Đường Thiệu Ngôn được thăng chức tăng lương trở về bếp sau, ba người đang bận rộn nghe thấy âm thanh đồng thời ngẩng đầu. Nhìn thấy là cậu, vẻ mặt Trần lão khó coi hẳn lên, Đường Liễu Tĩnh và Đường Khiêm thì nháy nháy mắt với cậu, giống như đang chúc mừng.
Tốc độ cậu thăng chức quá nhanh sẽ khiến Trần lão có cảm giác nguy cơ, cho nên Trần lão không thích cậu là chuyện rất bình thường, bởi vậy cậu cũng không thèm để ý đến sắc mặt khó coi của Trần lão. Điều cậu quan tâm là phản ứng của Đường Liễu Tĩnh và Đường Khiêm, nhìn thấy bọn họ vẫn tỏ ra thân thiết, Đường Thiệu Ngôn yên tâm hơn rất nhiều.
Trong khoảng thời gian cậu đến tiệm ăn này, hai người bọn họ giúp cậu rất nhiều, cậu đã dần dần coi bọn họ là bạn bè của mình, nếu bởi vì chuyện này mà xuất hiện bài xích, chắc chắn cậu sẽ rất khó chịu.
“Bây giờ đang làm cái gì? Ta có thể giúp một tay không?” Đường Thiệu Ngôn đi tới bên cạnh Đường Khiêm, nhỏ giọng nói.
“Trần lão đang làm canh Bổ Huyết, bọn ta phải làm sáu phần canh xương sườn và cháo Sơn Dược.” Đường Khiêm lắc đầu, thấp giọng nói với Đường Thiệu Ngôn: “Ngươi cũng đừng làm việc nữa, giữ lại linh lực chờ khách gọi món đi. Trương quản sự nói, về sau giá cả linh thiện ngươi làm cao gấp đôi, nếu khách cần sẽ chỉ đích danh ngươi làm.”
“Được.” Đường Thiệu Ngôn bất đắc dĩ nhún vai, quả nhiên sau khi thăng chức, giá trị bản thân cũng không còn giống như lúc trước.
Đường Liễu Tĩnh cũng đưa mắt ra hiệu với cậu: “Trần lão sẽ không chủ động dạy ngươi làm gì, ngươi phải để ý quan sát nhiều chút.”
Mọi người đều bận rộn, chỉ có một mình Đường Thiệu Ngôn không có việc gì, quả thật cực kỳ khó chịu. Cậu nhìn sắc trời một chút, đã giờ Dậu rồi, cũng đến lúc đi làm bữa tối.
“Bữa tối ăn gì? Hay là để ta làm nhé?”
“Được, ngươi xem ngươi muốn ăn cái gì thì làm cái đó, bọn ta sao cũng được.” Đường Khiêm và Đường Liễu Tĩnh chỉ suy nghĩ một chút rồi đồng ý ngay, linh lực ẩn chứa trong linh thiện do Đường Thiệu Ngôn làm gấp đôi bọn họ làm, bọn họ cầu mà không được đây. Về phần những người khác trong tiệm ăn, từ trước đến nay đều là nhà bếp làm cái gì, bọn họ ăn cái đó.
Đường Thiệu Ngôn không muốn ăn cháo nữa, thế là vào nhà kho cầm gạo Bích Linh, nấm hương, thịt gà, táo đỏ và gừng, chuẩn bị làm Cơm gà hầm nấm hương. Nhưng mà chỉ ăn cơm thôi thì hơi khô, tốt nhất phối hợp với một món canh. Cậu nhìn rất nhiều thịt bò tươi mới được xếp trong nhà kho, bèn cầm một miếng thịt bò có xương và hai củ cải trắng ra, đúng lúc có thể nấu Canh thịt bò củ cải.
Sau khi cầm nguyên liệu trở về bếp sau, Đường Thiệu Ngôn tùy tiện chọn một bếp lò trống, bắt đầu nấu ăn.
Ba người khác đều vô cùng tập trung làm việc của mình, bởi vậy không ai chú ý đến động tác của Đường Thiệu Ngôn, mãi đến khi mùi thơm nồng đậm chưa bao giờ ngửi thấy phủ khắp nhà bếp, bọn họ mới kinh ngạc ngẩng đầu lên.
“Thiệu Ngôn, ngươi làm gì vậy? Sao thơm thế chứ?” Đường Liễu Tĩnh không kịp chờ đợi hỏi.
“Làm Cơm gà hầm nấm hương và Canh thịt bò củ cải, cũng sắp xong rồi.”
Nghe vậy, trên mặt Đường Liễu Tĩnh cũng lộ vẻ mờ mịt, nàng không biết nấm hương và củ cải mà Đường Thiệu Ngôn nói là cái gì. Có lẽ là cách gọi của thành nhỏ nơi xa không giống với nơi này.
Dù sao hỏi cũng không hỏi rõ ràng được, Đường Liễu Tĩnh dứt khoát lại gần nhìn thử, vừa nhìn đã khiến nàng sợ xanh mặt. Nấm hương trong miệng Đường Thiệu Ngôn chính là Hương Tầm, mà củ cải thì là Bạch Hương quả! Cả hai đều là nguyên liệu nấu ăn cấp ba, có giá trị không nhỏ, lại thêm hai loại thịt linh thú cấp hai, chi phí của bữa tối này cũng cao quá rồi! Huống hồ bữa cơm này là Đường Thiệu Ngôn làm cho tất cả mọi người trong tiệm ăn, cho nên số lượng còn vô cùng nhiều.
Đường Khiêm chú ý thấy sắc mặt của Đường Liễu Tĩnh sai sai, cho nên lại gần xem tình hình, kết quả cũng khϊếp sợ hệt như Đường Liễu Tĩnh, đặc biệt hắn ta còn nhìn thấy một loại nguyên liệu nấu ăn cấp ba được cắt nát trộn lẫn trong cơm – Hồng Chu quả.
Hai người nhìn về phía Đường Thiệu Ngôn, quả thật hận không thể quỳ lạy cậu luôn.
“Sao vậy?” Đường Thiệu Ngôn không hiểu hỏi.
Chẳng lẽ cơm và canh cậu làm có vấn đề gì.
“Vậy mà ngươi lại dùng nguyên liệu nấu ăn cấp ba để làm cơm? Ngươi không biết sau khi trải qua chải chuốt bằng linh lực của ngươi, linh khí của những nguyên liệu nấu ăn này sẽ được kích phát bốn phần sao? Bọn ta thì cũng thôi đi, chứ mấy tạp dịch kia, đoán chừng mỗi người ăn một miếng là đủ cho bọn họ tu luyện cả ngày rồi!” Đường Liễu Tĩnh không nhịn được nhỏ giọng thét gào.
“Hơn nữa phần cơm này của ngươi dùng bốn loại nguyên liệu nấu ăn! Mặc dù lượng linh khí ẩn chứa trong linh thiện tăng gấp đôi, nhưng lượng tạp chất trong đó cũng tăng gấp đôi, nếu không phải ngươi có thể kích phát đến bốn phần mười linh khí của nguyên liệu nấu ăn, phần cơm này đã coi như bỏ! Căn bản sẽ không có người nào bằng lòng ăn!” Đường Khiêm cũng kích động lên tiếng.