Chương 2: Anh tư ơi... Chậm lại đi em đau
Editor: citrus
*
Cú va chạm mạnh mẽ đến thật đột ngột khiến cho nước da^ʍ ở nơi giao hợp của hai người văng tung tóe khắp nơi.
Người đàn ông nâng mông lên thao một trận mạnh bạo trước khi xuất tinh, làm cô gái dưới thân khó chịu bắt đầu nghẹn ngào hư ha, tần suất quá nhanh kèm theo cơn trướng đau do tử ©υиɠ bị đẩy vào sâu bên trong.
Cô chịu không nổi nhả côn ŧᏂịŧ đang ngậm trong miệng ra đáng thương cầu xin người đàn ông, “Ưʍ... Đau quá... Anh tư ơi... Chậm lại đi em đau...”
Sau khi mạnh mẽ thọc vào rút ra mấy chục cái vào huyệt nhỏ của cô, Mộc Vân đẩy côn ŧᏂịŧ của mình vào chỗ sâu nhất của em gái, thắt lưng run rẩy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn thẳng vào trong tử ©υиɠ của em gái.
“A... Đừng bắn vào mà...” Đã nói rất nhiều lần rồi, nhiều lần bảo vẫn không thèm nghe.
Mà người đang bị giam cầm chặt chẽ dưới thân như Mộc Nhu lại không còn sức để chỉ trích, chỉ có thể mặc cho người đàn ông trên người phóng thích hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể ấm áp của mình.
Cơ thể trải qua nhiều lần lêи đỉиɦ lại càng ửng hồng không thôi.
Hôn lên cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng kiều diễm của cô, Mộc Vân mới miễn cưỡng rút côn ŧᏂịŧ của mình ra khỏi cơ thể cô.
Mộc Phong đang ở bên cạnh chờ đợi hồi lâu lập tức tiến tới thay thế, đỡ dươиɠ ѵậŧ đã phình to đến phát đau của mình đi vào theo huyệt nhỏ bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy, sau đó mạnh mẽ đâm thọc.
Thay đổi cách đâm thọc và tần suất khác nhau của côn ŧᏂịŧ làm cho cái miệng nhỏ bé của Mộc Nhu lại tràn ra tiếng rêи ɾỉ vừa đau đớn vừa vui sướиɠ lần nữa.
“Ưʍ... Em không muốn...” Hai anh trai nhà cô quả thực giống như dã thú đang trong giai đoạn động dục, rõ ràng đêm qua mới đè cô lên giường làm vài lần cơ mà.
Từ đó tới hiện tại mới cách bao lâu chứ.
“Không muốn gì hả? Tới lượt anh hai thế chỗ thì không muốn?” Mộc Phong cúi người xuống, khuôn mặt tuấn tú kề sát vào khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng kia, hơi thở ấm áp phả lên cần cổ trắng nõn của cô.
Anh vươn đầu lưỡi, mê luyến liếʍ hôn cẩn thận, mú.t ra hết vết đỏ này tới vết đỏ khác trên da thịt mềm mại.
Thế nhưng điều khác biết với nụ hôn chính là cuộc tấn công mưa to gió dữ bên dưới.
“Để lại dấu ấn không tốt sao?” Mộc Vân vừa bắn một phát đại bác vừa đùa nghịch bàn tay nhỏ nhắn trắng nớt của Mộc Nhu, cưng chiều đặt lên miệng nhẹ hôn vài cái.
“Em cho rằng ông già đó không biết chuyện của chúng ta?”