Ngủ Sai Rồi

Chương 10: Ban công play (cao H)

"Ưm… A…" Tấm lưng trần của Nguyễn Kim dán vào mặt kính lạnh lẽo, trên người chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng tinh.

"Ưm… A… á… Đừng nhanh như vậy…"

Tiếng rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи vang khắp cả phòng.

Anh rất có kỹ xảo, lần nào cũng tìm được những điểm nhạy cảm của cô.

Dươиɠ ѵậŧ dữ tợn ra vào quá nhanh, càng đâm càng sâu, Nguyễn Kim dần rơi vào thế yếu, tiếng ưm ư không còn bị đại não kiềm chế, hai bầu ngực kiêu hãnh phập phồng, phập phồng, cả người nhuốm một tầng đỏ thẫm.

Dáng vẻ dâʍ đãиɠ chưa từng thấy trước đây.

Hình Chi Việt nhìn cơ thể ngọt ngào dưới thân mình. Thực tủy biết vị, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng mê người khiến mắt anh sâu thêm vài phần.

Toàn bộ gốc rễ đều đi vào, rồi lại rút ra, hung hăng va chạm vào miếng thịt trai đỏ thắm của cô, khung cảnh đầy tục tĩu và dâʍ ɭσạи.

"A... ưʍ... chậm... chậm lại... ưm… từ bỏ... ưʍ..."

Tiếng hô hấp nặng nề của người đàn ông đan xen với tiếng rêи ɾỉ của người phụ nữ.

Dươиɠ ѵậŧ khổng lồ lại thọc vào rút ra thêm vài chục lần, cao trào đến rất nhanh, hai người vô cùng ăn ý, cùng lúc rơi vào dòng sông du͙© vọиɠ đen tối.

"Á... Muốn ra — —"

Nguyễn Kim không thể chịu đựng được nữa, một lượng lớn mật dịch phun ra, tưới lên mã mắt.

Không biết người đàn ông này đã uống phải thuốc gì, thay vì dừng lại, anh lại tiếp tục đẩy dươиɠ ѵậŧ căng cứng của mình về phía trước.

Sau cơn cao trào, vách thịt co rút liên tục. Tiểu huyệt bị kéo căng đến cực hạn, sưng tấy và tê dại.

"Ra ngoài… đi ra ngoài… ưm…" Tốc độ cắm rút ngày càng nhanh khiến cô nói không nên lời.

Một vùng dâʍ ŧᏂủy̠ bị khuấy động, côn ŧᏂịŧ của anh lại đâm vào trong cổ tử ©υиɠ mà không hề rút ra, cô chỉ có thể ôm chặt lấy vòng eo săn chắc của anh, chịu đựng từng cú thúc đầy mạnh bạo.

Cô bị đè lên cửa kính, hai mắt mờ mịt, như bị một tầng hơi nước bao phủ.

Đã làm với nhau mấy lần rồi mới phát hiện người đàn ông này khó chọc đến như vậy?

Rõ ràng là đã quá muộn.

Ngay cả khi cô run rẩy cầu xin anh dừng lại, anh cũng không dừng lại.

Cuối cùng, chiếc qυầи ɭóŧ còn chưa cởi ra của cô đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm đẫm, đôi mắt nhuốm đầy du͙© vọиɠ, cô cắn môi hồng, vẻ mặt có vài phần ủy khuất: "Anh... sao anh lại như vậy..."

Lời vừa nói ra, lại một cú đâm sâu khác.

"Ưm… A…" Đôi mắt đỏ hoe của Nguyễn Kim vùi vào cổ người đàn ông, đè cằm vào vai anh, "Anh… ừm… anh tên gì… a… a…"

"Hình Chi Việt." Người đàn ông đang túng dục quá độ dĩ nhiên không có ý định dừng lại.

"Hình… Hình Chi Việt…" Bị kɧoáı ©ảʍ bao phủ trong một khoảng thời gian dài cũng đủ khiến người ta hoảng sợ, ánh mắt này đã phản bội cô. Vì bị ủy khuất mà đôi mắt cô đỏ hoe và đẫm lệ.

Côn ŧᏂịŧ lớn đâm về phía trước kéo theo đó là dòng dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào, không biết kiềm chế mà đâm vào cổ tử ©υиɠ, anh hỏi: "Đã nhớ kỹ chưa?"

"Nhớ rồi." Trong khoảnh khắc nước mắt rơi xuống, Nguyễn Kim vùi mặt xuống, dùng sức tàn nhẫn nhất để lại hai dấu răng thật sâu trên vai trái, giống như muốn cắn đứt một miếng thịt của anh.

"Tê — — mèo hoang nhỏ." Dù cho bả vai bị cắn đến chảy cả máu, anh vẫn có thể tỏ ra thoải mái.

Đột nhiên Hình Chi Việt cúi đầu, đôi môi mỏng hôn lên núʍ ѵú đỏ ngầu bên phải, bắt đầu liếʍ láp.

"Thật đẹp."

Nguyễn Kim quay mặt đi, không thèm để ý đến anh.

Mặc cho cho bộ phận nhạy cảm bị anh liếʍ láp đến run rẩy, tất cả ủy khuất biến thành tiếng nức nở không kìm được, nước mắt chảy dọc theo xương quai xanh, rơi xuống khe hở giữa đôi tuyết nhũ.

Đây là lần đầu tiên cô bị một người đàn ông làm tới khóc.

Nếu không phải đi gặp anh trai, cô nhất định sẽ ở lại, đè Hình Chi Việt bắt anh trả lại cả vốn lẫn lãi.

Khuỷu tay cô chạm phải thứ gì đó cứng và lạnh.

— — Đó là chốt của cửa kính.

"Không, tôi từ bỏ… ưm…" Tiếng rêи ɾỉ quyến rũ của cô mang theo mục đích xấu xa.

Trong lúc Hình Chi Việt chôn đầu giữa hai bầu ngực, cô đã đẩy chốt cửa ra, hai người cùng lúc ngả người ra sau.

Nguyễn Kim đã có sự chuẩn bị từ trước, một nụ cười đã mất từ lâu xuất hiện trên khuôn mặt cô.

Vì sự thay đổi tư thế đột ngột này, côn ŧᏂịŧ lớn không còn lấp đầy chặt chẽ vào lỗ nhỏ nữa mà rút ra một nửa.

Lợi dụng thời cơ cô lùi lại một bước, dươиɠ ѵậŧ thô tráng bị đẩy ra ngoài.

Đồng thời, chất lỏng đặc sệt phun ra.

Nếu từ bên ngoài nhìn vào sẽ thấy hai người nam thanh nữ tú đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ân ái ngoài ban công.

Lúc này, người phụ nữ đang cởi bỏ bộ đồ lót màu trắng tinh của mình, loại bỏ chướng ngại vật cuối cùng.

Cô mở rộng hai chân, âʍ ɦộ dưới lớp lôиɠ ʍυ đã sưng đỏ, nộn thịt bị thao đến đỏ bừng không biết hấp dẫn hơn bình thường bao nhiêu lần. Mà tất cả cảnh tượng đó đã rơi hết vào tầm mắt của người đàn ông vừa bị cô đè xuống.

Không kịp phòng bị mà bị cô đè xuống, Hình Chi Việt nửa nằm nửa ngồi, cau mày nói: "Đây là ban công."

Nguyễn Kim mỉm cười: "Rất sạch sẽ."

Vừa rồi vẫn còn là bé con khóc nhè trong lòng anh nay đã đè anh xuống. Hình Chi Việt chỉ có thể lắc đầu, nhìn tiểu huyệt phấn hồng của cô đang nhắm ngay vào cây dươиɠ ѵậŧ cương cứng rồi ngồi xuống.

"Ưm… ưm a… sâu quá…"

Kích thước của người đàn ông thật đáng kinh ngạc, tư thế nữ trên gặp chút khó khăn, núʍ ѵú đỏ ửng của cô cũng khiến tâm trí anh rối bời.

Thật vất vả mới nuốt được cả cây vào, Nguyễn Kim cố gắng di chuyển eo và hông, mật thủy nhanh chóng bôi trơn lối đi chật hẹp, dần dần trở nên tốt hơn.

Mặc dù kɧoáı ©ảʍ chưa từng có đang dâng trào như thủy triều, nhưng Hình Chi Việt vẫn cứ lý trí mà thể hiện sự không tán thành qua ánh mắt của mình.

Vừa rồi bị anh thao đã đủ tàn nhẫn, nếu tư thế nữ trên lại hung hăng một chút, hoa môi của cô rất có thể sẽ bị trầy xước.

Người cuối cùng cũng được nắm quyền chủ động không thèm quan tâm bất cứ thứ gì. Dang rộng hai chân để có thể cất chứa dươиɠ ѵậŧ to lớn của người đàn ông.

Tiểu huyệt bị căng đầy như nụ hoa đang nở rộ, cánh hoa đỏ au rung động lòng người, lộ ra mật nước da^ʍ mỹ, quyến rũ mê người.

Tất cả đều rơi vào tầm mắt của Hình Chi Việt, hãm sâu vào du͙© vọиɠ, không cách nào kiềm chế, thanh âm khàn khàn, mang theo chút cuồng dã: "Nơi này của em thật đẹp."

________

P/s: Mình bắt đầu edit lại đây. Lịch đăng sẽ là mỗi ngày một chương. Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ!