Mỗi Ngày Đều Bị Ngủ

Chương 1

Vân Nhã hoảng hốt nắm chặt tay Vân Lăng , lo sợ mối quan hệ của họ bị bại lộ, nếu Tiêu Lăng phát hiện ra, cô quan hệ với cha mình, sau đó lan truyền trong trường, thì cô chắc chắn không thể ở lại ngôi trường này nữa."Ba, cậu ấy chỉ là bạn học của con, chúng ta về nhà đi, con hơi mệt."

Vân Nhã nói với Vân Lăng bằng giọng vô cùng quyến rũ, sau khi nghe cô nói, anh nhớ lại vừa rồi trong khách sạn Tiểu Nhã quyến rũ như thế nào dưới thân anh, tức giận cũng giảm đi rất nhiều.

Không lâu sau, Vân Lăng kéo Vân Nhã đi về phía trước, nàng đột nhiên quay đầu liếc nhìn Tiêu Lăng ở phía xa, Tiêu Lăng cau mày nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong long cảm thấy quan hệ của bịn họ không có đơn giản như vậy.

Trở lại trong xe, Vân Nhã biểu lộ bắt đầu có chút không thoải mái, nàng bắt đầu trốn tránh ánh mắt Vân Lăng, trong lòng nàng căn bản vẫn không thể chấp nhận mối quan hệ giữa bọn họ.

Vân Lăng cau mày, nhìn cô hỏi: "Tiểu Nhã , con sao vậy?"

Tuy rằng trong lòng rất rõ ràng, nhưng hắn vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra hỏi, Vân Nhã quay đầu lại, nhìn hắn lắc đầu, nhưng vẫn là không có trả lời câu hỏi của hắn.

Thấy bộ dạng sợ hãi của cô, Vân Lăng không nói gì nữa, lập tức lái xe về nhà.

Về đến nhà, Vân Nhã vội vàng chạy về phòng không quay đầu lại, Vân Lăng sắc mặt rối rắm, tự hỏi có phải mình quá đáng hay không nên Tiểu Nhược mới khẩn trương như vậy?

Không lâu sau, anh thay bộ đồ ngủ, nhận được tin nhắn của vợ, đến phòng Vân Nhã, cửa hơi hé mở, bên trong có tiếng nước vọng ra.

Nghĩ đến cảnh tượng trên xe sáng nay, anh vốn định rời đi, nhưng lại nghe thấy tiếng rên của Vân Nhã trong phòng tắm, loại cảm giác sung sướиɠ tê dại này khiến trí nhớ của anh khắc sâu, chính anh là người đã cướp đi sự trong trắng của cô.

Sau khi cởi bộ đồ ngủ, anh bước đến trước phòng tắm, mở khóa cửa rồi bước vào.

Khi Vân Nhã nhìn thấy có người xuất hiện trong phòng tắm, cô lập tức hét lên, hoàn toàn quên mất mình đang làm gì? Cơ thể mềm mại của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt Vân Lăng , cô cũng nhìn thấy rõ cơ thể cường tráng của anh.

Sau khi định thần lại cô khẽ gọi.

"Ba...".

Nhưng giờ phút này, hai má cô đã sớm ửng hồng, chỉ có cô mới biết mình đang nghĩ gì, hình ảnh trong khách sạn lập tức hiện lên trong đầu cô, cô không kiềm chế được mà suy nghĩ lung tung.

Vân Lăng nghêng ngang bước vào bồn tắm, vô cùng tự nhiên ôm lấy Vân Nhã , để cô đối mặt với mình, ngồi ở trước mặt anh, hai bàn tay nhỏ nhắn của cô ôm lấy cổ anh.

"Ba... Con... Mẹ... Mẹ sắp về đến nhà rồi." Cô nói.

Vân Nhã ngượng ngùng cúi đầu, tuy rằng đã làm qua một lần, nhưng nghĩ đến mối quan hệ khó xử giữa hai người, nàng vẫn không thể đối mặt với anh.

Vân Lăng một tay nhẹ nhàng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, làm cho Vân Nhã cứ như vậy nhìn chính mình, khóe miệng chậm rãi dâng lên một nụ cười, nói: con yên tâm đi, mẹ con mấy ngày hôm nay sẽ không về đâu.”

Cánh tay của anh đột nhiên phát lực, cơ thể Vân Nhã cứ như vậy dính chặt vào người anh, hai người trần trụi dựa vào nhau, Vân Nhã cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh truyền đến, bộ ngực lớn của cô đang cọ sát vào cơ ngực săn chắc của anh.

“Ba, con… con không phải…” Cô xấu hổ không nói nên lời.

Thấy cô như vậy, Vân Lăng không khỏi bật cười, hai tay ôm lấy cái eo thon thả của cô, bàn tay to trực tiếp nhéo mông nhỏ của cô, "Tiểu Nhã, thẹn thùng làm gì, Thân thể của ba không lâu trước con vừa nhìn qua, sờ qua, không phaei rất thích à?”

Vân Nhã nghe thấy lời anh nói, cô càng cảm thấy xấu hổ, muốn ra khỏi bồn tắm, nhưng Vân Lăng đã nhanh tay kéo cô trở lại.

Nhìn thấy thân thể trắng nõn mịn màng của cô ngã vào trong lòng mình, tâm tình Vân Lăng lập tức trở nên hưng phấn, cúi đầu nhìn đứa con gái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong lòng, trong đầu lập tức nghĩ đến hình ảnh khách sạn, trong long vô cùng kích động cùng hưng phấn.

Nhìn ánh mắt rực lửa của anh, trong lòng Vân Nhã càng thêm bối rối, "Ba... đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn con, con..."

Nhìn làn gương mặt đỏ ửng của cô, anh không kiềm chế được nữa, cúi đầu hôn lên môi cô, dễ dàng chặn lại miệng của Vân Nhã , Vân Nhã lập tức nghĩ đến cảnh bọn họ triền miên, bàn tay vốn cứng đờ chậm rãi thả lỏng. cảm thấy cơ thể mình không ngừng phát nhiệt.

"A……"

Vân Nhã còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác được đầu lưỡi của Vân Lăng đã tiến vào trong miệng nàng, thuần thục mà di chuyển bên trong, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, rất nhanh liền cùng đầu lưỡi của nàng đan vào nhau, nàng cảm giác được nước bọt của hắn chậm rãi tiến vào. miệng của mình, khiến bản thân như hòa làm một thể với anh.

Không lâu sau, Vân Lăng buông tay ra, trên môi nở nụ cười, nhìn chằm chằm con gái ở trước mặt.

“Tiểu Nhã, biểu hiện lần này của con tốt hơn trước rất nhiều.” Vừa nói, anh vừa dùng một tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của cô.

Chỉ cần một cử động nhẹ cũng có thể thấy được ông yêu đứa con gái này đến nhường nào, sẽ không để những người đàn ông khác chạm vào con gái mình.

"A...Ba, con...con cảm thấy rất phấn khích và cơ thể rất nóng..."

Vân Nhã ngồi đối diện Vân Lăng, nhìn chằm chằm về phía anh như thể nàng đang muốn nhiều hơn nữa, Vân Lăng như hiểu ý của nàng, lập tức bế nàng từ trong bồn tắm đi ra khỏi phòng tắm.

Sau đó, anh nhẹ nhàng đặt Vân Nhã lên giường, nhìn người con gái trước mặt đang lẳng lặng nằm trên giường như một mỹ nhân ngư, lúc này cô đã dần lộ ra vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành, chỉ cần là đàn ông, đều không thể từ chối cô ấy.

"Tiểu Nhã, con thật đẹp."

Anh vừa dứt lời, một tay đã đặt lên bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô, bắt đầu nhào nặn qua lại, Vân Nhã cảm nhận được nhiệt độ từ bàn tay to lớn của anh, bắt đầu vặn vẹo không ngừng bóp nắn cơ thể cô, Cơ thể cô như sắp tan chảy, dâʍ ŧᏂủy̠ từ âʍ ɦộ từ từ tràn ra, như cảm nhận được điều gì, mặt cô đã đỏ bừng lên.

Vân Lăng nhìn thấy du͙© vọиɠ trong mắt cô, trong lòng càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác kɧoáı ©ảʍ sắp cuốn lấy mình, căn bản không khống chế được cảm xúc của mình.

Một giây sau, bàn tay to của anh tách hai chân cô ra, nhìn thấy dâʍ ŧᏂủy̠ không tự chủ được phun ra từ âʍ ɦộ của cô, anh lập tức nuốt nước bọt, "Tiểu Nhã, tiểu huyệt của con thật dâʍ đãиɠ, còn chưa bắt đầu mà đã ướt như thế này."