Quỷ Nghèo Trên Dưới 2000 Năm

Chương 1: Không Phải Tất Cả Các Người Già Đều Tay Chân Không Linh Hoạt (1)

"Bánh niêu.... bánh niêu."

"Đến xem một chút... thịt thượng hạng... nhìn xem."

"Rượu... rượu."

Chợ ồn ào, dân chúng đều mặc áo vải thô cầm mấy đồng tiền, mua sắm những thứ mình cần. Đừng nói ở thời này trong nhà còn có thể bỏ ra mấy văn tiền đi mua đồ đã là một ước nguyện xa vời. Khắp nơi đều đánh giặc không có điểm dừng, càng là người sống thì ngay cả một cái hy vọng cũng không có.

Trên đường người phần lớn là người gầy da mặt vàng vọt, một trận xô đẩy trên đường khiến cho một người chen ra, nhìn người đó không phù hợp với đám người còn lại. Nói là không phù hợp thực ra không nhìn kỹ ngược lại cũng không có gì, trên người cũng mặc đầu vải thô, trên chân quấn một ít vải mang giày cỏ. Tuổi không lớn, nhìn qua cũng chỉ mười sáu mười bảy tuổi. Đây là một "thiếu niên", nhưng nói rằng thiếu niên thực sự là quá kỳ lạ. Kỳ lạ ở đâu? Thiếu niên này lớn lên quá mức tuấn mỹ . Làn da trong suốt, gương mặt tinh xảo như ngọc, dáng người cao 1m70, mặc cho là ai nhìn cũng không khỏi khen ngợi một tiếng.

Lúc này thiếu niên lang vẻ mặt xám xịt ,vỗ vỗ quần áo trên người mình, trên tay áo dính đầy bụi bặm.

"Thật đúng là chen chúc đủ."- Cố Nam bĩu môi, sửa sang lại cổ áo mình: "Chết tiệt, cho nên nói rốt cuộc mình đã đến một nơi nào đó". -

Cố Nam chính là tên thiếu niên lang , lúc này cô đứng trên đường nhìn cảnh tượng xa lạ chung quanh, lại là một trân đau đầu lớn.

Nàng cũng không phải là một thiếu niên, chỉ là nguyên nhân trên mặt nàng dính tro bụi lại có chút nam tính. Bộ dáng bản thân nàng hẳn là một thiếu nữ thập phần thanh tú mới đúng.

Cho nên nói vì sao lại là thiếu nữ a! Nhìn ngực mình hơi hơi chống lên, Cố Nam có một loại xúc động muốn há mồm mắng người.

Nguyên nhân của tất cả mọi thứ xảy ra là do một vài ngày trước. Khi đó hắn vẫn là hắn, còn là một thanh niên tốt của thế kỷ 21. Được rồi, không thể tính là tốt, chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường mà thôi. Làm thiết kế chuyên nghiệp, bạn hiểu thiết kế loại công việc này là thiết kế đi thiết kế lại để làm cho ra thành phẩm, sau đó gửi cho ông chủ, ông chủ không ưng ý lại gửi lại làm lại ... thật sự muốn thay đổi loại công việc buồn bực này.

12 giờ tối hôm đó hắn vốn đã chuẩn bị đi ngủ, ai biết hộp thư lại nhảy ra tin nhắn của ông chủ ZZ kia lại bảo hắn sửa lại poster mới làm của hắn. Thành thật mà nói, sửa đổi ý kiến đưa ra những lời tốt đẹp ông cũng không có nhiều nhẫn nại như vậy. Nhưng ông chủ của anh căn bản là không hiểu a, mỗi lần đều là đưa ra một ít ý kiến chủ quan mơ hồ, không có phương hướng sửa đổi rõ ràng, chỉ là nói còn thiếu một chút nữa cảm giác, anh nói sửa thế nào.

Đương nhiên, ai bảo người khác là ông chủ đây, cho dù Cố Nam một vạn lần không muốn, vẫn chỉ có thể ngâm thêm một chén mì, ngồi trước máy tính chuẩn bị xuyên đêm làm ra một bản thảo mới.

Tôi nhớ rằng tôi đã làm một áp phích của một trò chơi chiến trường cổ đại, ông chủ yêu cầu làm cho có cảm giác thăng trầm về lịch sử chiến trường cổ đại.

"Lịch sử và cảm giác tang thương a." -Cố Nam đỡ kính của mình, lẩm bẩm.

Ah, mặc kệ, thêm một vài bộ lọc, sau đó điều chỉnh sự cân bằng màu sắc, hình ảnh ấm áp, thêm một chút thang độ xám, cuối cùng trải một lớp hạt, sẽ có một chút cảm giác. Nghĩ đến việc kéo bản gốc vào phần mềm vừa sửa đổi chính là mấy tiếng đồng hồ, bất tri bất giác, Cố Nam cũng không biết từ khi nào mình liền ngủ thϊếp đi.