- Dao Dao, ngươi nói xem, tình huống lúc đó như thế nào, người gϊếŧ Nguyệt Nhi là nam hay nữ, có thấy rõ mặt hắn không.
Nam tử nhìn Yến Thủy Dao hỏi, ánh mắt sắc bén như muốn giết người, hắn chính là phụ thân của cô gái cầm đầu, Tiêu Dao môn Môn Chủ.
Khi thấy Yến Thủy Dao trở lại một mình hắn đã có dự cảm không lành, lúc nghe được Yến Thủy Dao nói nữ nhi của hắn bị người gϊếŧ, mà Yến Thủy Dao lại không có chuyện gì, hắn nổi giận muốn một đao chém chết Yến Thủy Dao. Tại sao nữ nhi của hắn và những người khác đều chết, duy chỉ có Yến Thủy Dao sống sót, đây là vì cái gì. Đầu tiên hắn liền hoài nghi có phải Yến Thủy Dao cấu kết ngoại nhân gϊếŧ con gái của mình không, nếu không làm sao chỉ có Yến Thủy Dao bình yên vô sự.
Bất quá Yến Thủy Dao cũng là người Yến gia, tạm thời hắn không dám làm loạn, cộng thêm hôm nay Tần Thiên nắm tay Yến Thủy Dao đi từ trong rừng rậm ra, biểu đạt Yến Thủy Dao chính là nữ nhân của hắn. Như vậy hắn càng không dám làm loạn, hắn cũng không muốn chọc tới hai đại gia tộc một lúc, nếu không Tiêu Dao môn tuyệt đối sẽ bị san bằng.
Yến Thủy Dao cúi đầu đem chuyện xảy ra ngày đó nói ra, dĩ nhiên, những chuyện này cũng là Tần Thiên tỉ mỉ biên soạn giúp nàng. Hắn bịa ra một câu chuyện, sau đó xác nhận không có chỗ sơ hở rồi để cho Yến Thủy Dao nhớ kỹ, đến lúc có người hỏi cứ nói như thế.
- Nói như vậy, lúc ấy là tên tiểu tử Tần gia kia cứu ngươi.
Hắn nhìn Yến Thủy Dao với vẻ mặt hồ nghi, hiển nhiên không tin lời của Yến Thủy Dao, tại sao Tần Thiên xuất hiện đúng lúc cứu Yến Thủy Dao. Tại nơi so tài, mọi người đều âm thầm chờ song phương đánh đến lưỡng bại câu thương rồi mới ra ngư ông đắc lợi, chiếm toàn bộ lợi ích về mình, làm sao có người sẽ xuất thủ tương trợ. Cho dù Yến Thủy Dao có chút tư sắc cũng không thể. Có thể đi vào nơi so tài đều không phải người đơn giản, nữ nhân nào cũng đều gặp qua, tất nhiên sẽ đặt thành tích tranh tài lên trên tất cả làm sao có thể gặp cảnh anh hùng cứu mỹ nhân, chẳng lẽ không sợ bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình sau lưng sao. Cho nên, hắn không tin lời Yến Thủy Dao.
- Đúng vậy, chưởng môn, lúc ấy ta sắp không kiên trì được rồi, Tần Thiên liền xuất thủ cứu ta.
Yến Thủy Dao giờ phút này cực kỳ khẩn trương, sợ lộ ra sơ hở gì, nhịp tim tăng mạnh.
- Tại sao hắn lại cứu ngươi, ngươi cùng hắn quen biết sao?
Nam tử lại hỏi lần nữa.
- Không nhận ra, ta cũng không quen biết hắn.
Yến Thủy Dao trả lời cực kỳ cẩn thận, không dám nhiều lời, tránh lộ ra sơ hở.
Nam tử nhìn Yến Thủy Dao, nhíu mày, hỏi vậy hỏi nữa cũng không thu hoạch được gì, liền không tiếp tục hỏi nữa.
- Được rồi, ngươi đi về trước đi
Nam tử phất tay một cái, ý bảo Yến Thủy Dao rời đi.
- Vâng, chưởng môn.
Yến Thủy Dao nghe thấy như được đại xá, vội vàng rời đi.
- Thế nào, ngươi đánh giá như thế nào.
Nam tử quay đầu lại nhìn mỹ phụ bên cạnh hỏi.
- Chưởng môn sư huynh, ta hoài nghi nàng đang nói dối.
Mỹ phụ nhìn hắn trả lời.
- Ừ, ta cũng cho là như thế, bất quá nhìn nàng như thế, hiển nhiên trước đó đã có chuẩn bị, dù thế nào hỏi tiếp cũng không được gì, phải nghĩ biện pháp khác mới được.
Nam tử nâng cằm lên suy tư.
...
Yến Thủy Dao ra khỏi gian phòng, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy về phòng của mình, khóa trái cửa, nằm lên giường. Nàng cảm giác cả người đều mềm nhũn ra, một chút khí lực cũng không có.
Mới vừa rồi thật sự dọa nàng không nhẹ, chỉ sợ nói sai một câu, vậy thì thảm.
Ở trên giường nằm một lúc, Yến Thủy Dao không khỏi nhớ Tần Thiên, tim đập lại bang bang nhảy. Vốn xế chiều hôm nay Yến Thủy Dao muốn hỏi số điện thoại di động Tần Thiên , nhung thấy nhiều người như vậy, Yến Thủy Dao lại lặng lẽ rời đi. Dù sao cuộc so tài còn không có kết thúc, kế tiếp còn có hai cuộc tranh tài, vẫn còn có thể gặp lại nhau, đến lúc đó hỏi cũng không muộn.
...
Tần Thiên đang ở bên trong phòng tắm, tắm rửa. Nghĩ tới lát nữa có thể mặc đồ ngủ của Sở Tương Tương trong lòng liền nổi lên hứng thú. mặc dù hắn không phải là một tên biếи ŧɦái, nhưng nghĩ tới quần áo thiếp thân của nữ sinh bị hắn mặc lên người, trong lòng không tự chủ được liền kích động. Phía dưới chợt biểu tình.
- Sách sách, nếu tối nay có thể cùng hai nàng chăn lớn cùng ngủ vậy mới tốt.
Tần Thiên vừa tắm vừa nghĩ.
Lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Triệu Chỉ Nhược rón rén tiến đến, liếc nhìn đại sát khí của Tần Thiên, sắc mặt liền đỏ thẫm, trong lòng thầm mắng Tần Thiên là sắc lang.
- Ách, đây là muốn đưa phúc lợi sao.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược đi đến, nhất thời phía dưới càng thêm hưng phấn, đại sát khí vừa động liền cực kỳ hung ác.
- Chỉ Nhược, ngươi thật xấu, tại sao có thể làm loạn như vậy.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược đang ngượng ngùng, thân thể không mảnh vải che thân liền đi tới cạnh Triệu Chỉ Nhược, kéo Triệu Chỉ Nhược vào trong ngực,.
- Chờ một chút, sắc lang, nhỏ giọng một chút, nếu không Tương Tương sẽ biết, ta lừa gạt nàng là ta sang chỗ muội muội của ta, ngươi không cần làm bẩn y phục của ta, bằng không bị nàng nhìn ra liền thảm.
Triệu Chỉ Nhược vừa nói vừa đẩy Tần Thiên ra, rồi nàng cởi y phục trên người ra.Từng món từng món một, áo khoác rồi quần, tiếp theo là nội y, tất cả được xếp ngay ngắn bên cạnh. Cơ thể trần trụi, trắng muốt mê người, để Tần Thiên thiếu chút nữa liền phun máu mũi.
- Như thế nào, đại sắc lang, ta có đẹp hay không.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên đang chảy nước miếng, cố ý xoay người, vểnh cặp mông đầy đặn, trắng muốt của mình lên lại quay về phía Tần Thiên, từ từ vuốt ve mị nhãn như tơ nhìn Tần Thiên.
- Tốt, ngươi đúng là tiểu yêu tinh, dám dụ hoặc ta sao, ngươi nhất định phải chết, nhìn xem, ta sẽ giáo huấn ngươi.
Tần Thiên vừa nói xong liền bắt lấyTriệu Chỉ Nhược. hai tay đặt lên hai viên thịt lớn trước ngực Chỉ Nhược nhẹ nhàng bóp một cái, nhất thời liền nghe thấy Triệu Chỉ Nhược thở gấp, trong mắt nàng lộ ra vẻ mê ly, thân thể không tự chủ được run lên từng hồi.
- Ừ... đừng làm mạnh như thế, làm cho người ta đau.
Triệu Chỉ Nhược nũng nịu nói, thanh âm kia rất tiêu hồn để cả người Tần Thiên đều bị dục hỏa thiêu đốt.
- Phải không, chính ta lại thấy ngươi thích như vậy a.
Tần Thiên mê đắm nhìn Triệu Chỉ Nhược, lại tăng thêm lực trên hai bàn tay, lập tức Triệu Chỉ Nhược liền không nhịn được thở gấp hơn, thân thể không tự chủ được cọ xát vào người Tần Thiên. cái mông mềm mại cọ qua cọ lại, kích thích đại sát khí của Tần Thiên.
- Tới, để cho lão công hảo hảo thưởng ngươi.
Tần Thiên vừa nói vừa ôm Triệu Chỉ Nhược đi tới bồn rửa tay, để cho Triệu Chỉ Nhược tựa vào chỗ này, vểnh cặp mông của mình lên.
Tần Thiên tách chân nàng ra, ngón tay của hắn liền chạm đến bụi cỏ đen nhánh của Triệu Chỉ Nhược. Sân cỏ nhẹ nhàng rung rinh, cả thân thể run lên kéo theo hai ngọn núi trước ngực cũng không chịu nằm yên muốn động. Hai cánh cửa khép hờ để lộ một lối vào ẩm ướt.
- A... A... ~
Tiếng rên rit tiêu hồn của màng có thế đánh thức dục vọng của bất kì nam nhân nào, tại nơi cấm địa trào ra từng đợt da^ʍ thủy. Triệu Chỉ Nhược run rẩy liên hồi, vùng cỏ thơm thần bí bị Tần Thiên chạm vào làm nàng ngứa muốn chết, giống như có con kiến nhỏ bò qua bò lại.
- Tần Thiên, ngươi mau cho vào, ta chịu không được.
Triệu Chỉ Nhược vội vàng nói.
- Không thành vấn đề, ta đến đây.
Tần Thiên cũng nhịn không được nữa rồi, ở trong rừng cây hắn bị Yến Thủy Dao dụ hoặc muốn chết, hiện tại tự nhiên muốn phát tiết một phen một phen, cho nên Tần Thiên cũng không quản nữa, dù sao Triệu Chỉ Nhược cũng đã động tình, Tần Thiên trực tiếp cầm lấy đại sát khí đả thông cửa động vống đã ẩm ướt. Hắn nhắm chuẩn cửa động, vừa dùng lực, lập tức đại sát khí xông thằng vào bên trong Triệu Chỉ Nhược. Trong động, bọt nước da^ʍ thủy bắn tung
.
- Ưʍ...!
Triệu Chỉ Nhược nhất thời phát ra một tiếng ngâm trầm thấp.
Một tay Tần Thiên vỗ vào mông Triệu Chỉ Nhược một tay đưa lên xoa bóp hai cặp bánh bao, chợt hắn dùng sức phía hông dưới hung hăng tiến công vào sâu trong mật động của Triệu Chỉ Nhược.
- Đừng... A... dùng thêm chút sức a.
Triệu Chỉ Nhược không nhịn được hô lên, nàng đã quên Sở Tương Tương vẫn đang ở phía ngoài, liều mạng xoay hông phối hợp với Tần Thiên.