Xuyên Nhanh Hắc Hóa Thành Trà Xanh

Quyển 1 - Chương 3: Bị bạn trai cũ uy hϊếp liên hắc hóa ngủ với ba của bạn trai cũ

An Tử Duy gần nhất đây tính tình rất nóng nảy, đυ.ng một chút liền nóng giận. Bạn trai phát hiện hắn nɠɵạı ŧìиɧ ở bên ngoài lại cùng hắn đại nháo một trận, liền mất đi tung tích. Hắn đi đến nhà của Lạc thù cũng tới nơi của bạn bè Lạc Thù đều không có tìm được người. Dưới sự giận dữ hắn đem chuyện Lạc Thù là song tính thông báo đến trường đại học, còn nói lạc thù kỳ thực rất dâʍ đãиɠ, ở trên giường chính là cái tao hóa.

Một lúc sau hắn bình tĩnh, liền cầm điện thoại nữa an ủi nữa uy hϊếp nhắn tin cho Lạc thù, nói chỉ cần Lạc thù trở về, tất cả chuyện cũ hắn điều ỏ qua cho Lạc thù, đại học không cần học hắn cũng có thể nuôi lạc thù cả đời, mặc kệ bên ngoài có bao nhiêu người, lạc thù vĩnh viễn là quan trọng nhất. Nếu Lạc thù không trở lại, hắn liền phái xã hội đen đi tới nhà Lạc gia phá phách,cướp bóc. Chính là hắn tin nhắn giống như đá chìm đáy biển, một chút bóng dáng của Lạc thù đều không có nhìn thấy.

Ngày lúc thời điển An Tử Duy muốn phái người đi Lạc gia xem thử, trợ lý An Hạc Minh thông báo cho hắn, là đêm mai hắn phải trở về nhà cũ An gia, để gặp mặt phu nhân mới của An Hạc Minh.

An Tử Duy cơ hồ sắp tức giận đến nổ tung. Ba hắn mấy năm nay ở ngoài có không ít người, nhưng mà không có một cái người nào có thể làm cho ba hắn mang về nhà cũ An gia. Hắn vẫn luôn cho rằng, cho dù mẫu thân đã qua đời, vị trí nữ chủ nhân của an gia cũng sẽ thuộc về mẫu thân. Nhưng mà hiện tại, hắn không xác định sẽ như vậy.

Hắn mang theo một cổ lo lắng cùng bất an ở trong lòng, trở về nhà cũ An gia.

Nhà cũ đêm nay không có người, quản gia thấy hắn đã trở về, liền dặn dò hắn buổi tối không cần cùng An đổng cãi nhau, ít nhất trước mặt mũi nên hòa thuận.

“Lão gia tuổi lớn, thích gia đình hòa thuận. Ngài cũng già đầu rồi, sớm hay muộn cũng sẽ kế thừa gia nghiệp An gia, nên thành thục ổn trọng một ít. Lão gia hôm nay cho người hầu đều đi nghỉ ngơi, chính là không nghĩ ngài nháo sự sẽ bị chế giễu, ngài như lúc bình thường ăn cơm đi.”

An Tử Duy mang một cổ tâm tình tầm trọng bước vào phòng, hắn hạ quyết tâm, đêm nay trầm mặc là vàng. Rốt cuộc ba hắn cũng mới bốn mươi mấy, hắn cũng sợ hắn lỡ như có thêm đứa bé sẽ lại cùng hắn tranh giành tài sản.

Mặc dù đã làm tốt chuẩn bị tâm lý, khi nhìn đến trong phòng có hai người , hắn cũng cơ hồ mà ngây dại. Trước bàn cơm ngồi cạnh chủ vị, không phải người khác đúng là bạn trai đã mất tích vài tháng của hắn.

Hắn ngây ngây ngốc ngốc ngồi xuống, máy móc bắt đầu ăn cái gì, một câu đều nói không nên lời.

An Hạc Minh tuy rằng phiền chán hắn bộ dáng không để ý đến hai người, nhưng là so với nháo sự thì vẫn tốt hơn. Hắn giới thiệu một chút: “Đây là An Tử Duy con của ta.” Lại đối với An Tử Duy nói: “Đây là Thư, các ngươi tuổi gần, ta cũng không kêu ngươi xưng hô , lễ phép chút là được.”

Lạc thù cười khanh khách tựa như trước mắt không phải bạn trai cũ của chính mình , mà là một cái người xa lạ giống nhau: “Tử duy ngươi kêu tên của ta là được, mau thử xem ta làm đồ ăn, ba ba ngươi đều khen ta làm sườn heo chua ngọt rất ngon.”

An Hạc Minh vẻ mặt sủng nịch nhìn hắn: “Xác thật làm tốt lắm.” Lạc thù cầm lấy đôi đũa cho bọn hắn một người gắp một thanh xương sườn: “Nếu làm tốt lắm, liền ăn nhiều một chút.”

An Tử Duy trong miệng toàn là hương vị quen thuộc, món này hắn đã không biết ăn qua bao nhiêu lần, nhưng hắn chưa từng có 1 lần ăn mà không có hương vị như vậy. Hắn trong đầu hỗn loạn thành một mảnh, một bên ăn một bên suy tư rốt cuộc đã xảy ra cái gì, vì sao bạn trai của hắn sẽ biến thành phu nhân mới của ba hắn?

Lạc thù vẫn là một bộ dáng ôn nhu thành thục, hắn múc cho mình một chén canh, một bên chậm rì rì uống, một bên nhìn hai nam nhân đang ăn đồ ăn mà hắn đã tỉ mỉ chuẩn bị.

Thẳng đến khi hai người để chiếc đũa trên tay xuống bàn lại bị rớt xuống. Hắn quan tâm tiến đến bên người An Hạc Minh: “Hạc Minh, ngươi làm sao vậy?”

An Hạc Minh trầm sắc mặt nhìn chằm chằm hắn, nhìn quan tâm trên mặt hắn chậm rãi biến mất.

Lạc thù thở dài một tiếng: “Nhất dạ phu thê bách nhật ân, ngươi như vậy nhìn ta, ta sẽ thất vọng buồn lòng.”

Hắn chậm rì rì đứng lên, trên cao nhìn xuống nhìn bọn họ phụ tử: “Chờ ta đem sự tình làm xong xuôi lại cùng các ngươi nói chuyện phiếm.” Hắn đi vào phòng bếp đem ống mềm phía dưới gas bếp dùng cái kìm bấm gãy, lại đem một bên nguồn điện báo nguy của khí gas cấp rút đi, mới cầm một hộp que diêm đi ra.

Lạc thù ngồi lại chỗ cũ: “Gas thực nhanh sẽ nổ mạnh, không có gì thống khổ. Thật là tiện nghi ngươi, An Tử Duy.” Hắn nghiêng đầu nhìn An Tử Duy, sắc mặt bình tĩnh còn mang theo một loại bất đắc dĩ: “Kỳ thật ta cũng không muốn chết, nhung để cho tên cặn bã như ngươi tiếp tục hại người khác thật là có hại. Ngươi đem chuyện của ta thông báo cho mọi người đều biết ta vốn dĩ cũng không để bụng. Nhưng mà ngươi vì cái gì vẫn luôn uy hϊếp ta? Con thỏ nóng nảy còn sẽ cắn người, ngươi dựa vào cái gì cảm thấy ta sẽ không phản kháng?”

Hắn lại quay đầu nhìn về phía an Hạc Minh, biểu tình ôn nhu: “Hạc Minh ngươi cũng chớ có trách ta. Các ngươi an gia một dòng truyền xuống đều không phải là cái gì người tốt cả. Hắn sẽ dùng cha mẹ ta tới uy hϊếp ta đều là ngươi dạy bảo tốt, ta nếu là đem hắn gϊếŧ đi, ngươi khẳng định muốn trả thù cha mẹ ta. Ta thật sự là sợ nha, cho nên chỉ có thể cùng ngươi cùng nhau làm một đôi uyên ương bỏ mạng.”

Lạc thù thực nhanh ngửi được một cổ khí vị gay mũi , hắn cầm trong tay hộp que diêm xoay vài vòng, nhìn An Tử Duy biểu tình sốt ruột hoảng hốt , vui vẻ không thôi: “Nguyên lai ngươi cũng biết sợ a? Ngươi ở thời điểm uy hϊếp ta, như thế nào không sợ? Bởi vì ngươi cảm thấy ta không quyền không thế, sẽ yếu đuối dễ bị khi dễ, chỉ có thể mặc ngươi bài trí đúng hay không?”

Hắn thở dài thật dài: “Ai…… Đáng tiếc a, hiện tại là hai người các ngươi mặc ta bài trí. Cũng không cần nghĩ ai sẽ tới cứu các ngươi, hôm nay người hầu đều nghỉ. Ta mua dược đáng quý nha!”

Hắn thò lại gần hôn gương mặt an Hạc Minh một chút: “Kỳ thật ta rất thích ngươi, thời điểm thao ta so với con của người côn ŧᏂịŧ sướиɠ hơn nhiều. Đáng tiếc.” Hắn đánh bóng que diêm, ánh lửa chiếu rọi nhánh đen ở trong mắt hắn, mang đến một hồi pháo hoa long trọng .

Trước khi mất đi ý thức, lạc thù còn đang suy nghĩ, gặp gỡ An Tử Duy hắn thật là xui xẻo. An Tử Duy gặp gỡ hắn cũng là xui xẻo.

Cho nên, tình yêu thật phiền, nếu là hắn không có yêu thì tốt rồi.