Tập Truyện Song Tính Thô Tục

Chương 7.1: Quý tộc niên thượng mỹ công x đầu óc có vấn đề song tính tráng thụ.

Tư Dực là kẻ ngốc, đây là điều mà ai cũng biết.

Trong gia tộc đang suy tàn này, thân phận của cậu thậm chí còn không bằng một con chó được nuôi trong dinh thự.

Một kẻ đầu óc không quá thông minh, được đồ đĩ sinh ra ở một góc dơ bẩn phố đèn đỏ, nếu không phải công tước không muốn dòng máu của chính lưu lạc thì cậu vĩnh viễn không có tư cách bước vào cánh cửa giàu sang này.

Mang danh nghĩa là con hoang của công tước, chưa kể đầu óc cậu còn có vấn đề, dù bị người hầu bắt nạt ăn bớt thì Tư Dục cũng chỉ biết ngây ngô cười cười mà chịu đối phương lừa gạt.

Nhưng mà lúc này đây, vì suy tàn của gia tộc, công tước không thể không lấy đứa con hoang này ra làm giao dịch trợ giúp cho gia tộc của mình. Dù sao thì mẹ cậu cũng là một con điếm thấp hèn mà thôi, nếu không có sự vươn tay của công tước thì cậu sớm đã bị chơi lạn ở khu đèn đỏ, nhờ công tước cậu mới sống tốt như vậy thì bây giờ nên trả ơn cho gia tộc này rồi.

Tư Dục không biết bản thân đã ở đây bao lâu, trước mắt cậu một mảnh đen tối, miệng bị cái gì đó rất dài ngăn chặn, hai tay cột cao quá đầu, thân thể nóng bỏng khó chịu vặn vẹo, bên trong của cậu ngứa quá, giống như bị con gì cắn phá, thật muốn dùng tay thọc vài gãi ngứa, nhưng vừa nhích người một chút cảm giác đau đớn giữ hai chân khiến cậu thống khổ đến động cũng không dám động.

Đau đớn của cậu trước mắt những người đấu giá ở đây, càng như một tên đĩ đực đang khát khao bị người đè xuống giã nát cái l*и còn trinh trắng của cậu.

Tư Dực không biết chính mình đang bị hàng chục ánh mắt thay nhau cưỡиɠ ɠiαи, càng không biết thuần khiết màu trắng tơ lụa trang phục bị chủ đấu giá dựa theo sở thích của đám quý tộc biến thành khoét ngực áo cưới, đem no đủ hai bầu vυ' lồ lộ mà xông ra ngoài, thậm chí còn tri kĩ mà cột nơ đỏ ở không biết lúc nào bị người xỏ khuyên đầu ti, bên dưới lại càng giống thiết kế trạm rỗng tam giác đồ bơi, không có chút nào công dụng che đậy cơ thể, vô lông dâʍ đãиɠ l*и bé hoàn toàn trở thành nhân vật chính trong buổi diễn.

Hàng chục con mắt dán chặt vào thân thể tản ra hơi thở tươi mát của trai trẻ, mạch sắc làn da dưới ánh đèn sân khấu tựa hồ phủ lên lớp caramel ngọt ngào, cắn một phát liền chảy ra thơm ngọt mỹ vị nước sốt. Nhưng thật sự thu hút đám quý tộc biếи ŧɦái ánh mắt chính là thiếu niên rõ ràng là sở hữu một thân cường tráng cơ bắp, bên dưới lại sở hữu cái l*и của một con đàn bà.

Sắc tình lại ngây ngô đĩ đực ai lại không muốn nếm thử.

Món hàng đấu giá lúc này bị xuân dược tẩm đến đỏ bừng, c̠úc̠ Ꮒσα cắm thô to ©ôи ŧɧịt̠ giả phát ra ong ong âm thanh, thon dài cường tráng hai chân tách ra ngồi lên ngựa gỗ tam giác bục, xinh đẹp mắt cá chân cột hai cục tạ làm thân thể cậu càng hướng bên dưới trụy xuống, ngây thơ l*и nhỏ cứ như vậy bị sắc bén cạnh tam giác chèn vào bên trong, chảy ra nước da^ʍ cố gắng làm chủ nhân giảm bớt đau khổ.

Thật đáng thương !!!! Hai mép l*и đều bị cọ sát tới sưng đỏ đi!!!

Hình ảnh dâʍ ɖu͙© đến mức đó mà cái miệng nhỏ đáng thương bên trên còn đang bú chụt chụt hình trái tim núʍ ѵú.

Đúng là baby bara boy trong truyền thuyết.

Đám đông trở nên điên cuồng muốn tranh dành con đĩ cô dâu ngây ngô này cho đêm nay, còn ©ôи ŧɧịt̠ của bọn họ đã không chờ nỗi muốn từ trong quần tây chui ra dập nát cái l*и còn trinh ấy của cậu, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đút vào cái bao nhỏ xíu trong bụng cậu.

"Một tỷ." Đám đông ồn ào đột nhiên im bặt.

Một tỷ để mua đứt một thằng đĩ ư? Rốt cuộc là tên điên nào?

Cho dù là một con đĩ nam có cái l*и rất đặc biệt thì cũng không đáng giá tới mức bỏ ra một tỉ để mua chứ?

Trong sự bàn tán của mọi người, Âu Dương Thần lại không cảm thấy một tỷ của chính mình bỏ ra là phí phạm.

Từ lúc Tư Dực được đem lên đấu giá, hắn đã gấp không chờ được mà muốn bẻ hai chân kia ra, dùng c̠ôи ŧɧịt̠ thô to của mình đâm nát cái l*и đâm đãng kia, khiến đối phương nước l*и vì bị hắn giã quá mức sung sướиɠ mà văng đi tán loạn. Đôi mắt ngây thơ đó có khi sẽ sợ hãi mà bò khỏi dưới thân hắn, cuối cùng vẫn bị hắn kéo lại banh l*и ra làm hắn thụ tinh.

"Còn không mau đem người vào phòng tao." Nói rồi Âu Dương Thần đứng lên rời khỏi phòng đấu giá.

Đúng như hắn nghĩ, vừa mở của ra, con đĩ của hắn đã được người đem tới trên giường, hai chân còn rất tri kĩ bị thanh thép cố định tách ra hai bên. Âu Dương Thần từ từ cởϊ áσ ngoài ra, dài dòng như vậy cũng tới lúc nên thụ tinh cho con cɧó ©áϊ đáng thương này của hắn rồi.

Cô dâu xinh đẹp đêm nay ngoan ngoãn nằm trên giường, bó sát áo cưới làm thân thể Tư Dục trở nên càng đầy đặn, nhất là hai sợi dây hai bên mép l*и càng làm cho cái l*и chảy nước này trở nên múp rụp.

Sưng đỏ l*и non dưới tác dụng của chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ tự động khép mở lộ ra nho nhỏ đường đi, thậm chí còn phun ra tiểu vệt da^ʍ nước, chảy xuống cắn chặt sεメtoy c̠úc̠ Ꮒσα.

Âu Dương Thần há miệng cắn lên miếng thạch múp rụp mộng nước hắn mong chờ, vị tanh ngọt từ nước l*и chảy vào cổ họng hắn phát ra ừng ực tiếng nuốt, nóng hầm hập đường đi co bóp đầu lưỡi, ép ra thêm càng nhiều nước da^ʍ giải khát cho hắn.

Lên cơn nứиɠ l*и non bất ngờ được liếʍ láp mang đến cho cậu kɧoáı ©ảʍ xa lạ, Tư Dực muốn khép chân lại kẹp lấy đối phương đầu năn nỉ không xương đầu lưỡi an ủi cơ khát lỗ nhỏ.

Ở Âu Dương Thần đầu lưỡi đυ.ng phải cậu màиɠ ŧяiиɧ, cột nước sâu bên trong cơ thể như hỏng vòi nước phụt phụt phun ra bên ngoài, bắn hết lên mặt hắn, lần đầu tiên cao trào không làm l*и da^ʍ hết nứиɠ mà làm bên trong càng thêm cơ khát ngứa ngáy, vô thức diêu l*и, lắc mông cầu thụ tinh cɧó ©áϊ.

Côи ŧɧịt̠ Âu Dương Thần giật giật vài cái như tự tìm đường rada hướng về thiếu niên dưới háng, hộŧ ɭε không biết từ khi nào đã e thẹn chui từ vỏ bọc ra ngoài cùng hắn đầu quy cúi chào.

Hơi thở nóng bỏng từ ©ôи ŧɧịt̠ hai mươi ba cm của hăn phả vào l*и non của Tư Dực. Cậu chưa từng trải qua tìиɧ ɖu͙© bao giờ nên không biết đó là cái gì, chỉ cảm thấy cái lỗ nhỏ phía dưới rất ngứa, lúc nãy bị liếʍ rất thoải mái nhưng cậu cần gì đó thọc vào giúp cậu gãi nó, nhưng miệng cậu lại bị lấp kín không cách nào biểu đạt được ý muốn, chỉ có thể ư ư chảy nước miếng, dùng sức hướng khe thịt chạm vào cây gậy phía trên cầu giúp đỡ.

"Chết tiệt thằng phò non này, chỉ biết nứиɠ l*и dụ đàn ông là giỏi thôi."

Chửi bậy một tiếng, Âu Dương Thần nâng thân, đầu ©ôи ŧɧịt̠ không thèm gõ cửa nhà, một phát đâm thẳng vào bên trong, xé nát tầng giấy mỏng mà xâm chiếm cửa động thứ hai bên trong.

Đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ đau đớn làm lần đầu tiếp khách đĩ đực giật bắn thân thể, chảy nước da^ʍ âʍ đa͙σ phá xử lần đầu sao có thể nuốt trôi nam nhân to bự cây gậy, đường đi co rút ép chắc lấy c̠ôи ŧɧịt̠ bên trong làm Âu Dương Thần cũng đau đớn nhíu mày. Tư Dực không biết này là gì, cậu đau quá muốn hướng lên trên bò thoát khỏi đau đớn này, một đôi tay thô bạo giữ chặt eo cậu không cho xê dịch.

Chỉ một lát cơn ngứa bên trong lại trở lại, bao phủ đau đớn của màng trình bị phá, Tư Dực vô thức cơ rút huyệt thịt, không tiếng động thúc dục cây gậy bên trong mau giúp cậu giải ngứa.