Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trải Nổi Tiếng

Chương 112

Tô Chi nhìn về phía anh, “Anh nói lại một lần, đóng vai gì?”

“Đàn ông.” Tô Quân Bạch khụ một cái, “Không phải, công tử anh tuấn.”

Anh rũ trang phục cổ trang một cái, tạo một tư thế rất đẹp trai, “Em vừa nãy không phải khen trang phục này của anh rất đẹp sao? Giờ em cũng có thể mặc vào xem nhận thử.”

Vừa khéo em gái đã từng đóng phim truyền hình trước đó, có chút kinh nghiệm diễn xuất, chỉ cần nói với cô điểm đến, nhớ một câu thoại là được rồi.

“Nhưng em không cảm thấy lắm.” Tô Chi cũng không sợ, chỉ là không muốn làm loại chuyện này.

Tô Quân Bạch vội vàng nói, “Em gái, em giúp anh đi, coi là làm việc thiện, sau khi kết thúc, anh sẽ hậu tạ em, em muốn làm gì anh đều theo em, thế nào? Chỉ giúp một lần, một lần thôi.”

Anh kéo tay áo của Tô Chi.

Tô Chi, “…”

Anh hai đúng là tuyệt vời, vậy mà còn biết làm nũng, có điều cô vẫn cố gắng nhận bộ này.

“Vậy thì một lần.”

Lên sân khấu cũng được, lỡ như gặp phải chuyện gì, cô vẫn có thể cứu vãn kịp thời.

Kiều Thượng, “…”

Hôm nay biết được mặt khác của anh Bạch, thế mà còn biết làm nũng, nhưng mối quan hệ giữa anh và em gái thật tốt, làm cho người khác ghen tị.

Sau khi Tô Chi đồng ý, liền đi vào phòng hoá trang ở hậu trường trang điểm và thay trang phục, nhân vật mà cô phải diễn là kẻ thù của anh hai.

Trang phục phải mặc là một bộ áo dài màu xanh lam, thắt lưng cài một ngọc bội, tóc của cô cũng được chải toàn bộ ra phía sau đầu, lộ rõ vầng trán đầy đặn và sáng bóng.

Sau khi thay một bộ trang phục, hình tượng cả người Tô Chi đều xuất hiện sự thay đổi hoàn toàn.

Cô vốn thuộc tướng mạo khí khái anh hùng, bây giờ thay bộ áo dài đen trông vô cùng đẹp trai, trở thành công tử khôi ngô tuấn tú trong vài giây.

Cô gái làm tóc cho Tô Chi bị cô làm cho mê mẩn, lúc xem chương trình giải trí đã biết Tô Chi trông rất đẹp trai lại xinh xắn.

Bây giờ sau khi tiếp xúc ở khoảng cách gần, phát hiện da của Tô Chi thật sự rất đẹp, sáng bóng và trắng mịn, quan trọng là không có lốm đốm và mụn, quả là siêu đẹp.

“Chi Chi, cô mặc đồ nàm thật sự rất đẹp trai, lát nữa tôi có thể chụp ảnh chung với cô không?”

Cô ta là fan hâm mộ của Tô Chi và Tô Quân Bạch, cũng là fan của tình anh em thần tiên của hai bọn họ, đặc biệt thích hai người họ.

Tô Chi nghĩ một chút rồi gật đầu, “Được, nhưng đừng đăng lung tung.”

Cô gái kích động gật đầu, “Ừm ừm, tôi không đăng, tôi muốn làm hình nền điện thoại.”

Bức ảnh đẹp này, cô ta nhất định phải cất kỹ đi, mới không cho người khác xem, lỡ như trộm ảnh thì sao? Lỡ như người khác cắt cô ta ra rồi đổi thành ảnh chính mình chụp chung với Chi Chi thì sao? Đây không phải cô ta kiếm chuyện cho mình sao?

Tô Chi rất ăn ảnh, sau khi cô gái điều chỉnh góc độ đẹp, đã chụp được khuôn mặt của hai người, vô cùng vui vẻ lưu lại.

“Cảm ơn Chi Chi, tôi cực kỳ thích cô, thi đấu cố lên!”

“Cảm ơn.”

Tô Chi thay xong quần áo lại quay về phòng diễn tập.

Tô Quân Bạch và Kiều Thượng, còn có một nhóm diễn khác đang đối diễn, nhìn thấy cô đi vào, tất cả đều ngạc nhiên thốt ra.

“Chi Chi, em mặc bộ trang phục này cũng đẹp trai quá đi! Anh muốn chụp ảnh chung với em!”

Tô Chi đưa tay ngăn anh đến gần, “Lát nữa rồi chụp, anh nói về vở kịch cho em trước.”

Thực sự phải nói về vở kịch, chẳng bao lâu nữa sẽ đến lượt bọn họ lên sân khấu biểu diễn rồi.

Tô Quân Bạch giải thích ngắn gọn tình tiết một lần, lại lần lượt nói về vai diễn mà bọn họ sắp biểu diễn.

Vai diễn mà anh hai diễn là minh chủ của giới võ thuật, chỉ có điều là một kẻ xấu, tu luyện tà đạo và gϊếŧ người, bị các môn phái truy sát.

Vai diễn của Tô Chi và Kiều Thượng, còn có một nhóm diễn khác biểu diễn là nhân sĩ chính đạo, chính là tình tiết phải truy sát tà đạo.

Tô Quân Bạch nói cho em gái về phân cảnh của cô, vai diễn mà Tô Chi diễn chỉ có một câu thoại, những lúc khác chỉ là người đứng bên cạnh làm bảng nền.

Cốt truyện này đối với cô mà nói không phải quá khó, dù sao cũng ở lại một tuần trong đoàn phim của Vương đạo diễn, một tuần đó được Vương đạo diễn chỉ dạy diễn xuất, đối thủ lại là Lục Úc, cô đối với diễn xuất cũng có hiểu biết của mình.

“Em cơ bản đã hiểu rồi, chúng ta tập diễn thử.”

Tô Chi dựa theo điểm đến của cốt truyện với ba người bọn họ đã một lần qua, vẫn xem là thuận lợi.

“Chi Chi, em được đấy, thật thông minh, nói một lần đã biết rồi.” Tô Quân Bạch không bao giờ keo kiệt lời khen với em gái, “Quả nhiên người thông minh học cái gì cũng rất nhanh!”

“Cũng tàm tạm thôi.” Tô Chi vỗ anh một cái, “Học nhiều hơn chút.”

“Tất nhiên nhé.” Tô Quân Bạch nói, “Hy vọng sự hợp tác của chúng ta thông quan thuận lợi, cùng nhau cố lên.”

“Cố lên.”

Tay của bốn người cùng nhau bắt chéo, làm một động tác cố lên.

Lúc sắp lên sân khấu, nhân viên công tác của tổ đạo cụ mới tìm thấy thanh kiếm cho bọn họ.

Tổng cộng có bốn thanh kiếm, hình dạng cơ bản đều giống nhau, bốn người đều chọn một thanh.

Tô Chi ước chừng thanh kiếm trong tay, không tính là nặng, là loại trọng lượng nhẹ, cái này chắc là kiếm giả.

Cô lần lượt ước chừng kiếm trong tay những người khác, trọng lượng cũng tương tự như kiếm trên tay cô, cô lại dùng kiếm vót đồ vật, cảm thấy không nhạy bén, vậy có lẽ không có vấn đề gì.

Nhóm phía trước đã kết thúc rồi, các cố vấn đang bình luận về kỹ năng diễn xuất bọn họ, đứng ở hậu trường cũng có thể nghe thấy.

Tô Chi nhìn Kiều Thượng hình như có chút căng thẳng, ngón tay cứ run rẩy không ngừng, cô đi qua vỗ anh ta một cái, “Đằng sau trang phục của anh có một con sâu.”

“Hả? Ở đâu vậy?” Quả nhiên sự chú ý của Kiều Thượng ngay lập tức thay đổi, anh ta quay đầu nhìn về phía sau, nhưng không thấy được.

Anh không tiện nói chuyện với Tô Chi, đã hỏi Tô Quân Bạch, “Anh Bạch, anh giúp tôi xem thử phía sau có con sâu không? Tôi không thấy được.”

“Có con sâu ở đâu… con sâu ở phía sau anh.” Tô Quân Bạch nhận được ánh mắt mà em gái chuyền qua, vội vàng chữa lại, “Trước cậu đừng động đậy, tôi giúp anh tiêu diệt.”

“Được.” Kiều Thượng ngoan ngoãn đứng yên, để Tô Quân Bạch phủi cho anh ta, “Đã rớt chưa?”

“Sắp rồi, đợi một chút.” Tô Quân Bạch làm ra vẻ phủi cho anh ta.

Phía sau anh ta cũng không có con sâu, phủi thật hay phủi giả cũng phủi không rớt, chỉ là giúp anh ta xua tan căng thẳng mà thôi.

Cho đến khi các cố vấn đánh giá xong màn biểu diễn của nhóm khách mời trước, Tô Quân Bạch mới dừng lại, kéo anh ta, “Đi thôi, đến lượt chúng ta lên rồi, dựa theo diễn tập mà làm, cứ cho là chơi đùa thôi.”

“Ừ.” Kiều Thượng bị anh phủi quần áo lâu như vậy, sớm đã quên đi sự hồi hộp, “Con sâu đằng sau tôi đã rớt chưa?”

“Rớt rồi, đi thôi.” Tô Quân Bạch nói dối mặt cũng không đỏ một chút nào.

Vừa rồi đang bận chuyện này, bọn họ đặt thanh kiếm trong tay xuống, lúc Tô Quân Bạch cầm kiếm lên, cảm thấy trọng lượng của kiếm nặng hơn trước đó một chút, anh bèn thắc mắc trong phút chốc, cũng không quá coi trọng mà cùng với bọn họ lên sân khấu.

“Mạnh nhất diễn tinh” là chương trình giải trí thể hiện kỹ năng diễn xuất, chương trình này mời bốn vị vua diễn xuất mạnh nhất, bọn họ sẽ đóng vai trò là người cố vấn để quan sát màn biểu diễn của các khách mời, dừa vào phần thể hiện của bọn họ và chấm điểm cho bọn họ.

Chương trình này dùng cách thức phát sóng trực tiếp cộng với ghi hình, độ nổi tiếng cũng được, có rất nhiều cư dân mạng rảnh rỗi thì thích xem chương trình này.

Trong đó cũng có fan hâm mộ của Tô Quân Bạch và Tô Chi, khi bọn họ xuất hiện, đã thay đổi trang điểm hàng trăm năm, fan hâm mộ vẫn nhìn thoáng qua đã nhận ra bọn họ rồi.

“Vãi! Là ông xã và em gái của tôi đấy! Sao bọn họ đến đây! Còn đổi kiểu hóa trang này, cũng tuyệt mỹ quá rồi!”

“Trời ơi, nhìn thấy anh em bọn họ, tôi vô cùng ngạc nhiên, may mà tôi nằm trên giường không có chuyện gì làm nên xem điện thoại, nếu không thì tôi chắc chắn sẽ bỏ lỡ nhan sắc đỉnh cao của ông xã và em gái rồi.”

“Tuyệt vời quá! Ông xã mặc áo dài màu đỏ cũng đẹp trai quá đi! Tôi cảm thấy tim tôi sắp nhảy ra ngoài rồi, ông xã anh phải bồi thường trái tim của em, em không nghĩ nhiều, nắm tay cùng em là được rồi!”

“Nghĩ nhiều rồi, ông xã phải đẹp vô địch, cho dù là fan hâm mộ cũng không thể cám dỗ bởi vẻ đẹp của ông xã.”

“Vãi, bên này Chi Chi trang điểm thật sự tuyệt vời, giống như thiếu niên xinh đẹp bước ra từ trong tranh cổ vậy! Nhan sắc này đủ để tôi liếʍ một năm rồi.”

“Cách hóa trang của hai người họ tôi rất thích! Thật sự quá đẹp, hu hu hu, có thể xuất bản loại tạp chí này không? Tôi thích quá!”

“Tôi cũng thích thẩm mỹ kiểu cổ, khi nào ông xã nhận một bộ phim cổ trang nữa là được rồi, nhất định là đỉnh cao của nhan sắc nam chính cổ ngôn.”

“Hoàn toàn đồng ý, nếu thêm em gái xuất hiện cùng nữa thì càng hoàn mỹ hơn.”



Bốn người xuất hiện đã dẫn tới một trận kích động, cho dù là khán giải trường quay hay cư dân mạng đều phát ra tiếng la hét.

Đã có rất nhiều cư dân mạng cầm điện thoại chụp màn hình lại, chuẩn bị làm hình nền.

Các cố vấn ở trên sân khấu đặt câu hỏi, “Nhan sắc của nhóm này không tệ nhỉ, các bạn muốn mang đến bất ngờ gì cho chúng tôi đây?”

Kiều Thượng rất lịch sự trả lời, “Xin chào các vị cố vấn, tôi tên là Kiều Thượng, diễn viên khách mời số ba, ba người này là những người bạn mà tôi mời đến để giúp tôi biểu diễn.”

Tiếp theo Tô quân Bạch giới thiệu về bản thân trước, “Xin chào các cố vấn, tôi là Tô Quân Bạch, hôm nay may mắn được đứng ở đây gặp gỡ với mọi người, có thể mong chờ màn biểu diễn của chúng tôi.”

Sau khi anh nói xong, khách giả ở trường quay đều la hét đáp, tất cả đều trả lời được, rất mong chờ.

Giọng nói này khiến cho người cố vấn giật mình, anh ta nói đùa, “Các cậu đột nhiên lên tiếng làm tôi sợ chết khϊếp, lần sau gọi nữa thì nhớ nói trước một tiếng.”

“Được!”

Trường quay trả lời anh ta cũng là tiếng la hét.

Sau khi trường quay lặng lại, Tô Chi mới giới thiệu, nói đơn giản một câu, “Chào mọi người, tôi tên là Tô Chi.”

Sau đó hết rồi, trường quay yên tĩnh mấy giây, phát ra phản hồi nồng nhiệt giống nhau.

Người cố vấn lại trêu đùa vài câu, mọi người vẫn cứ la hét trả lời anh ta.

Sau khi người trợ diễn cuối cùng giới thiệu bản thân, mọi người liền bắt đầu biểu diễn.

Bọn họ tiến hành biểu diễn dựa theo tiến độ diễn tập, tuy thời gian diễn tập ngắn, nhưng sự hợp tác của mấy người vẫn coi như ăn ý, màn biểu diễn đáng được khen ngợi.

Thực ra, phần lớn các cảnh đều là Tô Quân Bạch và Kiều Thượng đối đáp với nhau, phân cảnh của Tô Chi và một diễn viên khác rất ít, lời thoại của anh ta có ba câu, của cô chỉ có một câu.

Lúc Tô Quân Bạch và Kiều Thượng đối diễn, Tô Chi và một diễn viên khác đứng ở phía sau làm bảng nền, xem hai bọn họ đối diễn.

Bầu không khí lúc diễn tập khác hoàn toàn bầu không khí so diễn ở trên sân khấu, bầu không khí và sự căng thẳng hơn trên sân khấu cũng khiến cho người ta nhập vai hơn.

Phân cảnh phía trước chính là cuộc đối thoại, Kiều Thượng đóng vai nhân sĩ chính đạo khuyên nhỏ Tô Quân Bạch bước vào con đường tà đạo quay về đúng đường, hai người ý kiến khác nhau, sau đó mục tiêu không thống nhất liền bắt đầu đánh nhau.

Đánh nhau cũng không tính là quá khó, Tô Quân Bạch và Kiều Thượng đối đầu rất nhiều lần, chuyển động và sức lực đều kiểm soát rất tốt.

Tô Chi cũng có một cảnh đánh nhau, cô bước về phía trước, sau đó bị Tô Quân Bạch một chưởng đánh bay, sau khi ngã xuống đất và nôn ra máu thì phân cảnh của cô cũng không còn nữa.

Một diễn viên khác cũng như thế.

Sau khi hai người ngã xuống theo cốt truyện đã diễn tập, dìu đỡ lẫn nhau rồi đứng ở một bên xem bọn họ đánh nhau.

Tô Quân Bạch và Kiều Thượng lúc này đã nhập vai, cả trường quay yên tĩnh, khán giả cũng bị màn biểu diễn của hai người họ cứ ngỡ mình là nhân vật trong phim.

Tô Quân Bạch thỉnh thoảng rất xàm xí, nhưng thật sự đã nhập vai thì sẽ rất thu hút người khác, đặc biệt là anh có một khuôn mặt thịnh thế mỹ nhan, lại ăn mặc quần áo to màu đỏ, đúng là siêu bắt mắt.

Mỗi khi ống kính quét được khuôn mặt của anh, cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp sẽ ôm lấy trái tim nhỏ bé và hét ooh woo.

“A a a a a! Ông xã của tôi đẹp quá!”

“A a a! Chúng tôi sắp chết rồi, cách ăn diện này cũng quá đỉnh rồi.”

“Chưa bao giờ nhìn thấy ông xã diễn xuất ở trường quay, quá có cảm giác bầu không khí, cũng đưa tôi nhập vai theo.”



Kỹ năng diễn xuất của Tô Quân Bạch nhận được sự tôi luyện rất tốt ở đoàn phim của Uông đạo diễn, khi đối diễn với Kiều Thượng, thỉnh thoảng anh sẽ hướng dẫn anh ta, không để anh ta lệch khỏi đường đi ban đầu.

Trước đó đều rất thuận lợi, lúc cảnh quay sắp kết thúc, Kiều Thượng đã đem ra kỹ năng cuối cùng, Tô Quân Bạch liều chết chống cự, cả hai mặt đối mặt giao chiến.

Kiếm của Tô Quân Bạch vô tình làm xước cánh tay của Kiều Thượng, là vết xước thật.

Kiều Thượng cảm thấy cánh tay vừa đau, anh ta liền thả lỏng sức lực, sau đó kiếm trong tay bị kiếm của Tô Quân Bạch ở giữa cắt ra làm hai.

Rơi xuống đất đã phát ra âm thanh lanh lảnh.

Điều này khác với cốt truyện đã diễn tập trước đó, âm thanh này phát ra làm cho mọi người đều giật mình.

Bản thân Tô Quân Bạch cũng không để ý, đây là chuyện gì vậy, sao kiếm của anh lại trở nên sắc bén như thế.

Sau đó nhìn thấy lưỡi kiếm đã rơi một mảnh sơn, ở bên trong bao bọc lưỡi kiếm sắc nhọn, đây là kiếm thật ư?!

Trường quay bị sự cố này làm cho ngơ ngác, bọn họ từng xem qua tình tiết gốc kinh điển, hình như không có một màn như vậy, bây giờ là tình huống gì đây.

Tô Chi luôn luôn nhìn chằm chằm động tác của bọn họ, hiển nhiên nhìn thấy động tác của anh hai, kiếm của anh chặt đứt kiếm của Kiều Thượng, cảnh này không có trong cốt truyện gốc.

Nhìn thấy anh hai đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm, cô nghĩ đến tình tiết ban đầu, khách mời biểu diễn nào đó đã dùng kiếm thật đâm khán giả, léo lên tin tức hot.

Cho nên kiếm của anh hai sẽ không phải là thật chứ?

Trước khi lên sân khấu cô đã kiểm tra rồi, chuyện gì đã xảy ra?!

Cô không thể hiểu được, bây giờ cũng không có thời gian cho cô tìm ra nguyên do trong đó, cô nhanh chóng ném thanh kiếm trong tay về một bên chân của Kiều Thượng.

Mặc dù yếu ớt, nhưng giọng nói rất kiên định, “Tuyệt đối không thể để hắn rời đi, nếu như hôm nay hắn rời đi, ngày mai sẽ có thêm vài tính mạng vô tội mau cầm kiếm lên và gϊếŧ hắn!”

Cô lại quay đầu nhìn về phía diễn viên bên cạnh, “Ném kiếm của huynh qua đây, tuyệt đối không thể để hắn ta rời khỏi đây.”

Tốc độ phản ứng của diễn viên cũng nhanh, mặc dù đầu óc lờ mờ, nhưng bàn tay đã phối hợp ném thanh kiếm vào bước chân Kiều Thượng.

Cuối cùng âm thanh của hai thanh kiếm rơi xuống đất đã đánh thức Kiều Thượng, anh nhận ra tình tiết hiện giờ không khớp với buổi diễn tập trước đó, bây giờ cũng chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến.

Kết quả của cốt truyện giống nhau là được rồi.

Anh ta nhặt kiếm trên mặt đất lên, đối diện với Tô Quân Bạch nói, “Ngươi tiếp tục u mê không chịu tỉnh ngộ như vậy thì đừng trách ta không khách khí.”

“Ha, mỗi người đều có con đường riêng, chúng ta chẳng qua là đi còn đường khác nhau, dựa vào đâu phải bị các người kêu la thành quỷ?” Tô Quân Bạch ném thanh kiếm trong tay đi, “Nếu đã muốn so đọ, sao không dùng bản lĩnh thực sự, ngươi dám không?”

“Ta có gì mà không dám?” Kiều Thượng cũng vứt thanh kiếm trong tay đi, đánh nhau với Tô Quân Bạch bằng tay không.

Một mà cuối cùng trong kịch bản là Tô Quân Bạch bị Kiều Thượng đánh bị thương, hộc máu và ngã trên mặt đất, bị Kiều Thượng cầm kiếm chĩa vào.

Mà bây giờ kiếm trong tay bọn là đã vứt đi rồi, được đổi thành đánh nhau.

Rõ ràng tình tiết vô cùng bi kịch, nhưng mọi người nhìn thấy màn này đột nhiên rất muốn cười, hai nam thần đang đánh nhau, cảnh tượng này đúng là rất hài hước!

Có cư dân mạng tàn nhẫn đã bật cười ha ha ha.

Sau khi đánh nhau, mỗi người nói lời thoại của mình, hai người bất phân thắng bại, đã kết thúc rồi.

“Cảm ơn màn biểu diễn tuyệt vời của các bạn.”

Sau khi người cô vấn nói xong, dẫn đầu vỗ tay.

Những khán giả phía sau cũng vỗ tay theo, kinh ngạc thốt ra tiếng khen ngợi, “Hay! Quá tuyệt vời!”

Màn biểu diễn kết thúc, bốn người đứng trước sân khấu cảm ơn những lời động viên của bọn họ.

Người dẫn chương trình đi lên, nói rất thân thiện, “Cảm ơn màn biểu diễn tình bằng hữu của ba vị, diễn xuất của các bạn rất tốt, tôi ở bên dưới xem say mê và còn muốn xem nữa, không ngờ nhanh như vậy đã kết thúc rồi.”

Mấy người đối với lời khác sáo bọn họ đã bày tỏ sự cảm ơn và vẻ mặt vui cười.

Người dẫn chương trình khách sao mời bọn họ xuống nghỉ ngơi trước, sau đó là đánh giá của người cố vấn với Kiều Thượng.

Người cố vấn số một, cũng chính là cố vấn nam vẫn luôn làm sôi nổi bầu không khí, “Kiều Thượng, tôi muốn hỏi một vấn đề trước, tôi đã xem kịch gốc, tình tiết cuối không giống với kịch gốc, tôi muốn biết các bạn soạn lại hay là điều bất trắc?”

“Điều bất trắc, chỉ có thể xem như là bắt buộc soạn lại.” Kiều Thượng lựa chọn nói sự thật, “Mọi người đều nhìn thấy đấy, thật ra phần sau kiếm của tôi bị Quân Bạch cắt làm đôi là tình huống bất ngờ, màn diễn tập của chúng tôi vốn không phải như vậy.”

Anh ta lại thêm một câu, “Mặc dù là tình huống bất ngờ, nhưng chúng tôi đã may mắn hoàn thành phần biểu diễn, cảm ơn mọi người đã xem.”

“Uhmmm, đúng là tình huống bất ngờ nhỉ, vậy phản ứng và sự ăn ý của các bạn đáng được khen ngợi.” Người cố vấn số một vỗ tay một cái, lại nói, “Diễn xuất của các bạn vẫn xem là qua cửa, nhưng về nhân vật thiếu kiểm soát một chút, lần sau chú ý một chút.”

“Đề cập chuyện không liên quan chút, tôi cảm thấy màn biểu diễn của Tô Quân Bạch rất tốt, đắp nặn tính cách nhân vật rất nổi bật cũng rất bắt mắt, tôi vừa nhìn qua đã dễ dàng nhìn thấy bạn.”

“Còn có Tô Chi, nếu tôi nhớ không nhầm là học sinh nữ đúng không, mặc đồ nam rất đẹp trai, phản ứng cũng rất nhanh, màn hỗ trợ này của em có thể nói là rất tuyệt vời.”

“Còn có một diễn viên nam, diễn xuất của bạn cũng tốt, phối hợp với bọn họ không tồi.”

Anh ta cứ nói rồi đánh giá bốn người Tô Chi một lần, tất cả đều là khen ngợi và tán dương.

“Tôi nói xong rồi.”

Tiếp theo anh ta cho điểm, 8 điểm, là điểm số thăng cấp.

Người cố vấn số hai là một cố vấn nam 40 50 tuổi, một khuôn mặt vô cảm trông rất nghiêm túc, lúc đánh giá diễn viên cũng rất nghiêm.

Ông ta không khen ngợi diễn viên, chuyên tìm khuyết điểm của diễn viên để nói, vả lại dùng từ rất nghiêm trọng, cho dù không tốt thế nào, nói thế nào mà phát ngôn kiểu như vậy.

Khách mời nữ diễn viên của kỳ trước bị ông ta nói lập tức bật khóc ở trên sân khấu, sau đó còn bị ông ta đánh giá và nói là quá nhạy cảm.

Kiều Thượng có lẽ kiên cường hơn diễn viên nữ một chút, nhưng mà thôi, bị người khác phủ định như vậy, trong tim anh ta cũng khó chịu, ở trên sân khấu chỉ có thể gượng cười.

Số ba là cố vấn nữ, trông cũng khá dịu dàng, nói chuyện cũng tương đối dễ nghe, gần giống với cố vấn số một, đầu tiên nói lời khích lệ sau đó đưa ra một vài khuyết điểm.

Số bốn là một cố vấn nam, vẫn giữ thái độ trung lập, nói tốt nói xấu đều biết cách nói chuyện, cuối cùng kết thúc bằng một câu khích lệ.

Bốn vị cố vấn lần lượt cho điểm, Kiều Thượng thăng cấp rồi.

“Phù, cảm ơn đánh giá của các cố vấn, tôi sẽ cố gắng hết sức.” Trái tim của Kiều Thượng giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, cao thấp không cân.

Nhưng kết quả tốt, cuối cùng anh ta thăng cấp rồi.

Tô Chi ngồi ở bên dưới, trong tay cầm thanh kiếm mà anh hai dùng, thực sự là nặng hơn thanh kiếm trước, hơn nữa phần sơn tróc ra ở giữa là lưỡi kiếm sắc bén có thể phản chiếu.

“Thanh kiếm này anh lấy ở đâu vậy?”

“Chính là chỗ anh bỏ kiếm, lúc phủi quần áo cho Tiểu Kiều, anh tiện tay bỏ qua một bên.” Tô Quân Bạch hỏi cô, “Có phải thanh kiếm này khác với của các em không?”

Tô Chi gật đầu, “Đúng, anh là kiếm thật.”

Giờ cô nghi ngờ là có người cố ý đổi kiếm, ngay lúc ấy ánh mắt của bọn họ đều nhìn chỗ khác, không để ý đến, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng.