Nhịn không được
Tần Thiên chỉ hai cái qυầи ɭóŧ nằm trên mặt đất, ý bảo Triệu Chỉ Vân cầm đi sau đó rời khỏi chỗ này, còn ở đây một lúc mà nói..., Tần Thiên khó mà giữ mình nỗi, khung cảnh ở đây quá là kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà...
Triệu Chỉ Vân nhìn cục diện này, khó lòng mà rời đi được, bỗng nhiên nghĩ tới một cách, lấy điện thoại của mình ra định quay clip, nhưng mà khung cảnh tối quá, điện thoại chẳng quay được gì.
Nhưng Triệu Chỉ Vân vẫn rất thông minh, lấy điện thoại bỏ vòng trong kính nhìn đêm, lúc này thì cảnh vật hiện lên đã rõ ràng hơn trước nhiều rồi, hai mỹ nữ đùa nghịch trên mặt đất hiện ra rõ mồm một trên điện thoại, mặc dù có chút hơi mờ nhưng Triệu Chỉ Vân vẫn rất vui mừng.
Tần Thiên đứng bên cạnh nhìn xem thiếu chút nữa choáng, quay lại làm gì chẳng biết, mốt về tɧẩʍ ɖυ sao. Haiz..., không bằng lên mạng, bản full HD đàng hoàng coi chi mấy clip mờ tịt này...
Nhưng Triệu Chỉ Vân không nghĩ như vậy, nàng ta quay clip này cũng không phải vì mục đích tự sướиɠ, mà chuẩn bị sử dụng để áp chế hai cái nữ binh, hai nữ binh này thật sự quá hấp dẫn, nàng ta chuẩn bị quay clip lại, sau đó uy hϊếp hai nàng ta phải cùng mình làm như vậy, đó mới là kế hoạch của nàng...
Nếu Tần biết được suy nghĩ thiên tài này, hắn hận không được cho cô nàng này một like, đúng là trâu bò mà, đã rình rập, trộm cướp vơ vét tài sản thế mà còn...
- Đủ rồi, đi mau thôi!
Tần Thiên đυ.ng đυ.ng Triệu Chỉ Vân, Triệu Chỉ Vân cũng cất điện thoại đi, clip quay cũng đủ dài rồi, canh lúc hai người này còn mãi vui chơi, nàng lặng lẽ đem hai cái qυầи ɭóŧ nằm trên mặt đất bỏ vào túi càn khôn, sau đó bộ dáng như bị Tần Thiên cưỡng ép mà bước đi.
- Đi mau, nếu ngươi không đi thì bị bắt bây giờ!
Tần Thiên cưỡng ép túm Triệu Chỉ Vân xuống, cô nàng này biếи ŧɦái vừa thôi, vừa rồi còn tính tự sướиɠ, hoàn toàn coi mình như không tồn tại ..., nếu không phải coi nàng là muội muội của Triệu Chỉ Nhược, mém nữa hắn đã vui đùa với nàng một chú rồi.
Triệu Chỉ Vân vô cùng cao hứng, không nghĩ tới thu hoạch lại lớn như vậy, trên đường đi nhịn không được lấy hai cái qυầи ɭóŧ ra chơi đùa, phía trên còn lưu lại mùi hương cực vô cùng nồng đậm, Triệu Chỉ Vân đặt trước mặt vừa đi vừa ngửi.
Tần Thiên nhìn cô nàng bên cạnh thiếu chút nữa muốn mửa, quá kinh dị, quá bỉ ổi, đây là một nữ nhân sao, đây là con người sao...
- Thơm quá a..., tỷ phu, lần sau chúng ta tới trộm tiếp nhe...
Triệu Chỉ Vân hưng phấn đến nỗi gọi Tần Thiên là tỷ phu rồi, điều này làm cho Tần Thiên rất kinh ngạc, lập tức cự tuyệt con quỷ nhỏ này ngay, lần sau, còn có lần sau sao..., một lần này thôi đã đủ khiến hắn hối hận, nếu bị phát hiện ông đây chẳng khác gì thân bại danh liệt...
- Được rồi, tới đây an toàn rồi, kính nhìn đêm thì ta mượn nhé, còn lại thì ngươi giữ mà dùng.
Tần Thiên cởi bộ quần áo đen ra trả lại cho Triệu Chỉ Vân, kính nhìn đêm thì giữ lại, có khi hắn phải sử dụng nữa.
- Không được, tốn của ta hơn 100 vạn ngươi nhanh trả lại cho ta.
Triệu Chỉ Vân sao mà chịu đưa cho hắn, tiêu tốn 100 vạn của nàng sao dễ cho người khác được...
- Thành giao, ngày mai đưa số tài khoản đây, ta cho ngươi 200 vạn, vậy nha!
Tần Thiên nói xong trực tiếp không để ý tới Triệu Chỉ Vân nhanh chân bước đi, để lại Triệu Chỉ Vân đứng đó giậm chân trong tức giận.
- Hừ! Lần sau sẽ tìm ngươi tính sổ!
Triệu Chỉ Vân nói xong liền rời đi, cầm lấy hai cái qυầи ɭóŧ trong tay, đêm nay chuẩn bị sung sướиɠ một tí.
...
Tần Thiên trở lại biệt thự thì Sở Tương Tương đã buồn ngủ, trong phòng chỉ còn một mình Sở Tương Tương, du͙© vọиɠ của Tần Thiên vừa rồi còn không nguội đi mà càng hừng hực, vì vậy lặng lẽ cởi hết toàn bộ quần áo, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bước vào trong phòng Sở Tương Tương.
Sở Tương Tương đang ngủ say, trong tay còn ôm gối, Tần Thiên mở đèn bàn ra nhìn cho rõ bộ dáng của nàng.
Cô nàng này ngủ trông cũng không đàng hoàng cho được, quần áo xốc xếch, lộ ra da thịt trắng như tuyết vô cùng hấp dẫn.
Bên dưới của Tần Thiên sớm đã cứng ngắc nhịn không được nữa rồi, Triệu Chỉ Nhược thì không ở nhà, Sở Tương Tương lại ở đây, Tần Thiên không dám xằng bậy, nhưng mà để nàng giúp mình giải tỏa chắc cũng không sao.
Nghĩ đến chuyện này Tần Thiên bỉ ổi cười cười, thò tay ôm Sở Tương Tương vào lòng, từ từ lột bỏ quần áo của nàng.
Lập tức, cặp ngực trắng như tuyết lộ trước mặt của Tần Thiên.
Tần Thiên không chút nghĩ ngợi, thò tay vào hưởng thụ cặp ngực ấy.
“Hự!”
Sở Tương Tương giật mình tỉnh dậy đấy, thấy Tần Thiên đang mân mê cặp ngực của mình, lập tức mở mắt dậy.
- Đừng sợ, là ta, Tương Tương.
Tần Thiên dứt lời liền hôn lên cặp môi anh đào của Sở Tương Tương, đầu lưỡi nhanh như chớp chui vào miệng nàng, dùng sức quấn lấy cái lưỡi bé bé của Sở Tương Tương, hai tay vẫn không rời bộ ngực của nàng.
Điều này làm cho Sở Tương Tương cả người vô lực, toàn thân co quáp. Ngã xuống giường, từng đợt cảm giác sung sướиɠ truyền từ ngực tới mình, nhưng trong nội tâm nàng vẫn không muốn đem lần đầu tiên của mình cho Tần Thiên bây giờ, nhưng mà không thể đẩy hắn ra được.
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương không vùng vẫy, liền thả nàng ra, nhìn Sở Tương Tương nói:
- Tương Tương, nàng yên tâm, không có sự đồng ý của nàng, ta không dám làm bậy đâu, nhưng giúp ta thỏa mãn một chút được không ?
Sở Tương Tương còn tưởng rằng Tần Thiên sẽ điên cuồng thịt nàng, không muốn Tần Thiên cũng không tha, nhưng mà hắn lại tôn trọng nàng như vậy.
- Tần Thiên, ta giúp huynh!
Sở Tương Tương mắc cở đỏ mặt nói, ban tay nhỏ bé di chuyển xuống, cầm lấy tiểu đệ của Tần Thiên.
Tần Thiên nhịn không được run lên, giống như điện giật vậy, cảm giác vô cùng thoải mái.
- Tương Tương, dùng miệng của ngươi giúp ta được không a...!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói.
Sở Tương Tương do dự một hồi, khẽ gật đầu, thấy nàng đáp ứng làm cho Tần Thiên mừng rỡ như điên, lập tức đứng lên cởϊ qυầи của Sở Tương Tương ra.
- Tương Tương, nàng giúp ta, ta giúp nàng.
Tần Thiên nói xong lập tức liền bế Sở Tương Tương lên, tạo thành tư thế sáu chín trong truyền thuyết.
Nhìn nhúm cỏ mê người đang bày ra trước mặt, làm cho Tần Thiên nhịn không được bắt đầu chơi đùa.
“A...!”
Sở Tương Tương nhịn không được kêu lên, phần dưới của nàng chảy nước ào ạt, cộng hưởng với tiếng rên sung sướиɠ.
Lập tức, Sở Tương Tương cũng thò tay cầm lấy tiểu Tần Thiên, bắt đầu dùng cái miệng nhỏ nhắn ngậm cả thanh vũ khí này vào miệng, khiến cho Tần Thiên sướиɠ run người.