Tôi không cần nghĩ liền nói nói, “ chỉ có trẻ con mới làm cái việc lựa chọn vô ích, cả 3 người tôi đều cần”
Lâm Nhuận Dư nói: “Không được! cô chỉ có thể chọn một trong ba.”
tôi cắt nghĩa ra:” phải, anh có 3 người nên có quyền đặt ra việc lựa chọn một trong ba. nhưng ở vị trí của tôi, viên Phi Phi chỉ có một “!
sau đó, tôi đung đưa quả bóng linh hồn đưa tới miệng ……
” Đợi một chút! “
Lâm Nhuận Dư lại hét lên!
Tôi cười khúc khích và nhìn anh ta đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“Hoàn thành” Lâm Nhuận Dư dường như nghĩ về điều gì đó: “Liền là Ba người “
Tôi thở phào nhẹ nhõm: “Tôi cần gặp Sầm Chín Nguyên ngay bây giờ.”
“Ngày mai, ngươi đến nhà anh ta, ngươi sẽ tự nhiên nhìn thấy Sầm Chín Nguyên mà không có bất kì cấm chế nào! “
” Không, tôi muốn gặp anh ấy ngay bây giờ! “
Lâm Nhuận giận dữ nói:” La Hy! Trước mắt ngươi, bổn tọa là người như thế nào? Bổn tọa một lời nói ra là nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy, làm sao có thể mang việc này ra đùa giỡn với ngươi? Nếu ngươi không tin, có thể trở về nhà ngay bây giờ!”
” Được. “Tôi nghĩ về nó, xem thân phận của Lâm Nhuạn Dư, thật sự không cần phải đùa cợt với tôi. Vì vậy, tôi đã trao linh hồn của Viên Phi Phi cho anh ấy.
Sau khi thỏa thuận được ký kết, tôi cũng thư giãn rất nhiều. Tôi ngồi trên ghế sofa trong phòng tiếp tân và nhớ về người phụ nữ vô diện đang sợ hãi trước đó. Tôi nghĩ bây giờ tôi cùng với Lâm Nhuận là con châu chấu bị trói chung một sợi dây, vì vậy liền không khách khí hỏi: “Điều gì đã xảy ra với người phụ nữ không có khuôn mặt vừa nãy?”
Lâm Nhuận cẩn thận nghiêm túc mang linh hồn Viên Phi Phi cất kỹ đi, điều đó thực sự làm tôi ngạc nhiên, anh ta đã không khôi phục viên phi phi trở lại hình người tại hiện trường?
“Lí Hồng lúc nào cũng chỉ nghĩ cô ta quá xấu xí, vì vậy cô ta đã tìm đến phòng khám của tôi nửa năm trước và chấp nhận cùng tôi kí một khế ước mang khuôn mặt của cô ta đổi lấy thuật chú hoán đổi dung mạo. bây giờ cô ta rất hối hận, vì vậy cô ta đã khóc lóc quay lại phòng khám của tôi một lần nữa muốn đòi lại khuôn mặt để sống một cuộc sống yên ổn. nhưng trong thế giới này, nơi nào có thuốc hối tiếc? Nếu đã quyết định lựa chọn, không có chỗ để nhìn lại. “
Lâm Nhuận nói rất đơn giản, như thể đang nói về điều gì đó không liên quan đến anh ta.
Tôi hỏi: “Tôi nghe Lí Hồng nói, có vẻ như rằng ngoài cô ta ra vẫn còn có những người khác cũng thực hiện khế ước này với anh?”
“Phải ” Lâm Nhuận Dư khá tự hào nói: “.. kinh doanh đang Hưng thịnh, cung không đủ cầu.”
“Tôi nghĩ rằng, với thân phận như anh, anh nên quan tâm nhiều hơn đến linh hồn ma quỷ. Tại sao anh đột nhiên bắt đầu xuống tay với người sống? Có phải là anh sợ thế lực của Diêm Vương, vì vậy anh không dám công khai xuống tay với tử hồn?
“sợ hắn ta? “Khuôn mặt Lâm Nhuận Dư lập tức nở một nụ cười méo mó: “tôi mà phải sợ hắn ta?”
Tôi hét lên: “Anh không sợ anh ta, vậy thì tại sao anh phải lẩn trốn trong thân xác của một người trần”
Lâm Nhuận Dư mặt dày ửng Hồng nói: “Ta, ta là vì bị tổn thương nguyên khí rất nặng, nếu không làm sao ta có thể gắn liền với bệnh nhân tâm thần? Ngươi là tiểu nhi tử, đừng hỏi quá nhiều, không còn sớm nữa, ngươi cũng nên về nhà nghỉ ngơi thật tốt. Ngay sau khi về nhà, ngươi sẽ nhìn thấy những người bạn tốt của mình, Sầm Chín Nguyên Và Hạ Doanh Doanh đều đang ở nhà”
Tôi ngạc nhiên hỏi:” Tại sao anh lại nóng lòng muốn đuổi tôi đi? Có phải anh muốn làm việc gì không muốn cho người khác trông thấy?”
“ tiểu hài tử không nên hỏi quá nhiều”
“ tôi đã là mẹ của một đứa trẻ, vậy tôi vẫn còn chỗ nào là tiểu hài tử chứ?”
Lâm Nhuận không thể không khóc:” bổn tọa bao nhiêu tuổi? Ngươi bao nhiêu tuổi? Tuổi của ngươi còn không bằng số lẻ của bổn tọa. Nếu ngươi đuổi không tới thì ngươi chỉ là một con búp bê nhỏ. Quay về đi, Sầm Chín Nguyên đang đợi ngươi ở nhà”
, ngay khi anh ta vẫy lòng bàn tay, tôi cảm thấy đôi mắt đen, và đột nhiên ý thức của tôi biến mất.
… Khi
tôi tỉnh dậy lần nữa, tôi đã đứng bên ngoài nhà.
Trời sắp sáng.
Tôi hơi lo lắng.
Sự lo lắng này không phải vì Sầm Chín Nguyên đang đợi tôi trong đó, mà bởi vì tôi nhận ra rằng mình đã vô tình và “mạnh dạn” bước đi linh tinh.
Xã hội bây giờ là gì?
Các đường phố và ngõ phố đầy camera giám sát!
Tôi đi lại vô tư như vậy, camera giám sát chắc đã lấy mặt tôi, và chẳng mấy chốc, cảnh sát sẽ tìm thấy nó! Dường như nơi này sẽ không thể ở lại bất cứ lúc nào phải sớm dời đi, vậy tôi có thể đi đâu?
Than ôi!
Tôi thở dài. Tôi nghĩ rằng tôi đã đạt đến điểm này, và không có cách nào để thay đổi bất cứ điều gì. Tôi chỉ có thể trân trọng điều trước mắt và xem nếu Sầm Chín Nguyên đã trở lại.
Tôi mở cửa.
Đèn trong phòng đang bật.
Sầm Chín Nguyên đang ở trong nhà.
Anh ta ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt cô cảm, hai chân vắt chéo, dường như rất thoải mái,
và Hạ Doanh Doanh đã đạt được tâm nguyện của mình, rúc vào đùi Sầm Chín Nguyên một cách ngọt ngào, thậm chí từ góc độ này, không thể nhìn rõ tất cả khuôn mặt của cô ấy, tôi cũng có thể cảm thấy nụ cười ngọt ngào và hạnh phúc của cô ấy.
Cô ấy thực sự có được người yêu của mình.
Sầm Chín Nguyên có thích cô ấy không?
thực sự thích một ai đó. Khi người ấy thực sự ở bên, tại sao không thể hiện một chút hương vị ngọt ngào?
. Những bông hoa rơi xuống nước một cách tàn nhẫn, không biết đó là một phước lành hay một thảm họa.
Tôi đứng ở cửa, luôn không thể nhấc chân, và vượt qua ngưỡng cử này.
Sầm Chín Nguyên quay đầu lại và nhìn qua. Anh ta có còn là người tôi biết không? Anh ta lạnh lùng và nhìn tôi chằm chằm, nhìn tôi giống như đang nhìn một người lạ: “ đã trở về rồi, tại sao còn không vào?”
Giọng nói này cũng thờ ơ đến cùng cực. Đó không phải là Sầm Chín Nguyên, anh chàng nóng bỏng nhất thời mà tôi biết, có phải Mạnh Trần đã thực sự trả lại họ?
Tôi mỉm cười và nói: “Tôi nghĩ hai người đang thể hiện tình cảm với nhau, tôi thật không thích hợp để bước vào? Nếu tôi bước vào cánh cửa này, đó có phải là một bóng đèn lớn không?”
Hạ Doanh Doanh cười khẩy.: “Cô biết điều đó!”
Sầm Chín Nguyên không quan tâm đến cô ấy, anh ấy nhìn thẳng vào tôi và nói, “chỉ có vậy sao? Tôi nhìn cô, giống như dự định sẽ không bao giờ bước vào cánh cửa này trong tương lai?”
Tôi gật đầu.
“Tại sao? Là vì cô không muốn nhìn thấy tôi phải không?”
Tôi nói:. “Không, bởi vì tôi có thể phải rời khỏi đây.”
“Tại sao?” “
“Lúc Tôi trở lại không cẩn thận có thể những camera giám sát đã chụp được ảnh tôi. tôi đã có một vụ án gϊếŧ người trước đây và cảnh sát rất nóng lòng tìm thấy tôi. Nếu họ quay lại, họ sẽ bắt tôi. Bây giờ tôi đang đứng đây, để chắc chắn về một điều, tôi muốn biết, bây giờ anh có tự do không?”
Sầm Chín Nguyên hỏi tôi với đôi mắt rực cháy:” Hà cớ gì lại tự do? “
Tôi nói:” Miễn là mọi thứ anh làm đều nằm trong ý muốn của anh, không giới hạn ở mọi người, đó là sự tự do.”
Sầm Chín Nguyên nói: “Vậy thì tôi tự do.”
“Thật tốt!” Tôi thở phào nhẹ nhõm và cúi đầu thật sâu với anh: “Tôi phải đi rồi, cảm ơn anh vì những ngày qua đã chăm sóc cho tôi và củ cải, cảm ơn anh!!! “