Huyệt Thái Dương nhảy nhảy, ánh mắt Quân Cửu dại ra nửa giây. Nàng có chút đau dạ dày! Nàng hình như hiểu rõ Thiên Võ Tông vì cái gì tiếng gió không tốt lắm. Tất cả đều là một đám hán tử thô tháo, một nữ trưởng lão duy nhất vẫn hùng tráng như thế, tự nhiên không chiếm được khen ngợi gì.
Nàng thở sâu, khóe miệng hơi hơi kéo ra một cái mỉm cười: "Cảm ơn."
"Aiz! Không cần khách khí, vào Thiên Võ Tông chính là người nhà của đại gia chúng ta. Hơn nữa con chính là sư muội của tông chủ, sau này nếu như có nhu cầu gì, cứ việc tìm chúng ta ai cũng được." Chu Điệp cười nói.
Từ sau khi bà nói ra những lời này, Quân Cửu cảm giác ánh mắt trong điện càng thêm cực nóng. Giống như vô cùng chờ mong nàng tới tìm bọn họ hỗ trợ vậy!
Phong cách này càng thêm không bình thường, có thể nói ngạc nhiên.
Khanh Vũ ngồi ở trên đại điện, hắn vẫy tay cười nói với Quân Cửu: "Tiểu sư muội, vào Thiên Võ Tông chúng ta cũng không có quy củ dài dòng phiền toái gì. Chính là thí nghiệm thiên phú một chút, mọi người đã chuẩn bị Thiên Duyên Thạch xong chưa? Mang lên đây nhanh."
"Tông chủ, Thiên Duyên Thạch ở chỗ này!" Lập tức có hai đệ tử ôm đồ vật được vải lụa đỏ che đậy tới đây.
Quân Cửu đánh giá một phen, cách vải lụa đỏ thoạt nhìn cực kỳ giống cột đèn. Đợi khi nhìn rõ Hà Thượng đi qua gỡ xuống vải lụa đỏ, mới thấy càng thêm xa hoa đại khí hơn cột đèn trong tưởng tượng của nàng, trên cái khay tinh điêu tế trác, đựng một cục đá toàn thân đen nhánh.
Khanh Vũ bỡn cợt chớp chớp mắt với Quân Cửu, mới nhìn về phía Hà Thượng: "Hà trưởng lão quyền cao chức trọng, liền để Hà trưởng lão tới thí nghiệm thiên phú cho tiểu sư muội đi."
Nghe vậy, Chu Điệp cùng các trưởng lão khác đều có chút thất vọng. Một bên hâm mộ kính sợ nhìn Hà Thượng, một bên lại nhìn về phía Quân Cửu thì rất vừa lòng cười đến mặt mày cong cong. Có thể không hài lòng sao? Tiểu cô nương đẹp như thiên tiên, để xem về sau ai còn dám nói Thiên Võ Tông bọn họ chỉ có đám hán tử lỗ mãng thô tháo!
Đối với tin tức Khanh Vũ truyền lại, nói thu một đồ đệ thay cho tông chủ đời trước, cũng chính là phụ thân hắn, chúng trưởng lão đều là phẫn nộ bất mãn, cho rằng Khanh Vũ hồ nháo! Sau đó lại vừa thấy dòng cuối cùng trong thư nói là một tiểu cô nương, lại còn là tiểu cô nương lớn lên đặc biệt đẹp mắt, đặc biệt xinh đẹp, chúng trưởng lão nháy mắt thay đổi nét mặt.
Chu Điệp nhìn Quân Cửu, trong đầu còn chứa đối thoại khi mấy trưởng lão bọn họ nghị luận. Ngoan cố không chịu thay đổi nhất chính là Thượng Quan trưởng lão mở miệng: "Thiên Võ Tông chúng ta có tiểu cô nương tới, không dễ dàng!"
Thiết diện vô tư nhất, chưởng quản hình pháp Tiền trưởng lão gật đầu: "Hơn nữa còn là một tiểu cô nương xinh đẹp. Tiểu tử Khanh Vũ này, cuối cùng làm được một chuyện chính xác."
"Chuyện thu đồ đệ thay tông chủ phụ thân này, mấy ông đồng ý?" Chu Điệp nén cười nhìn bọn họ.
Một chúng trưởng lão sôi nổi gật đầu. Do Ô trưởng lão bảo thủ lạnh nhạt mở miệng tổng kết: "Thiên Võ Tông là thời điểm truyền vào sinh khí mới mẻ. Thân phận gì không quan trọng, trước giữ người lại! Cái xưng hô thánh thủ Quân Cửu này mấy người cũng đều nghe nói qua đi? Còn là một luyện dược sư đấy, chúng ta lời lớn!"
"Không sai! Chúng ta kiếm lời!"
Hiện tại các trưởng lão vẫn luôn nhìn Quân Cửu từ lúc đi vào cho tới hiện tại, càng nhìn càng vừa lòng, đều sắp cảm động muốn khóc. Thiên Võ Tông bọn họ thật sự kiếm lời lớn! Thiên phú gì đó đều không sao cả, tốt xấu gì bọn họ cũng chưa ý kiến. Tiểu cô nương xinh đẹp người ta chịu tới Thiên Võ Tông, cũng không tệ rồi.
Ai kêu bọn họ mười mấy năm nay thu đều là tiểu tử hoang dã, không thấy được một đứa bé gái nào. Cho dù là trưởng thành như Chu trưởng lão vậy, cũng được luôn! Nhưng mà chính là không có.
Đều do thế nhân hiểu lầm quá sâu với Thiên Võ Tông bọn họ, thanh danh cứu lại không nổi QAQ
Biểu tình cùng ánh mắt của bọn họ, ánh vào đáy mắt Quân Cửu chỉ có hai chữ để hình dung, cổ quái! Gánh hơn một ngàn đôi mắt đi đến trước mặt Thiên Duyên Thạch, Quân Cửu liếc xéo Hà Thượng. Thí nghiệm như thế nào?
Hà Thượng trầm giọng mở miệng, không lộ ra một tia biểu tình hắn và Quân Cửu quen biết. Lạnh nhạt nói: "Đặt tay của ngươi ở trên Thiên Duyên Thạch, đưa vào linh lực vào là được."
"Thế gian thiên phú phân chia chín cấp, đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, đen, lam (xanh da trời), tím, bạc, kim. Bậc một là đỏ, bậc hai là cam cứ như vậy sắp hàng. Hiện giờ thế gian nghe nói có được thiên phú tối cao, đó là xanh lá cây cấp năm. Phàm là có thể đạt tới xanh cấp năm, đó là đại Linh Sư tương lai ván đã đóng thuyền!"
Hà Thượng nói, làm ánh mắt của chúng đệ tử trong đại điện đều nóng bỏng lên. Đại Linh Sư! Đó chính là tồn tại chúng sinh phải nhìn lên.
Hà Thượng lại ngẩng đầu nhìn về phía Khanh Vũ, mở miệng: "Tông chủ chúng ta đó là thiên phú xanh lá cây cấp năm."
"Sư muội, sư huynh của muội là ta đây hiện tại đã là Linh Sư cấp tám. Có phải rất lợi hại hay không?" Khanh Vũ làm mặt quỷ với Quân Cửu, cười nhiệt liệt lang thang. Hắn nói: "Cho nên muội lựa chọn sư huynh ta là không có sai! Sư huynh đột phá đại Linh Sư, làm chỗ dựa cho muội, xem ai dám ức hϊếp muội?"
"Khụ!" Hà Thượng đen mặt ho khan một tiếng thật mạnh. Nơi này tốt xấu gì cũng là đại điện Bảo Đường, trang nghiêm nghiêm túc. Khanh Vũ có thể nghiêm túc một chút hay không?
Người khác sợ hãi kính nể Hà Thượng, nhưng Khanh Vũ không sợ. Hắn chớp chớp mắt với Quân Cửu, cười nói: "Được rồi, tiểu sư muội muội mau thí nghiệm thiên phú. Thí nghiệm xong rồi, sư huynh mang muội đi chọn viện! Trên dưới toàn tong, muội muốn ở chỗ nào cũng được."
"Được bắt đầu thí nghiệm đi." Hà Thượng lạnh nhạt lựa chọn làm lơ Khanh Vũ.
Tiểu Ngũ ngồi xổm ở bên chân Quân Cửu, tư thế ưu nhã mỹ lệ. Cái đuôi lông trắng trắng xù xù quấn ở trên cẳng chân của Quân Cửu, mắt mèo sáng lấp lánh nhìn nàng. Quân Cửu nghe được tiếng lòng của Tiểu Ngũ, nó cũng rất tò mò thiên phú của Quân Cửu.
Ở Hoa Hạ, cũng không có loại đồ vật thí nghiệm thiên phú này. Nhưng mà nơi này dù sao cũng là dị giới hoàn toàn mới, có được linh lực, tự nhiên cũng có phân chia cấp bậc thiên phú.
Trong mắt Quân Cửu hiện lên tò mò cùng đánh giá, nàng giơ tay đặt ở trên Thiên Duyên Thạch. Vừa chạm tay thì cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo, đợi khi linh lực hoàn toàn đi vào trong Thiên Duyên Thạch, mới bắt đầu hơi hơi nóng lên, dần dần nóng bỏng lên. Quân Cửu cảm giác được linh lực trong cơ thể mình bị hút đi nhanh chóng.
Cũng không nhận thấy được nguy hiểm, cho nên nàng mặc kệ Thiên Duyên Thạch cắn nuốt linh lực của nàng. Dù sao hút hết, trở về đả tọa một canh giờ thì đã trở lại. Không đáng ngại!
Nếu như mọi người trong điện biết ý tưởng của Quân Cửu, chỉ sợ phải vị dọa đến trợn tròn mắt. Bọn họ thiên phú tốt nhất, cũng phải đả tọa cả đêm mới có thể khôi phục hơn phân nửa linh lực. Quân Cửu lại chỉ cần một canh giờ! Nàng là biếи ŧɦái đi?
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Thiên Duyên Thạch sáng lên ánh sáng.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh --
Từng tiếng động tĩnh, Thiên Duyên Thạch từ màu đen biến thành trong suốt. Máu sắc ánh sáng bên trong đang nhanh chóng biến hóa, từ màu đỏ đậm, màu cam, màu vàng một đường nhảy đến màu xanh lá. Xanh cấp năm!
Mọi người đều sắp trừng rớt tròng mắt ra ngoài, Hà Thượng thở sâu, Khanh Vũ kinh hỉ từ ghế trên nhảy lên: "Xanh cấp năm! Xem ra tiểu sư muội cũng là đại Linh Sư tương lai!"
Khanh Vũ vừa mới kinh hỉ nói ra, Thiên Duyên Thạch lại phanh một tiếng. Màu xanh lá chuyển sang màu thâm, phiếm từng điểm màu lam. Mọi người ngừng thở, nagy cả tim đập đều quên mất. Cứ trừng lớn mắt nhìn chằm chằm lấy màu xanh lá hoàn toàn biến thành màu lam.
Lam cấp sáu!
Phía trên Đại Linh Sư là cảnh giới gì? Linh Vương trong truyền thuyết đi.
Khi đầu óc của mọi người bị tạm ngừng, cứng đờ dại ra nghĩ, thì Thiên Duyên Thạch lại vang lên một thanh âm. Phanh! Đây là có đệ tử kinh hãi mềm chân đặt mông ngồi ở trên mặt đất. Không có người nào cười nhạo hắn, bởi vì thực mau một đám bọn họ toàn bộ bước theo hành trình của đệ tử này.
Mẹ nó, đều bị dọa đến mềm chân!
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://s1apihd.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------