Ký Sự Tình Yêu Mùa Xuân

Chương 15: (Kinh hạ) mâu thuẫn

Trong khi môi và lưỡi đan xen, Hứa Văn Bác cảm thấy đôi môi của Hạ Lộ khẽ run lên, anh chủ động vươn lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ môi dưới của Hạ Lộ, dẫn dắt cô mở miệng. Đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau. Anh thâm nhập vào miệng cô, tận hưởng sự mυ'ŧ mát của đầu lưỡi.

Như thể anh đang ở trong một khu rừng mưa nhiệt đới, ẩm ướt, có thể bị nhấn chìm bởi biển du͙© vọиɠ bất cứ lúc nào. Tay anh chậm rãi di chuyển đến eo cô, như muốn cô dung nhập vào cơ thể mình. Hạ Lộ cũng chủ động vòng tay qua cổ Hứa Văn Bác đắm chìm trong nụ hôn này.

Hứa Văn Bác mυ'ŧ lấy môi cô, hỏi: “Đói bụng chưa?, anh đưa em đi ăn.”

Hạ Lộ lắc đấu, hai người dắt tay nhau về nhà, Hứa Văn Sinh đang pha cà phê trong phòng khách, liếc mắt nhìn đôi tay đang nắm chặt, im lặng trở lại phòng làm việc.

Hứa Văn Bác lau đôi mắt đỏ hoe của Hạ Lộ, đưa điện thoại cho cô nghịch. Anh đẩy cửa phòng của Hứa Văn Sinh ra: “Anh ơi, anh có thể tôn trọng Hạ Lộ được không ạ?”

Hứa Văn Sinh đặt ly cà phê xuống: “Anh không tôn trọng cô ấy lúc nào?”

Hứa Văn Bác bất mãn nói: “Anh làm cô ấy khóc.”

Hứa Văn Sinh thở dài: “Đầu óc cô ấy không trong sáng, em tìm một cô gái hiền dịu khác đi”.

Hứa Văn Bác hừ một tiếng, khí huyết dâng trào, thanh âm vô cùng khuếch đại: “Anh nói ai đầu óc không trong sáng, em thích ai không phải việc của anh.” Cơ bắp anh căng chặt, muốn nói lý với anh trai mình.

Hứa Văn Sinh không muốn làm to chuyện: “Ra ngoài đi”.

Hứa Văn Bác khịt mũi lạnh lùng đóng sầm cửa lại. Đây là lần đầu tiên hai anh em cãi nhau khi trưởng thành là vì một người phụ nữ. Ấn tượng của Văn Sinh về Hạ Lộ không thể tệ hơn, lần đầu tiên gặp mặt đã di cám dỗ người khác, một cô gái bình thường sẽ chẳng làm ra chuyện đó.

Hạ Lộ đang ngồi trên sofa xem phim truyền hình, không biết là vì tình tiết buồn cười hay lý do gì, tâm trạng cô đã ổn định. Hứa Văn Bác ôm cô cùng xem phim, cho đến khi điện thoại thông báo hết pin.

Anh đề nghị: “Anh lấy máy tính ra xem tiếp nhé?’

Hạ Lộ lắc đầu, “Đã đến giờ đi ngủ rồi”

Hứa Văn Bác nhìn thời gian, cũng không còn sớm, Hạ Lộ ghé sát tai anh, giọng nói mê người, “Em muốn ngủ”, Hứa Văn Bác quay đầu nhìn cô, ánh mắt có chút mờ mịt. Hạ Lộ hôn lên khoé môi anh: “ Đã đến giờ đi ngủ rồi, phải đi ngủ thôi”.

Thanh âm đó như thôi miên, Hứa Văn Bác cau mày chớp mắt rồi nằm xuống sofa, một lúc sau anh thở đều.

Hạ Lộ cúi mặt sờ má anh: “Ngủ ngon”

Cô đưa mắt nhìn vào phòng ngủ chính. Trong phòng, Hứa Văn Sinh vừa nói chuyện điện thoại với Hiểu Vân xong, anh ngồi trên giường suy nghĩ về chuyện có nên tiến thêm bước nữa với bạn gái mình không.

Anh vuốt mũi, cởϊ qυầи áo đi vào phòng tắm. Hạ Lộ mở cửa phòng nhìn vào bên trong. Đây là phòng ngủ, bên phải là phòng làm việc. Bức tường ở giữa đã được dỡ bỏ và một cánh cửa trượt được lắp ở giữa.

Phía bên trái là phòng vệ sinh, tiếng nước chảy ào ạt trong phòng, Hạ Lộ nhẹ nhàng đi vào, cô nhặt chiếc áo sơ mi trên giường lên, đưa lên mũi ngửi.

Nó có mùi rất thơm, hơi thở của xử nam.

Cô nhón chân đi về phía phòng tăm, áp tai lên nghe thấy tiếng thở dốc của người đàn ông ở bên trong. Hạ Lộ cao hứng đẩy cửa rầm một cái. Để doạ người bên trong, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bắn thẳng ra từ vật cứng ngắc trên tay anh.