Chiếc Vòng Kỳ Diệu

Chương 2

Tùng thức giấc, tiếng chim líu lo ngoài sân làm nó thích thú. Nó bật người dậy, thay quần áo rồi đi học. Tới quán xôi sát trường, nó mua gói xôi nhưng sực nhớ ra quên mang ví. Thế là bí quá, nó đành niệm một phát…

Nhìn xung quanh, người mua xôi chủ yếu là học sinh trường nó. Nhưng cũng có một tên giang hồ. Tên này là anh trai của thằng Nam, bạn cùng lớp với nó. Thằng Nam ỷ có anh đầu gấu, nên ai trái ý nó là nó nhờ thằng anh chặn đường đánh, Tùng cũng bị đánh mấy lần. Thấy vậy Tùng bước lại, móc túi quần tên này, thì thấy túi hắn có vài trăm, cộng với 1 tép trắng trắng. Xem tivi nhiều, Tùng đoán đây là heroin. Nó lấy tiền nhét vào túi, còn tép heroin thì nó nhét vào cặp, lỡ khi nào cần dùng…

Thế là Tùng có vài trăm ngàn, dư sức mua mấy thúng xôi. Nó đứng lại chổ cũ, rồi lại niệm một câu, lại bình thường…

Đang vừa cầm gói xôi, vừa hí hửng nên Tùng vô ý đυ.ng Nam, đúng là xui tận mạng. Lập tức Tùng ăn một cú tát của Nam kèm theo lời chửi bới. Tùng im lặng, đi vào lớp, cứ đợi đấy ông cho mày biết tay.

Thế là chờ giờ ra chơi, Tùng giả vờ đi WC. Vừa đóng cửa WC, Tùng lại niệm chú – rồi chạy vào lớp nhét tép heroin vào ví Nam. Rồi nó chạy ra tiệm điện thoại đầu trường, lấy đại một sim, lắp vào điện thoại mình. Rồi nó lại niệm chú…

– Alo, công an phường Q phải không, tôi muốn báo án. Có tên học sinh là Nam ở lớp 12A1 trường XYZ đang tàng trữ ma túy. Phải….hình như nó bán cho anh họ – một tên du côn.

Kết thúc cuộc gọi, Túng tháo sim ra rồi vứt vào bồn, nhấn nút… Khoảng 10’ sau, có thầy giám thị vào lớp, mời Nam đem cặp lên phòng giám thị. Tùng biết một cuộc gọi bình thường thì không thể làm CA tin mà bắt người được. Nhưng vì án ma túy, lại dính tới học sinh nên họ rất quan tâm, nếu phá án được thì được khen thưởng, lên hàm dễ hơn… Nhưng họ cũng cẩn thận nhờ thầy giám thị khám trước, nếu có mới bắt.

Một lát sau, Tùng thấy Nam bị dẫn giải ra cổng… Tuy họ không còng tay, nhưng nhìn là Tùng đoán được Nam đã bị bắt đi rồi…

Thế là xong một tên!

Lại nó về phần Loan. Tối hôm qua nàng ngất đi vì đau đớn và kinh hoàng. Lúc tỉnh dậy, nàng đã bình tĩnh hơn và quyết định không nói cho cha mẹ. Nàng khó nhọc lết xuống giường, vào WC trong phòng rửa ráy. Cái l*и nàng đau nhức dữ dội, sưng húp lên. Từ trong âʍ đa͙σ ọc ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Trời, đó là tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Tới giờ thì Loan biết chắc mình đã bị hϊếp, tên thủ phạm còn xuất tinh vào l*и mình nữa. Nhưng Loan thật không hiểu, vừa nằm đọc sách, bông chớp mắt 1 cái thì nàng đã biến thành đàn bà như thế này?

Loan đi học, nhưng tâm thần nàng cứ treo ngược trên cây, ngơ ngác. Xử lí xong Nam, Tùng có thời gian để ý Loan, nó cười thầm trong bụng. Tới cuối giờ, nó lại gặp Loan, đưa cho Loan 1 phong bì, bên trong là ảnh nó đã rửa tối qua:

– Loan, có người nhờ Tùng chuyển cái này cho Loan nè – Nó nháy mắt

– Cái gì thế? – Loan chột dạ.

– Loan mở ra sẽ biết. Người đó dặn Loan phải mở khi một mình, đừng để ai nhìn thấy.

– Ai thế? – Loan tò mò và sợ hãi, nàng đoán đoán được trong phong bì là gì rồi?

– Người đó nói có liên hệ gì thì liên hệ qua Tùng

Nói xong Tùng quay mặt đi về, khoái trí với vẻ mặt của Loan lúc nãy: Ngây thơ – sợ hãi – tò mò… Loan đương nhiên không chờ về nhà, mà nàng vào WC nữ và mở ngay. Trời ơi, là hình nàng khỏa thân, lõα ɭồ. Có tấm nàng đang ngậm 1 dươиɠ ѵậŧ, có tấm đang banh l*и ra cho ©ôи ŧɧịt̠ chui vào, có tấm toàn thân nàng với khuôn mặt dâʍ đãиɠ…

Nàng chết điếng người, tay nàng run bần bật….

Loan đi về mà lòng cứ bồn chồn, cô bé ăn một chén cơm rồi lại bỏ lên phòng, nằm khóc thút thít – cô không dám khóc lớn sợ bố mẹ nghe thấy. Rồi cô mệt quá thϊếp đi. Tỉnh dậy, cô nghĩ ngợi thật lâu rồi cắn răng gọi điện cho Tùng:

– Alo, Ai vậy? – Tùng thấy tên Loan hiện ra nhưng nó vẫn giả vờ

– Tùng hả…Loan nè

– A chào lớp trưởng, có gì thế?

– Tùng…mấy bức ảnh đó…. – Loan vừa nói vừa nghẹn giọng

– À, cái này kể ra cũng dài….. – Tùng lấp lửng

Một thoáng im lặng, Loan không biết phải nói gì… Nàng đang hoảng loạn, tay nàng run run đánh rơi cả điện thoại. Nàng nhặt lên và áp vào tai lại

– Loan làm rơi điện thoại à?

– À…ừ…

– Thế này đi, lát nữa Loan rảnh không, lại quán cf gần nhà Tùng nói chuyện. Loan yên tâm là không có gì xảy ra đâu.

– Thật không Tùng…?

– Thật hay không thi Loan có lựa chọn khác sao? Nhưng yên tâm, Tùng đã nói không sao mà

….

Quán Nhật Hạ nằm đầu một con hẻm lớn, không quá ồn ào nhưng cũng không quá vắng vẻ. Phong cách của quán cũng thế, khá thoáng mát nhưng chỗ ngoài lại khá kín đáo và riêng tư. Tùng cố ý đến trễ, khi đến thì Loan đã ngồi và gọi nước rồi. Nó ngồi vào bàn, nhìn Loan cười cười…

Loan không chịu nổi điệu cười của Tùng, nàng thấy một nỗi bất an dâng lên từ trong bụng… Bất giác người nàng trở nên cứng đờ…

– Loan ra lâu chưa?

– Cũng chưa lâu lắm Tung à, Loan chờ được mà

– Ừ, nước ở quán này uống cũng ngon lắm…

Loan im lặng, nàng có thiết tha gi uống đâu. Nàng lo lắng về những bức ảnh kia, nếu lộ ra thì… Nhưng nàng cũng đoán ra Tùng chưa phát tán chúng. Vì bản thân, nàng cắn răng nói:

– Mấy bức ảnh kìa, Tùng làm sao có được….

– Đương nhiên là Tùng tự chụp – Tùng không vòng vo

Loan cũng không bất ngờ lắm, nàng đoán được. Nhưng nàng thực không hiểu Tùng chụp chúng khi nào…

– Làm sao Tùng chụp được

– Tùng biết, tối qua Loan đang đọc sách, sau đó….

– Sau đó thế nào – Loan chồm người lên, nàng muốn biết mình đã bị hãʍ Ꮒϊếp như thế nào?

– Sau đó Loan thành người đàn bà của Tùng – Tùng nhún vai

– Khốn nạn…. – Loan giơ tay tát một phát vào má Tùng, làm má nó đỏ ửng.

Tùng vuốt má, cười cười….

– Loan biết hậu quả khi chọc giận Tùng chứ….

– Thế….giờ Tùng muốn gì? – Loan đã bình tĩnh trở lại

– Đương nhiên la muốn như tối qua – Tùng nheo mắt nhìn Loan

– Quá đáng! – Loan giận dữ

– Loan không có quyền giận dữ, ở đây Tùng mới là người quyết định. Nếu Loan không chịu….

Loan cúi mặt, nàng gần như hoảng loạn. Nàng hiểu rõ ý của Tùng, nếu nàng không chịu, thì Tùng sẽ tung ảnh ra. Khi đó nàng mất mặt, mà mẹ nàng làm ở trường cũng không thoát khỏi tai tiếng….

– Nhưng…một lần thôi có được không Tùng?

– Không, cho tới khi nào Tùng không thích nữa….

– Tùng….quá đáng…

– Nếu không thì thôi vậy, Tùng về….

Tùng nhấc mông lên, bỗng Loan níu tay Tùng lại. Cô nhìn nó bằng ánh mắt khẩn khoản, tuyệt vọng. Ánh mắt yếu đuối ấy thật là khơi gợi du͙© vọиɠ của một con đực! Tùng cũng hơi mềm lòng…

– Được rồi, nhưng Tùng không được để ai biết nhé…

– Đương nhiên rồi!

– Hứa nhé!

Tùng bật cười. Nhưng nó cũng nói: “Ừ, hứa” rồi lại ngồi vào ghế.

Nó đưa tay vuốt vuốt má Loan, cô định đẩy ra nhưng lại thôi, để mặc nó vuốt. Được thể, nó vuốt má cô, cô cũng để mặc. Tùng rất thích biểu hiện của Loan, nó vuốt vuốt môi cô nói:

– Loan hợp tác lắm, Tùng thích thái độ vậy

– Loan biết làm sao được….

– Vậy giờ mình làm chuyện đó nhé – Tùng nháy mắt

– Tại…đây hả, Tùng điên à?

– Không, ở nhà Loan chứ!

…..

Cánh cổng mở, Loan dắt chiếc xe đạp điện vào, theo sau là Tùng. Tối qua nó đã vào cổng này, chỉ là không đường đường chính chính mà leo vào, nghĩ tới mấy cọc thép nhọn hoắt ở cổng suýt chọc vào cu mình tối qua mà Tùng thót cả dái. Lúc ấy du͙© vọиɠ thiêu đốt, nó có để ý đâu. Giờ nghĩ lại nếu xẩy chân 1 cái thì nguyên cọc nhọn chọc vào cu mình rồi. Nghĩ tới đây Tùng vừa sợ vừa buồn cười, nó tự cười híc híc.

Nghe tiếng cười, Loan tưởng Tùng cười vì sắp được làm chuyện đó với mình, làm nàng xấu hổ quá. Nàng chua xót quay qua nói với Tùng:

– Sắp được thỏa mãn nên Tùng cười vui sướиɠ nhỉ

– Đâu có. Tùng nhớ lại cảnh tối qua trèo vào cổng, mà nay được Loan mở thôi.

– Tối qua, Tùng trèo cổng vào?

– Đương nhiên, vậy mới chiếm đoạt được Loan chứ – Tùng nói trần trụi.

Loan im lặng, nàng vẫn không hiểu tại sao mình đang đọc sách thì trong chớp mắt lại mất trinh được, nàng định bụng lát nữa sẽ hỏi Tùng.

Vào nhà, Tùng đi thẳng vào phòng Loan như thể đây là nhà nó vậy. Loan đành đi theo nó, khúm núm như một con cá sắp lên thớt. Nó ngồi trên giường cười cười, bảo Loan:

– Loan nằm xuống đây đi – nó vừa nói vừa vỗ vỗ tay xuống giường.

Loan im lặng và làm theo lời Tùng. Nàng vừa đặt người xuống, lập tức Tùng ôm lấy nàng như con hổ đói…

– Từ từ Tùng, Loan sợ…

– Có gì đâu, đây đâu phải lần đầu…

– Tối qua Loan có biết gì đâu. Sao Tùng….”ấy” Loan được thế?

– Hà hà, từ từ Loan sẽ biết. Còn bây giờ chiều chuộng Tùng đi.

Loan đã vào đường cùng, nàng không thể kháng cự nếu không danh dự của nàng, mẹ nàng, cả gia đình nàng…. Nàng ngoan ngoãn nằm im trong lòng Tùng, dù thân thể có khẩn trương, gồng lên trong vô thức. Tùng đưa tay, cởi nút áo sơmi của Loan. Nhìn tay Tùng cởi từng hạt nút, Loan lo lắng đến thắt cả bụng, nhưng nàng vẫn nằm im. Cởi xong hàng nút, Tùng lột áo ra và quăng vào một góc. Nó nhìn xuống, một thân thể trắng mịn đang ngoan ngoãn nằm trong lòng nó. Nó liền đưa tay cởϊ áσ ngực Loan quăng ra. Hai bầu vυ' hiện ra, căng tròn.

Quả thật Loan tuy không cao lắm, nhưng nàng sở hữu vòng eo thon, làn da trắng mịn cùng đôi vυ' thật săn chắc…. Tùng đưa tay xoa xoa vυ' Loan, nàng thở gấp đến độ có thể nghe thấy trống ngực. Tùng trấn an:

– Không sao đâu, Loan sẽ thích…

Loan vẫn im lặng.

Rồi Tùng đưa tay cởϊ qυầи Loan, Loan cũng ngoan ngoãn hẩy mông lên cho Tùng dễ cởi ra. Giờ trên người Loan chỉ còn độc lại chiếc quần màu xanh nhạt, lờ mờ vài cọng lông… Nó đưa tay xoa xoa cái mu l*и của Loan, làm Loan giật thót lên, suýt nữa đẩy nó ra…

– Loan đừng lo, để Tùng làm, Loan chỉ việc nằm im thôi…

Nói rồi nó đưa tay day day lên chỗ mu l*и nhô cao của Loan, tay còn tay xoa xoa bầu ngực săn chắc của nàng, nó cũng cúi xuống liếʍ tai cô… Những động tác này không khỏi làm Loan bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quả thật lần đầu nàng hưởng cảm giác này. Nàng căng cứng người, nàng thấy như có hàng ngàn con kiến bò trong người, ngứa ngáy và hừng hực….

Nhìn biểu hiện của Loan, Tùng cười thầm, cô đang sướиɠ, dù cố gắng tiết chế không biểu hiện ra. Nó tuy mới làʍ t̠ìиɦ một lần, nhưng đã đọc nhiều và biết được những cử chỉ này có nghĩa là gì. Thấy thế, nó càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tợn hơn, làm Loan căng người…

Nhìn qυầи ɭóŧ xanh nhạt đã ướt một mảng, nó liền cho tay vào trong và chà xát. Lớp lông như kêu lạo xạo, nó thọc tay vào l*и nàng, móc móc. Loan hẫy hẫy cái mông trong vô thức.

Rồi nó không chịu được nữa, nó cởi đồ ra, rồi cúi xuống phía l*и Loan, hai tay tách lấy hai chân cô, rồi vục mặt vào… Lưỡi nó liếʍ một đường dài, làm Loan bật lên một tiếng kêu trong cổ họng, rất nhỏ nhưng đủ để nó nghe. Nó thích chí, liền liếʍ mạnh hơn, dài hơn, tay day day hạt le của nàng. Lần này thì Loan không chịu được nữa, tiếng rên ư…..ư…. bật ra họng nàng. l*и nàng như co thắt, dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra nhiều làm ướt cả mũi Tùng.

Tùng cũng không chịu được, nó cầm c̠ôи ŧɧịt̠ của mình, kê đúng lỗ l*и của Loan, rồi day day trên mép. Vừa day, nó vừa quan sát Loan. Cô đang nhắm mắt, hai má đỏ hồng, cái bụng thót lại. Nó liền đút vào, từ từ…. Miệng Loan há ra, không biết vì sướиɠ hay vì đau. Nó nhấp chậm chậm, vừa quan sát nét mặt Loan. Vào được nửa đường, nó liền nhấp mạnh một phát, làm Loan mở mắt ra va rên lên một tiếng to “a…aa..aaaaa”

Thế là xong, nó đã thực sự chiếm hữu được cô bạn lớp trưởng xinh đẹp của mình, người được biết bao đứa con trai thầm mến. Nó đắc ý, cúi xuống hôn môi Loan, ôm lấy thân thể nàng, rồi nhấp….



Cứ thế, nó nhấp liên hồi, nhưng không nhanh và mạnh. l*и Loan vừa mất trinh nên còn bót quá, làm nó sướиɠ cực độ. Nó sợ nhấp quá sẽ xuất tinh mất. Nó hưởng thụ cảm giác làʍ t̠ìиɦ với một người đủ tri giác, chứ không bất động như tối qua.

Còn Loan, nàng đang trân người dưới những cú nhấp của Tùng. l*и nàng vừa bị phá trinh tối qua, nên còn hơi ê ẩm. Nhưng Trung nhấp nhè nhè làm nàng không những không đau mà còn thấy sướиɠ sướиɠ. Đây là cảm giác làʍ t̠ìиɦ nàng thường nghe nói sao? Vượt qua sự ép buộc, nàng thấy sương sướиɠ, rôi thích thích cái cảm giác này…

Tùng không chịu được nữa, nó nhấp ngày càng mạnh, ngày càng nhanh, lút cán. Loan cũng đã dần thích nghi với c̠ôи ŧɧịt̠ Tùng, nên cũng không đau đớn gì. Rồi Tùng căng người, nó thấy trong bụng như có một sức ép buộc nó phải đút thật sâu, lút cán và phọt ra….

– A….a…. Tùng ra đây, bắn vào Loan đây…

– Ư…ư…ư…- Loan không trả lời, nhưng cú xuất tinh của Tùng làm nàng sướиɠ và rêи ɾỉ. Từ trong tử ©υиɠ nàng vọt ra một làn nước ấm, bao phủ lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của Tùng.

Tùng xuất tinh xong, nằm đè lên người Loan rồi vuốt ve cô. Loan để mặt Tùng, nàng vẫn còn sướиɠ từ dư âm cơn cực khoái, l*и nàng co bóp…