Tông chủ Bách Hoa Tông
----------------------
- Nội đan yêu thú này có phẩm chất thật cao, năng lượng thật tinh thuần, anh ở đâu lấy được thế!
Tần Thiên lấy nội đan yêu thú ra, Triệu Chỉ Nhược lập tức phát hiện, giật mình nhìn lại, con mắt trợn thật to.
Loại nội đan yêu thú phẩm cấp này trong các đại gia tộc cũng ít gặp, bởi vì yêu thú thật sự quá ít cho dù có thì cũng tồn tại trong sơn lâm đầm lầy cực kỳ nguy hiểm, tất cả đại gia tộc cũng không dám đi vào săn gϊếŧ, cho nên loại nội đan đẳng cấp này cực kỳ hiếm thấy.
Như nội đan yêu thú tam tinh này chính là tài liệu thượng thừa luyện chế đan dược, chuyên luyện chế đan dược củng cố căn cơ cho những người vừa bước vào tu luyện, bởi vì hiệu quả của nó vô cùng tốt, nếu như tin tức trong tay Tần Thiên có nội đan yêu thú truyền đi, tuyệt đối sẽ rất phiền phức.
- Chị cho anh.
Tần Thiên cười đáp, hắn đổ chuyện này lên người Tiêu Du, như vậy Triệu Chỉ Nhược cũng không tiện truy vấn ngọn nguồn.
Mà đúng như thế, Triệu Chỉ Nhược vừa nghe được Tiêu Du cho, không hỏi lại nữa, bởi vì cô biết Tiêu Du có thể lấy được những vật này.
- Đây là cái gì, trân châu sao, thật xinh đẹp.
Hàn Thi Vũ vừa nhìn viên nội đan, cực kỳ yêu thích, từ trong tay Tần Thiên cầm qua cẩn thận nhìn tới nhìn lui, hết sức yêu thích.
- Đây là nội đan yêu thú, vật dùng để tu luyện, về sau em sẽ biết.
Tần Thiên cười nói.
- Anh trực tiếp cho cô ấy vậy à? Quá lãng phí đi, anh phải luyện chế nó thành đan dược mới được, như vậy mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Triệu Chỉ Nhược vội vàng nói, Tần Thiên để Hàn Thi Vũ trực tiếp hấp thụ năng lượng trong sẽ rất phung phí của trời, nếu như bị Luyện Đan sư biết được, chắc sẽ lập tức gϊếŧ hắn mất.
- Không cần, cứ như vậy tốt rồi, đồ vật gia công qua sẽ không tinh thuần, hấp thụ năng lượng trực tiếp mới tinh thuần nhất, chỉ có tinh thuần nhất mới trợ giúp Thi Vũ củng cố tu vi nhanh và đi xa hơn trên con đường tu luyện.
Tần Thiên giải thích, những điều này do Ba Ba Ka nói cho hắn biết.
- Dù biết vậy nhưng cũng quá lãng phí.
Triệu Chỉ Nhược nhẹ gật đầu, Tần Thiên nói không sai, bất quá nàng vẫn cảm thấy rất lãng phí.
- Đến đây Thi Vũ, anh dạy cho em cách hấp thụ năng lượng trong nội đan
Tần Thiên nói xong bắt đầu dạy Hàn Thi Vũ hấp thụ năng lượng, Hàn Thi Vũ rất nhanh học được, sau đó nàng nhắm mắt nằm trên mặt bàn bắt đầu tu luyện.
Tần Thiên cùng Triệu Chỉ Nhược lại chú ý nghe giảng bài, bất quá loại giảng bài kiểu này quá nhàm chán, cái gì giáo dục tư tưởng đạo đức? Lão sư lên lớp một điểm đạo đức cũng không có mà đi dạy người khác. Tần Thiên nghe đã thấy phiền, Triệu Chỉ Nhược cũng như thế, cảm thấy rất nhàm chán.
- Hắc hắc, Chỉ Nhược, hay chúng ta làm việc tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút nhé!
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược, vẻ mặt đắm đuối, không cần nghĩ cũng biết hắn muốn làm gì.
- Không muốn, bây giờ đang lên lớp!
Triệu Chỉ Nhược lập tức cự tuyệt, hai tay khẩn trương bảo vệ l*иg ngực mình.
- Hắc hắc, không có việc gì, lão sư nhìn không thấy đâu, chúng ta làm từ từ sẽ không ai biết.
Tần Thiên hèn mọn bỉ ổi nói, tay hắn đã khoác lên trên đùi Triệu Chỉ Nhược, hôm nay Triệu Chỉ Nhược không có mặc quần dài mà chỉ mặc một cái quần short jean bó sát người, lộ ra hai cái đùi tuyết trắng, quần jean bó sát hiện khu vực tam giác thần bí của Triệu Chỉ Nhược ra hình dạng hoàn mỹ, nhìn vô cùng mê người.
- Không muốn…Sắc lang coi chừng lão sư thấy.
Triệu Chỉ Nhược vội vàng đẩy tay Tần Thiên ra, cả người dời qua bên cạnh, miễn cho Tần Thiên xằng bậy.
Tần Thiên chưa từ bỏ ý định, xích đến bên cạnh, đang muốn trêu chọc thêm để cho nàng hứng tình.
Đúng lúc này điện thoại hắn vang lên, Tần Thiên vội vàng lấy ra thấy Dư Kiều gọi tới, có chút nghi hoặc, mới sáng ra Dư Kiều đã gọi làm gì.
Nghĩ vậy, Tần Thiên đứng lên nói với lão sư một tiếng, rời phòng học.
- Alo, chuyện gì thế?!
Tần Thiên hỏi qua điện thoại.
- Tông chủ chúng em đã đến nói muốn gặp anh.
Dư Kiều nói.
- Như thế nào sớm như vậy, gặp ở đâu?
Tần Thiên hỏi.
- Trong văn phòng, anh tới đây.
Dư Kiều nói.
- Tốt, anh lập tức đi qua.
Tần Thiên cúp điện thoại, đi tới văn phòng Dư Kiều.
Trong văn phòng, Dư Kiều đã đứng ngoài cửa chờ, khi Tần Thiên vừa đến cô nàng đã phát hiện. Tần Thiên bước vào phòng thấy một thân ảnh mặc quần áo thể thao màu trắng nhỏ nhắn xinh xắn đưa lưng về phía mình, nàng đang nhìn ngoài cửa sổ, toàn thân nàng không có một tia năng lượng ba động nào, thoạt nhìn như người bình thường, nhưng lúc này Tần Thiên vô cùng cẩn thận.
- Tông chủ, Tần Thiên đã đến.
Dư Kiều nhìn thấy Tần Thiên đã tới, lập tức lên tiếng, thân ảnh kia xoay người lại.
Là một nữ sinh trẻ tuổi nhìn qua chừng hai mươi, cực kỳ xinh đẹp, nhưng khí chất cực kỳ Lãnh Liệt, trên mặt không có bất kỳ thần sắc nào, nhìn qua giống như người chết, trên trán có một hoa văn Bỉ Ngạn Hoa đỏ như máu, phối hợp với khí chất làm cho người nàng phát ra một tia máu tanh lạnh như băng.
Tần Thiên nhìn tông chủ Bách Hoa Tông, vẻ mặt lạnh nhạt, hắn không vì nàng xinh đẹp Lãnh Liệt mà xuất hiện bất kỳ biểu hiện gì.
Tông chủ Bách Hoa Tông một câu cũng không nói, nàng không điều tra được bất luận năng lượng khí tức gì trên người Tần Thiên, tuy có chút kinh dị, khóe mắt hiện lên một tia dị sắc, nhưng lập tức đã biến mất.
Nàng nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, khóe miệng lộ ra một tia khinh thường, không để Tần Thiên vào mắt, nàng nghĩ đến việc Bách Hoa Tông ngày sau phải nghe theo lời Tần Thiên đã thấy khó chịu, nếu thực lực Tần Thiên mạnh thì cũng thôi thế nhưng thực lực đối phương cũng không mạnh chút nào, nàng không muốn nghe kẻ yếu phân phó, nhưng nàng không có biện pháp, cho nên nàng chuẩn bị cho Tần Thiên một cái hạ Mã Uy, chỉ có như vậy lúc đàm phán điều kiện mới có thể chiếm chủ động.
Lập tức, cặp mắt phượng của tông chủ Bách Hoa Tông lộ ra một cổ sát khí lăng lệ ác liệt, cực kì khủng bố làm cho người ta sợ hãi tập sát về phía Tần Thiên.
Tần Thiên đối với biểu hiện của Tông chủ Bách Hoa Tông cực kỳ bình tĩnh, không có gì khác thường cả.
Điều này khiến nàng cực kỳ kinh ngạc, đối phương rõ ràng đã bị sát khí của nàng tấn công mà nhìn qua như không có việc gì, vì thế nàng không khỏi gia tăng sát khí hướng phía Tần Thiên tập kích.
Nhưng Tần Thiên vẫn như cũ biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, sắc mặt không thay đổi chút nào.
Tông chủ Bách Hoa Tông lập tức khó chịu, đồng thời cũng rất khϊếp sợ, trực tiếp xuất ra sát khí kinh khủng nhất của mình tập kích Tần Thiên.
- Ngươi đủ chưa?!
Tần Thiên thản nhiên nói, hai mắt Tần Thiên hiện lên một mảnh huyết hồng. Sau một khắc, một cổ sát khí tràn ngập mùi máu tươi từ trên người Tần Thiên bạo phát ra giống như gió lốc bài sơn đảo hải tấn công về phía tông chủ Bách Hoa Tông, luồng sát khí này kinh khủng hơn luồng sát khí của nàng không biết bao nhiêu lần.
Oanh!
Sắc mặt tông chủ Bách Hoa Tông đại biến, nàng liên tiếp lui về phía sau, vội vàng vận chuyển năng lượng đối kháng sát khí khủng bố máu tanh của Tần Thiên.
PHỐC!
Dư Kiều bên cạnh thực lực quá thấp hoàn toàn chịu không nổi cổ cường lưc này, nháy mắt l*иg ngực đau nhói, phun ra một ngụm máu tươi.