- "Không có chuyện gì, ta cũng đang muốn tỷ thí với Tống huynh một trận đây."
Tần Thiên cười nói, bộ dạng Tống Vũ hiển nhiên không chiến là không được rồi, vậy thì dứt khoát chiến luôn đi, xem năng lực thực chiến của Tống Vũ thế nào nào. nguồn TruyenVKL.com
- "Tốt, vậy chúng ta đến sàn đấu."
Tống Vũ nhìn Tần Thiên nói, sau đó xoay người rời đi.
- "Em chờ ở đây, anh sẽ quay lại nhanh thôi."
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, ôm nàng một chút sau đó rời đi. Sở Tương Tương sắc mặt đỏ bừng nhìn Tần Thiên rời đi, một lát sau lặng lẽ đi theo hắn.
Tần Thiên đi theo Tống Vũ đến một chỗ trống trải trong sân đấu, chỗ này không một bóng người, diện tích lại khá rộng, rất thích hợp để chiến đấu.
- "Hừ! Đến đây đi, lấy hết thực lực của ngươi ra, ta muốn xem nam nhân mà Tương Tương chọn như thế nào."
Tống Vũ nhìn Tần Thiên nói, thủ thế chuẩn bị chiến đấu
- "Đến đây đi!"
Tần Thiên nhìn Tống Vũ tùy ý nói.
- "Hừ! Tiếp chiêu!"
Tống Vũ nhìn Tần Thiên tức giận quát, toàn thân như cơn gió mạnh mẽ lao đến chỗ Tần Thiên, một quyền đánh chính diện mặt Tần Thiên, người chưa tới, quyền phong đã tới rồi.
- "Quả nhiên là có thực tài."
Tần Thiên nghĩ thầm, lập tức bước vào trạng thái chiến đấu, nhìn Tống Vũ lao tới, thân hình nhanh chóng lách sang một bên tránh cú đấm của Tống Vũ, lách sang bên trái đấm một quyền về huyệt Thái Dương Tống Vũ.
"Hưu!"
Tốc độ phản ứng của Tống Vũ cũng cực nhanh, thấy đòn tấn công của Tần Thiên lập tức ngửa đầu, thân thể lùi về sau, tránh khỏi một kích này của Tần Thiên, ngay sau đó tay không thu hồi lại, đánh thẳng vào ngực Tần Thiên.
"Bành!"
Tần Thiên chưa kịp né, ngực bị nện một quyền, liền liên tiếp lùi về sau, một quyền này của Tống Vũ lực đạo rất mạnh, làm hắn khí huyết sôi trào, nhưng bị Tần Thiên nhanh chóng đè xuống, hơi điểu chỉnh một chút liền khôi phục như thường.
Hừ!
Tống Vũ một chiêu đắc thủ, nhất thời lộ vẻ khinh miệt Tần Thiên, ngay sau đó lại mạnh mẽ đánh về Tần Thiên, tốc độ lần này còn nhanh hơn, hai tay đánh ra một tổ hợp quyền quân sự, đặc điểm của loại quyền này là là tốc dộ công kích nhanh, không ướŧ áŧ ủy mị, lực sát thương lớn.
Tống Vũ dùng tổ hợp quyền này cực kì thuần thục, hiển nhiên là luyện thường xuyên, đánh ra quyền phong ào ạt, lực sát thương vô cùng mạnh.
Tần Thiên đánh nhau đến giờ đều không để ý đến bố cục, thuộc loại gặp chiêu đối chiêu, không biết cách phá giải thế tiến công có bài bản của đối phương, cho nên bó tay với công kích của Tống Vũ, Tần Thiên chỉ có thể ngăn cản, chịu nhiều thiệt thòi, bị công kích của Tống Vũ vây lại. Như thế công kích của Tống Vũ ngày càng thuận buồm xuôi gió, đánh cho Tần Thiên liên tiếp lùi về sau, cực kì chật vật.
- "Chết đi!"
Tống Vũ quát to một tiếng, mạnh mẽ đánh một quyền vào ngực Tần Thiên, đánh Tần Thiên bay ra ngoài, ngay sau đó đánh tới, một cước đá vào ngực Tần Thiên.
- "Hừ! Cọp không động tình, ngươi tưởng ta bất lực sao?"
Tần Thiên âm thầm cười lạnh, trực tiếp dùng tới sáu thành thực lực, nhìn lòng bàn chân Tống Vũ đá tới, nhanh chóng đánh ra một quyền cứng đối cứng.
Bành!
Nhất thời cả hai cùng bay ra ngoài, ngã trên mặt đất, Tống Vũ khong ngờ rằng công kích của Tần Thiên trực tiếp như thế, hơn nữa sức mạnh lại lớn như thế, trực tiếp đánh tan công kích của hắn, bất quá không sao chỉ bị ngã lên sàn, Tần Thiên cũng như thế, hai người nhanh chóng đứng lên. Trong bụi hoa cách đó không xa, Sở Tương Tương thấy hai người đánh nhau mà đau lòng, nàng không muốn ai trong hai người này bị thương.
- "Được đấy, thực lực của anh cũng tạm, tiếp theo đến ta tấn công."
Tần Thiên nhìn Tống Vũ thản nhiên nói.
- "Hừ! Có phải là cũng tạm hay không thì đến đây ta sẽ cho anh giật mình, tới đi!"
Tống Vũ nhìn Tần Thiên quát lạnh.
- "Được, nhìn cho kĩ!"
Tần Thiên nhìn Tống Vũ nói, mạnh mẽ quát to một tiếng, nháy mắt xông tới, giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Tống Vũ, tốc độ nhanh như chớp. Tống Vũ nhất thời kinh hãi, không nghĩ tốc độ của Tần Thiên lại nhanh như thế, vội vươn tay ngăn công kích của Tần Thiên lại.
- Muộn rồi!
Tần Thiên cười lạnh nói, một quyền mạnh mẽ đập vào tay Tống Vũ, đánh gập quyền của Tống Vũ đập vào mặt hắn, máu mũi bắn ra, cả người cũng bay ra ngoài hơn mười mét mới ngã xuống đất. Tống Vũ kêu lên một tiếng đau đớn rồi nhanh chóng đứng lên.
Nhưng công kích của Tần Thiên lại nhanh chóng tới trước mặt hắn rồi, thấy một quyền lại sắp tiếp xúc thân mật với mặt hắn, Tống Vũ vội giơ cả hai tay lên ngăn cản Tần Thiên đánh vào chỗ đang bị thương.
- Ta không đánh vào mặt anh!
Trong nháy mắt, Tần Thiên đột nhiên ngưng công kích bằng tay, ngay sau đó lại nhấc chân, đạp một cước thật mạnh lên bụng Tống Vũ.
A!
Tống Vũ lại hét thảm một tiếng, bị Tần Thiên đá bay, ruột gan trong bụng rồi tung, cực kì khó chịu, hắn đau đớn ôm bụng té trên sàn, sắc mặt trắng bệch.
- "Thế nào, có thể đánh nữa không?"
Tần Thiên nhìn Tống Vũ nói.
- "Hừ! Mới bắt đầu thôi, thực lực ta còn chưa xuất ra đâu, ngươi đừng vội đắc ý!"
Tống Vũ nhìn Tần Thiên cả giận nói, mạnh mẽ đứng lên quát một tiếng, sau đó nhanh chóng đánh về phía Tần Thiên.
- "Chưa đủ!"
Tần Thiên nhìn Tống Vũ khinh thường nói, thân thể vừa động, trong chớp mắt đã tránh khỏi công kích của Tống Vũ, lách sang một bên, nhanh chóng đá ra một cước, quét ngang hông Tống Vũ, đá bay hắn ra ngoài.
Nhưng mà Tống Vũ cũng không bị té ngã, lăn một vòng trên sàn hắn lại mạnh mẽ lao tới chỗ Tần Thiên, trong mắt lộ ra một tia hung tàn, hai tay đánh vào chỗ yếu hại của Tần Thiên, tốc độ càng thêm nhanh chóng.
Nhưng mà, so tốc độ với Tần Thiên chính là muốn chết mà, dù gì Tần Thiên cũng biết thuấn di.
- "Chưa đủ sao!"
Tần Thiên thản nhiên nói, trong nháy mắt lại tránh khỏi công kích của Tống Vũ, lại như cũ lách sang bên người Tống Vũ, một cước đá bay Tống Vũ ra ngoài, một cước này Tần Thiên tăng thêm một thành khí lực, cho nên nhận một cước này Tống Vũ liền kêu thảm một tiếng, bay ra ngoài đập xuống sàn, lần này không đứng lên liền được.
A!
Tống Vũ nhìn Tần Thiênt tức giận hét lớn, lại bị Tần Thiên dùng cùng một chiêu thức đánh bay, quá thực là nhục nhã lớn a.
- "Thế nào, còn muốn đánh sao, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta!"
Tần Thiên nhìn Tống Vũ dần nói.
- Hừ! Chờ đó, ta sẽ cho ngươi thấy một chút thực lực chân chính!
Tống Vũ cả giận nói.