100 Ngày Làm Vợ Hờ: Tổng Tài Ác Ma, Xin Anh Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 15: Hoan ái [ 18+]

Dù đây không phải lần đầu tiên thân mật, nhưng cơ thể mềm mại, ngọt ngào của cô khiến hắn càng trở nên phấn khích. Mùi sữa tắm nhè nhẹ quấn lấy hắn, vừa thơm ngọt vừa quyến rũ khó tả.

Còn với cô, ngày trước có thể cô sẽ bài xích hành động của hắn, chán ghét hắn, thậm chí là căm thù hắn. Nhưng bây giờ, ngay lúc này, từng nơi hắn chạm tới đều cảm thấy thật sự dễ chịu.

Âu Dương Nguỵ dùng lực bế thốc Hà Y Mễ lên rồi đặt cô xuống bàn ăn, một tay tháo caravat ra bịt mắt Hà Y Mễ, tay còn lại kéo tạp dề xuống mà trói tay cô lại. Cơ hồ trước mắt đều là màu đen, Hà Y Mễ bắt đầu có chút lo sợ, hai tay đều bị trói, ngập ngừng hỏi hắn.

" Anh... làm gì? "

" Tôi làm gì? Rồi em sẽ biết "

Nhìn thân thể thiếu nữ đầy đặn trên bàn, như một món ăn đang mời gọi hắn. Đôi môi khép hờ, cánh môi căng mọng mà đỏ hồng, hai má cũng bắt đầu nóng ran lên, vì động chạm của hắn cùng sự ngại ngùng.

Hắn trở tay vuốt nhẹ má cô, da thịt non mềm như da em bé, lại mát lạnh, cánh tay dời chậm xuống vùng cổ rồi đến trước ngực cô. Âu Dương Nguỵ mạnh tay đẩy cả áo thun lẫn áo ngực lên tận xương quai xanh. Hai ngón tay hư hỏng không yên phận mà trêu chọc đầu nhũ nhạy cảm.

" Ưʍ... đừng "

Cơ thể Hà Y Mễ khẽ run nhẹ, cảm giác tia điện truyền từ tay hắn khi hắn chạm tới cơ thể cô. Có chút xấu hổ nhưng mà thật sự thoải mái.

Phụ nữ dưới thân hắn, không ít, nhưng hắn lại chỉ có cảm giác mãnh liệt với cô, cơ thể cô bằng mị lực nào đó khiến hắn không hề chán ngán, chỉ cần động đến là ngay lập tức nghiện. Âu Dương Nguỵ có chút gấp gáp, len tay xuống váy cô, miết nhẹ bên ngoài lớp qυầи ɭóŧ mỏng, chất lỏng trong suốt sớm đã bám lấy ngón tay hắn.

" Yêu tinh nhỏ, em nhìn xem, em đã ướt như này rồi? "

Hà Y Mễ nghe hắn nói chỉ còn biết ngại ngùng mà quay đầu đi

" Tôi mới không có... a.. đừng trêu đùa "

Thuận tay, hắn với lấy 1 quả nho nhỏ trên đĩa trước mặt, ma sát nhẹ bên ngoài tiểu huyệt rồi bất chợt nhét vào bên trong.

" Á... cái gì vậy... anh cho thứ gì vào bên trong vậy? "

" đừng nói nhiều, việc của em chỉ là hưởng thụ thôi "

Không hiểu sao hôm nay hắn có ý rất muốn trêu chọc cô suốt đêm. Âu Dương Nguỵ rải vết hôn lên khắp người cô, nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy từng thớ da thịt mát lạnh. Di chuyển dần, khuôn mặt hắn chỉ cách hoa huy*t non mềm vài cm, ngón tay vẫn không ngừng đùa cợt, thêm đó, Âu Dương Nguỵ khẽ đưa lưỡi liếʍ nhẹ bên ngoài tiểu huyệt. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực đỉnh khiến cho cơ thể Hà Y Mễ như mềm nhũn, co rút bóp lấy quả nho bên trong.

" Hư thật, nhìn xem nơi này của em đã nuốt mất quả nho rồi này! "

" Đừng trêu chọc nữa... A... xin anh "

" Xin tôi? Làm gì đây? "

Đôi mắt hắn nhìn cô mang theo ý cười và đậm màu của du͙© vọиɠ. Ngón tay thon dài không ngừng trêu ghẹo nơi non nớt, hồng hào ấy.

" Khó chịu quá, ưʍ... đừng... "

" Nói đi? Tôi nên làm gì bây giờ? "

Từng lời hắn rót vào tai cô đầy uỷ mị, khàn đυ.c, mà bàn tay thon dài đó vẫn không yên vị, mỗi lúc càng khuấy động bên trong cô nhiều hơn. Đem cơ thể Hà Y Mễ lơ lửng trên mây.

" Tôi muốn... A... "

" Muốn gì? "

" Muốn anh đi vào bên trong... ưm "

" Ngoan, theo ý em, tiểu yêu tinh "

Âu Dương Nguỵ ngẩng người ngồi dậy, hai tay nhấc phần hông của cô lên, mạnh mẽ mà đưa côn th*t nóng bỏng, cứng rắn vào hoa huy*t nhỏ.

Móng tay sắc nhọn của Hà Y Mễ hằn sâu lên tấm lưng săn chắc màu đồng của hắn, cô nhắm nghiền mắt, hai hàng mi hơi chau lại.

" A... Thật thoải mái "

Căn bếp nhỏ chỉ còn lại bóng dáng nam trên nữ dưới, không khí đậm mùi du͙© vọиɠ, kèm theo tiếng thở gấp, hoan ái và kɧoáı ©ảʍ đưa họ lên tận mây.

Hà Y Mễ không nhớ hắn ra vào bên trong cô bao nhiêu lần. Chỉ nhớ, cô chịu không nổi đến mức buông miệng cầu xin thì hắn mới ngừng lại.

[ có thịt ăn rồi / v ]