Phương Thiến ngồi đợi một lúc lâu nhưng mãi chưa thấy phu quân về, chỉ đành theo lời mẫu thân dặn cởi váy ngoài, chỉ để lại yếm và tiết khố mỏng manh, lại dùng khăn lụa bịt mắt cho đỡ xấu hổ nằm đợi sẵn trên giường. Qua một lúc, nghe tiếng mở cửa, lại nghe tiếng uống nước, nghĩ đến chuyện sắp xảy ra nàng chẳng dám động đậy. Phu quân đã tiến đến trên giường, nằm xuống mà chẳng làm gì. Qua khoảng một khắc, lúc nghĩ chàng đã ngủ thì nàng mới cảm giác có hơi thở dồn dập tiến lại sát người. Nàng đâu biết phụ thân nàng đi nhầm phòng, lại muốn uống chút trà cho đỡ khô họng rồi mới ngủ. Ai ngờ uống xong mới nằm được một chút thì cả người khô nóng như muốn bốc lửa, mơ màng tỉnh dậy thì thấy bóng dáng một người phụ nữ đưa lưng về phía mình, ông cứ ngỡ đang mơ.
Dưới ánh nến mờ ảo lộ ra thân thể quyến rũ, yếm đào không chống đỡ được ngực lớn, eo thon tinh tế, bờ mông đầy đặn, trên mặt còn che lụa phong tình, Phương lão gia đang say thầm nghĩ sao lại có tiên nữ trên giường mình thế này. Dáng người nàng cực phẩm vô cùng cám dỗ, huống chi lúc này ông đã uống xuân dược, dược lực bên trong bạo phát cộng men rượu, dươиɠ ѵậŧ của ông như muốn nổ tung. Liền trực tiếp nhào tới. Nhanh chóng dùng sức lật người trên giường lại. Phương Thiến muốn kêu lên, nhưng chưa kịp a một tiếng thì đã bị môi phụ thân yêu dấu chặn lại, đầu lưỡi bị hút tới, ngực căng thẳng, một bên vυ' to bị ông dùng sức xoa nắn, thân thể bị đè lên, mông thì móng vuốt còn lại của Phương lão gia điên cuồng bóp lấy. Phương Thiến dù biết trước hiệu quả của xuân dược nhưng vẫn kinh ngạc không thôi. Phu quân đêm nay thật khác. Chỉ thoáng suy nghĩ rồi nàng lại bị động tác điên cuồng của Phương lão gia kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục, nàng lần đầu được biết đến kɧoáı ©ảʍ này, hai tay không tự chủ được mò mẫm cởi hết quần áo trên người nàng ngỡ là phu quân. Còn Phương lão gia lúc này đã chui đầu vào giữa hai vυ' đầy đặn, luôn miệng cắи ʍút̼ đùa giỡn. Tay cũng không rảnh mà bắt lấy tay người nằm dưới nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, chà xát lên xuống. Tay non mềm bao lấy, ngây ngô hoạt động khiến hắn thoải mái muốn bắn ra. Phương lão gia liền mạnh mẽ tách hai chân nàng ra, phía dưới lôиɠ ʍυ rậm rạp, lỗ thịt đã sớm ướt đẫm. Ngón tay xoa lên cánh môi, Phương Thiến thở ra một hơi, thân thể cứng đờ muốn đưa tay ngăn cản nhưng bị ông bắt được. Miệng Phương lão gia ngay lập tức áp vào. Phương Thiến liền cảm thấy có một đầu lưỡi mềm mại ấm áp dịu dàng liếʍ hạ thể mình, xấu hổ quá, trước giờ chàng chưa bao giờ liếʍ qua, ngay cả nhìn kỹ cũng không vậy mà nay lại hôn lấy hôn để rồi liếʍ láp, làm nàng thoải mái như thế. Thì ra bị đùa bỡn phía dưới lại thích như vậy, điều này nàng chưa bao giờ biết. Phương lão gia dùng đầu lưỡi mở hai cánh hoa ra, thăm dò vào tiểu huyệt ấm nóng phía trong, liếʍ mυ'ŧ lấy dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra. Một bàn tay tìm đến bờ mông, dùng sức bóp, một bàn tay thuận thế leo lên ngọn đồi phía trước. Cả người thất thủ, Phương Thiến tràn đầy khát vọng, nhưng lại không biết làm gì, chỉ có thể ưỡn ẹo thân thể ngọc ngà, hai tay luống cuống nắm ga giường, nhắm chặt mắt, khẽ cắn môi xinh, hô hấp ngày càng dồn dập, ngực không tự chủ ưỡn lên, hai chân chà xát mặt giường tìm điểm tựa, đem hạ thân hoàn toàn tiến ra cấp cho người trước mặt. Phương lão gia chẳng những dịu dàng liếʍ láp quan trọng nhất ông còn có kỹ xảo kí©ɧ ŧɧí©ɧ hộŧ ɭε trong đó. Kɧoáı ©ảʍ vô tân ập đến khiến du͙© vọиɠ bao lâu nay ẩn chứa trong thân thể được phóng thích, nàng hiện tại chỉ muốn nam nhân này đến thỏa mãn, chiếm giữ nàng.
- A a a ~~ ư...ưm ưm ~~ trời ơi thoải mái không chịu được a a a~~~
Phương Thiến lần đầu tiên đạt đến cao trào, toàn thân thít chặt, từ trong tiểu huyệt trào ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠, theo mông chảy tới trên giường.
- Tiên nữ, thoải mái không? Hiện tại đến lượt ta…
Giọng nói khàn khàn khiến Phương Thiến nhất thời thấy lạ, nhưng lại không nghĩ nhiều chỉ cho rằng phu quân uống nhiều rượu lạc giọng. Đã thế chàng còn gọi nàng là tiên nữ... Khi nàng đang đắm chìm trong dư vị sự cao trào, một thân thể cường tráng như núi lại đè ép lên, hai tay ngọc chạm lên ngực định đẩy ra thì miệng nhỏ đã bị nam nhân hung hăng chiếm đoạt, miệng nàng khẽ hé, đầu lưỡi thô ráp đã nhanh chóng tiến vào dùng sức hút lấy khiến nàng không thở nổi. Ngay tại lúc này, hai chân nàng lại lần nữa bị thân thể cường tráng tách ra, hạ thân ướŧ áŧ không hề phòng bị bại lộ trước dươиɠ ѵậŧ to lớn. Qυყ đầυ cọ xát không ngừng, khi đã thấm ướt hết cả cự bổng liền nhanh chóng chống đỡ tại miệng tiểu huyệt. Lúc nàng cảm nhận được, có chút sợ hãi muốn ngăn cản thì đã trễ.
- Ô..ưʍ....~~~
Miệng bị ngăn chặn chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp như yêu tinh, mắt bị bịt kín hai tay chỉ có thể sờ soạng tìm chỗ nắm. Phương lão gia dùng lực cắm dươиɠ ѵậŧ đến chỗ sâu nhất trong thân thể Phương Thiến, gắt gao ở trong đó không nhúc nhích, cảm nhận sự giam cầm của âʍ đa͙σ thật chặt, thật trơn, thậm chí ông còn có thể cảm thấy âʍ đa͙σ đang chậm rãi nhúc nhích, như mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ mình.
- Quá đã!
Phương lão gia hưng phấn kêu to, ôm chặt nữ nhân ở dưới, mông dùng sức đẩy, giống như muốn đem thân thể người dưới thân đâm thủng.
Phương Thiến hiện tại cảm giác chính là bị một dươиɠ ѵậŧ thật to, thật dài thật cứng đâm qua, cắm sâu vào trong thân thể, không ngừng ma sát trong đó, nó còn run rẩy nàng như cảm nhận được nhịp đập của nó. Đã lâu à chính xác là từ trước đến nay nàng mới hiểu được cảm giác làm người ta muốn ngừng mà không được, chỉ là mới cắm vào đã như vậy, nếu nó nhúc nhích thì… Chính ngay tại lúc này, người phía trên như nghe được tiếng lòng Phương Thiến chầm chậm rút dươиɠ ѵậŧ ra chỉ để lại qυყ đầυ phía trong sau đó lại tiếp tục chậm rãi cắm vào, để nàng kích động cả người run rẩy, mạnh mẽ ôm lấy người phía trên, chân gấp lại kẹp ngay eo, hạ thân dùng sức nâng lên, miệng thơm cắn mạnh lên hai bả vai nam nhân, nước mắt vui sướиɠ trào ra. Cảm nhận được tiên nữ phản ứng kịch liệt, vυ' to mềm mại áp lấy gắt gao trước ngực, Phương lão gia thừa thắng xông lên, bắt đầu dùng sức mạnh mẽ cắm rút, tốc độ càng lúc càng nhanh, lực càng lúc càng lớn.
- A a a a a~ không được ~ ngừng đi mà aaa nhẹ chút~ aaa dừng lại ưm ưm~lại tới đi aaaa~~
Phương Thiến liên tiếp tiết thân, nàng chưa từng được tận hưởng cao trào mãnh liệt như vậy, liên tục từ lần này tới lần khác. Phu quân nàng lại như chưa thõa mãn, ép hai chân nàng thành chữ M, hai tay nắm đầu gối nàng, để cho hắn một lần nữa ngắm lỗ thịt lõα ɭồ trước mắt. Phương lão gia trầm giọng ra lệnh:
- Đưa đầu lưỡi ra.
Phương Thiến thuận thế lè lưỡi, Phương lão gia dừng lực hút vài cái, sau đó cúi đầu, ngậm lấy lưỡi thơm tho, mυ'ŧ hút. Phương lão gia đột nhiên nắm lấy côn ŧᏂịŧ, tăng tốc đút thẳng vào lỗ thịt trước mắt đồng thời trên nhanh chóng sờ soạng toàn thân Phương Thiến. Nàng liền dùng sức phối hợp để ông điên cuồng cắm rút, hai tay dùng sức ôm lấy cổ Phương lão gia, còn chủ động hôn như khích lệ, làm ông càng hung hãn. Rê dươиɠ ѵậŧ phía trong như muốn chà nát vách thịt non mềm. Chạm vào điểm bí ấn, Phương Thiến lại lần nữa lên cao trào, Phương lão gia cũng bộc phát ra lực lượng, dươиɠ ѵậŧ bên trong như lại thô to ra thêm một phần, cắm rút liên tục, thân thể va chạm phát ra âm thay bạch bạch bạch dày đặc.
-Cho muội ư ư... a a a ..bắn cho muội....
Phương Thiến cảm nhận chất lỏng nóng bỏng mạnh mẽ va chạm tử ©υиɠ mình, hết lần này đến lần khác. Giữa hai người kín kẽ không chỗ hở, đẩy lượng dư thừa thuận theo khe mông chảy ra.
Phát tiết đi qua hai người vẫn xụi lơ trên giường, Phương lão gia đưa tay ra kéo mỹ nhân vào lòng. Hai người nằm không nhúc nhích. Họ chỉ nghe tiếng hô hấp dồn dập của nhau. Phương lão gia nhắm mắt sợ soạng thân thể hoàn mỹ của tiên nữ, cảm giác như trở về thời trai trẻ. Ngón tay lại thuận theo khe thịt trượt xuống viên thịt nhỏ, nhẹ nhàng xoa nắn, người trong lòng lại khẽ rêи ɾỉ:
- Ưm ưm a a~~~
Âm thanh tuyệt vời như bản nhạc khiến Phương lão gia lại không kiềm chế được bắt đầu trận thứ 2. Ngựa đã quen đường cũ cứ thế rong ruổi, tư thế càng thêm phối hợp, kɧoáı ©ảʍ càng kịch liệt…. Đêm nay không biết ngựa đực đã ra trận bao nhiêu lần, chỉ biết ngựa cái đã mê man.
Rất lâu sau, trời có chút sáng Phương lão gia mới dậy trước, nhìn người trên giường bị mình trần trụi đè lên, dải lụa che mắt đã rơi xuống, tiên nữ thì ra lại là hòn ngọc minh châu mình yêu quý, nhất thời trong lòng sợ hãi nàng ghét bỏ mình, thâm tâm thì nhịn không được có chút vui mừng. Phương Thiến lúc này cũng đã thức, thấy người trước mặt thì quay cuồng. Khóc nấc lên, tất cả đều là do chén trà kia hại. Thấy con gái khóc như nước mưa trên cành hoa lê, Phương lão gia liên tục nói xin lỗi.
- Ta đã làm chuyện không bằng cầm thú…
- Không phải, phụ thân… tất cả là do chén trà kia, là mẫu thân mẫu thân muốn giúp con, dạy con….hức hức…
Sau khi nghe hết mọi chuyện, Phương lão gia mới hiểu ra bèn khuyên nhủ:
- Vậy thì coi như ta đã dạy cho con rồi, đừng để trong lòng nữa, đừng trách ta được không con?
Phương Thiến suy nghĩ kỹ cũng một phần do mình ngại ngùng đeo lụa trên mắt nếu không đâu ra cơ sự này nên gật đầu đồng ý. Thấy con gái hiểu lễ nghĩa không trách mình nhưng ông biết cũng thật ủy khuất cho nàng. Ông ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng an ủi. Nhưng một lần nữa tiếp xúc với thân thể mềm mại trần trụi của thiếu nữ đôi mươi, bên dưới lại không an phận ngóc đầu lên. Phương Thiến xấu hổ đẩy ông ra. Ông cũng thương nàng, chỉ trộm hôn một cái rồi nhanh chóng dọn dẹp đồ bẩn, mang hết xuống đường hầm bí mật trong nhà xử lý rồi đi thẳng về phòng mình.
Xế chiều ngày hôm sau, Lâm Phong đã tỉnh rượu cùng thê tử Phương Thiến tạm biệt nhạc phụ nhạc mẫu khởi hành về huyện Lam Hưng.