há mồm nuốt trọn thân ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng, dươиɠ ѵậŧ thô dài chọc thẳng tới yết hầu, nhờ đầu lưỡi yêu quý ép sữa giúp mình, Trần Đào thả lỏng khoang miệng, nức nở mặc cho đầu ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ l*и mình đã đời rồi chuyển sang chơi miệng.

Lúc Trương Nghiêu sắp lêи đỉиɦ, hắn rút hàng ra, lại cắm đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и Trần Đào, xả hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong, Trần Đào giương l*и, màиɠ ŧяiиɧ đón bạn cũ đến chơi nhà.

Trương Nghiêu vỗ vỗ mông anh, bảo anh khép chặt l*и đừng làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, lông mi anh còn vương nước mắt, động thịt co chặt, mờ mịt nói ừ. Bộ dáng ngoan ngoãn làm Trương Nghiêu ngứa ngáy, nhịn không được buộc miệng nói l*и da^ʍ giỏi quá, ủ nhiều tinh thế này, có khi mang thai rồi cũng nên, không biết ai may mắn được làm ba đây.

Trần Đào giật mình trố mắt, sợ hãi tưởng tượng hình ảnh bản thân mang thai to bụng, môi l*и run rẩy, đột ngột cao trào, nước l*и phá cửa ùa ra ngoài, chảy róc rách như suối, không khí tràn ngập mùi tanh ngọt.

Anh đỏ mắt khụt khịt khóc, Trương Nghiêu hỏi làm sao thế? Hắn tưởng anh sẽ đáp không muốn mang thai, ai ngờ anh lại nức nở nói tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra mất rồi, Trương Nghiêu sung sướиɠ vỗ vỗ l*и da^ʍ nói không sao lần sau lại bù cho anh, bắn đầy bụng anh luôn, chịu không?