Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 193: Ly điêu.

Đám người Minna trao đổi một trận, từng người nhìn thứ cầm trong tay, nghĩ trở về mặc thử, hoặc là bị bạn lữ nhà mình trông thấy, đều một trận mặt đỏ tim đập, nhưng đều cảm thấy mỹ mãn vì thu hoạch lớn. Thời điểm mọi người đi ra cười cười nói nói, sau đó lực chú ý liền tập trung đến trên sạp đám người Liễu Thư, sau đó... sẽ không sau đó, cái gọi là hai nữ nhân một đài diễn, một đám giống cái tuyệt đối là tiết tấu chuẩn bị tuồng lớn, líu ríu nhất thời liền cười đùa với nhau.

"Đây là cái gì, thật đẹp." Nhìn nữ nhân đều là động vật thị giác, đầu tiên mắt nhìn toàn bộ là châu hoa của Kathy, thật làm cho người ta xấu hổ.

"Trân châu, đây là trân châu, dùng chỉ xuyên vào để làm thành trâm hoa, xem mang ở trên tóc, nhìn rất đẹp." Kathy rốt cục có chút tư thế mua bán, tùy tay cầm một cây trâm hoa, cắm vào tóc ở trên đầu, nghiêng đầu cho các nàng xem cười nói: "Có phải hay không, các ngươi thích thì nhìn thêm."

Trang sức phẩm ở trên người nhóm giống cái chính là một ít tảng đá xinh đẹp, răng nanh mài kỹ, hiện tại nhìn thấy tụ tập đầy đủ thứ mới mẻ như vậy, có trâm hoa trân châu làm xinh đẹp rạng rỡ, tự nhiên là lòng tràn đầy chờ mong, lời Kathy vừa rơi xuống mọi người liền bắt đầu chọn lựa, sau đó lại là một phen trao đổi đủ loại.

Đương nhiên mọi người cũng không phải chỉ xem trọng trâm hoa, giày này, ủng này, xà phòng v.v…mọi người đều thực cảm thấy hứng thú. Khi hỏi một lần rốt cuộc có chỗ lợi gì xong, chính là điên đoạt, tình huống bên này làm cho rất nhiều người đều chú ý tới, tâm tình xem náo nhiệt dường như nơi nào cũng có. Sau đó thì lại là một đám người nữa chạy tới, mấy người Liễu Thư thật là cái loại sau khởi đầu tốt đẹp, là hoàn toàn khai trương, hơn nữa là chúc mừng phát tài.

"Cái này dùng làm gì?" Minna lực chú ý từ trâm hoa đến thứ gì đó đen tuyền, diện mạo kỳ quái, cho tới bây giờ cô chưa thấy qua thứ này.

Liễu Thư rốt cục nở nụ cười, tùy tay cầm lấy một cái bình gốm, khóe miệng nhếch lên trên, lòng nghĩ "Chờ chính là những lời này của cô đấy": "Nó kêu là đồ gốm, là đặc sản bộ lạc Dực Hổ, ừm, giống như là tàm ti của các ngươi."

"Làm sao có thể." Phản xạ có điều kiện, Minna liền phản bác ngay, nói xong lại cảm thấy mình phản ứng quá lớn, nhìn xem biểu tình đồng bạn chung quanh đều giống như mình, liền kiềm chế xuống. Thật rõ ràng nha, ai chẳng biết bộ lạc Dực Hổ thực nghèo khốn, thứ đặc sản này làm sao có thể có, duy nhất chính là muối, mà muối mọi người đều có, đây cũng không tính là cái gì. Tàm ti bộ lạc nhà mình vẫn là kiêu ngạo của các nàng, hiện tại bị nói cho biết bộ lạc Dực Hổ vẫn lạc hậu, thế nhưng có đặc sản có thể sánh vai cùng tàm ti bọn họ, làm sao không cho các nàng tạc mao, thực không khoa học có được không.

Nếu Liễu Thư biết suy nghĩ của cô ấy, sẽ nói cho cô ấy rằng, bản thân mình xuyên qua cũng đã không khoa học, thân ~

"Không có gì không có khả năng, đồ gốm chính là đặc sản bộ lạc Dực Hổ, hơn nữa là một trong, còn có làm bọn chúng thì ta đây sẽ rất không thể để lộ ra được." Liễu Thư câu môi cười với cô ấy, mang theo bình gốm đưa tới trước mặt Minna: "Cô có thể nhìn xem bình của chúng ta thật kỹ, ừm, đừng làm bể, thực trân quý."

Minna thật đúng lấy tới chăm chú nhìn, tuy rằng lại bị Liễu Thư làm nghẹn một phen, cẩn thận nâng ở lòng bàn tay, bởi vì lời của cô, độ mạnh yếu trong tay đều thả nhẹ rất nhiều, sợ thật sự đánh vỡ, sau đó chính là càng xem càng kinh ngạc.

Lần này đám người Liễu Thư mang cũng không nhiều đồ gốm, bởi vì cô nói, quý mà không cần nhiều, thứ này nhiều, ngược lại hạ giá, như thế vừa vặn khống chế ở một mức độ, cho nên mang đến đều là tinh tế tuyển chọn. Vì thế đồ gốm tinh mỹ này đã lặng lẽ thuyết phục mấy tiểu giống cái tâm cao khí ngạo. Huống chi, còn có người ở bên cạnh không lãng phí ba tấc không dẻo miệng lưỡi, ba hoa chích choè nói xong đủ loại tác dụng vật ấy, ưu việt, còn có trình độ chế tác gian nan.

"Ta muốn trao đổi." Trao đổi trở về cho a ba phải nhìn kỹ xem, Minna một hơi đánh nhịp nói.

Liễu Thư nhíu mày, nghiêng ngắm túi Minna mang đến: "Vậy cô dùng cái gì đổi, ừm, vải tàm ti mà nói quá ít khả năng không được."

Khẽ cắn môi, Minna hiện tại còn không biết cái từ gian thương này, nếu không thì nhất định mắng lên mặt Liễu Thư một câu, hơi hơi chu miệng nói: "Cô chờ tôi về nhà cầm." Nói xong, lên tiếng kêu gọi cùng đồng bạn liền xoay người chạy nhanh trở về, xem ra đối với đồ gốm là tình thế bắt buộc.

Minna phản ứng cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến những người khác, dưới sự ảnh hưởng tâm lý số đông, cũng hiểu được cái thứ được xưng là đồ gốm này thực bất phàm, vì thế đều nói một câu về nhà đi lấy liền đều chạy, sau đó vừa rồi trước sạp còn khí thế ngất trời, có trong nháy mắt vắng vẻ.

"Tiểu Thư cậu đây là muốn làm cái gì?" Trực giác nói cho Kathy chuyện, Liễu Thư muốn làm hình như không đơn giản đâu, đồ gốm mặc dù trân quý, nhưng nhìn bộ dáng của cô ấy hình như cũng không chính là muốn tàm ti, chẳng lẽ là...

"Cậu sẽ không phải là muốn lấy đồ gốm của chúng ta đổi tàm ti, ừm, hoặc là dưỡng tàm đi." Mắt Kathy đều trừng lớn, hình như có chút không thể tin.

"Kathy cậu biến thông minh." Liễu Thư không chút nào keo kiệt khích lệ.

"Đó là đó là... ngạch, cái này không cần cậu khen, ta vốn cũng rất thông minh." Một đầu hắc tuyến, có tổn hại người ta như vậy sao?

"Làm như vậy thật sự được không?" Alice có chút lo lắng, nghĩ nghĩ khuyên nhủ: "Tiểu Thư chúng ta và Phách Nhĩ thương lượng một chút được không?" Cái này coi như là đại sự, bởi vì cô cảmg thấy chỉ là vài cái bình hẳn là không đổi được c phương pháp dưỡng tàm của bộ lạc Dực Xà, duy nhất, chính là Tiểu Thư muốn lấy biện pháp làm gốm đến trao đổi.

"Yên tâm đi, tớ không phải muốn biện pháp dưỡng tằm." Nhìn ba người các nàng đều nghi hoặc khó hiểu nhìn mình, Liễu Thư mang theo một cái bình gốm, chậm rãi ma sát: "Chung quanh bộ lạc chúng ta không có cây dâu, cho nên cũng không thích hợp đi