Chương 16: Điều kiện (hơi H) [2]
Editor: citrus
***
Mộc Nhu ra sức liếʍ láp bú mú.t, đầu lưỡi theo gân xanh trên người gậy liếʍ đến gốc gậy của anh, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng bao lấy hai bìu dái bên dưới anh, cảm giác được tiếng thở dốc của Mộc Phong đột nhiên trở nên nặng thêm vài phần, nghĩ rằng có lẽ nơi này của anh chính là nơi thoải mái hơn, vì thế càng thêm ra sức liếʍ ngậm, bàn tay nhỏ bé không ngừng xoa nắn.
Người đàn ông đã lâu không bắn ra, Mộc Nhu bú đến nỗi cả hai má đều đau nhức, nhưng đồ trong miệng vẫn cứng rắn như sắt.
Cô bất đắc dĩ nhả côn ŧᏂịŧ của anh ra khỏi miệng, thay vào đó dùng tay tuốt động, phát hiện trên mặt tuấn tú của anh hai nổi lên chút ửng hồng, cực kỳ mê người, đôi mắt đen xinh đẹp tràn đầy du͙© vọиɠ.
Cái dáng vẻ câu hồn này, hình như còn rất đẹp mắt nha.
Tuy rằng có một vài chỗ anh hai rất chán ghét, nhưng điều đó không ngăn cản việc anh có một khuôn mặt có thể khiến cô thấy vui tai vui mắt.
Cuối cùng, cô liên tục liếʍ lỗ nhỏ trên qυყ đầυ vài cái, thọc sâu vào cổ họng vài cái, cuối cùng là nghênh đón sự phóng thích của người đàn ông, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun vào khoang miệng cô.
Mộc Nhu vội vàng lui người ra, thiếu chút nữa đã bị sặc, ho nhẹ hai tiếng, màu trắng đυ.c chưa kịp nuốt xuống tràn ra khỏi khóe miệng, khiến cho con ngươi thâm thúy của người đàn ông lại tối sầm hơn vài phần.
Anh nhìn phân thân mình rõ ràng vừa mới phóng thích xong lại không hề thấy yếu ớt đi chút nào, nhẹ thở dài một hơi, tiện tay kéo khăn tắm quấn quanh eo mình, sau đó ôm lấy người đang ngồi xổm trên mặt đất ra khỏi phòng tắm.
“Mặc cái này đi.”
Khi Mộc Nhu đang muốn thay quần áo, Mộc Phong chọn một chiếc đầm dài thục nữ từ trong tủ quần áo của cô ra cho cô.
Cô không dám phản kháng gì, sợ anh hai lại không vui ở chỗ nào đó sẽ không cho mình đi ra ngoài, thay váy trước mặt anh.
Mái tóc của cô vẫn luôn để Mộc Phong buộc, tuy rằng chỉ là một bím tóc xương cá đơn giản, nhưng kẹp đuôi tóc là món quà mà Mộc Phong mang về cho cô trong một lần ra nước ngoài công tác, trên đó có khảm những kim cương vụn màu hồng phấn và tua rua, tay nghề rất tinh xảo, khiến cho Mộc Nhu vừa nhìn đã rất thích.
“Đủ tiền không?” Sau khi tắm rửa xong, Mộc Phong vẫn luôn chăm sóc Mộc Nhu, cũng không để ý đến mình còn chưa mặc quần áo, chỉ tùy ý khoác áo choàng tắm.