Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 205: Không phải mẫu đơn không thành quỷ.

Chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu. Nhưng Mặc Vô Việt không phải mẫu đơn, mẫu đơn có đẹp đi nữa ở trước mặt hắn thì ngay cả làm nền cũng không đủ tư cách. Chỉ có thể là nằm rạp ở dưới chân hắn, làm cánh hoa diễm lệ nho nhỏ mà thôi. Mà Quân Cửu, cũng không muốn làm quỷ.

Hô hấp quấn quít, răng môi giao hòa.

Khi tách ra, ngân tuyến chỉ bạc nhè nhẹ dính dấp giữa môi răng. Quân Cửu bình tĩnh đẩy Mặc Vô Việt ra, ngồi trở lại bên trong thùng tắm. Chỉ bạc chặt đứt, lại không hủy diệt hơi thở mỏng manh câu người. Mặc Vô Việt nhìn chằm chằm thật sâu cánh môi nhiễm màu đỏ tươi, hắn vừa mới hưởng qua, thực ngọt.

Nhận thấy được tầm mắt của Mặc Vô Việt, Quân Cửu nhất thời rút não mà liếʍ liếʍ môi. Nháy mắt cảm thấy nhiệt độ trong phòng hạ thấp trầm trọng, một con mãnh thú nhìn chằm chằm vào nàng, thời khắc chuẩn bị ăn nàng vào bụng, ăn sạch sẽ, một chút da thịt cũng không dư thừa.

Đây không phải là Mặc Vô Việt chọc nàng, mà là nàng trêu phải núi lửa sắp phun trào.

Bấm tay để ở giữa môi răng, Quân Cửu quay đầu đi ho khan một tiếng: "Lần sau còn hôn nước miếng đầy mặt ta nữa, Mặc Vô Việt, ta sẽ tính toán thay đổi người."

"Đổi ai? Ta bóp chết hắn."

".. Đổi Tiểu Ngũ." Quân Cửu sâu kín nói. Tiểu Ngũ vừa nghe lời này, trực tiếp tung cửa sổ nhảy ra ngoài.

Mặc Vô Việt quay đầu vừa lúc thấy cái mông tròn tròn của Tiểu Ngũ biến mất ở bên cửa sổ, hắn hơi câu khóe miệng, cười trầm thấp ra tiếng lười biếng lại trêu người. Mặc Vô Việt quay đầu lại nhìn về phía Quân Cửu: "Xem ra Tiểu Ngũ cũng không muốn làm như vậy."

"Nó chỉ là ham muốn cầu sinh mạnh mẽ mà thôi. Được rồi, nói chính sự!" Quân Cửu lấy đầu ngón tay mân mê ngọc giản, thần sắc của nàng tựa như kinh ngạc lại tựa như sửng sốt.

Quân Cửu không nghĩ tới đội ngũ hiện giờ của Hành Quân Dạ, thế nhưng khổng lồ như vậy. Không chỉ Hà Thượng cùng Tả Tề, toàn bộ Hành Quân Dạ đều dung nhập vào năm tông. Nếu tin tức trong ngọc giản lan tỏa truyền ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ năm tông đều phải chấn động ba bận.

Năm người thủ lĩnh, đều là thân phận địa vị cao ở năm tông. Tướng sĩ dưới trướng Hành Quân Dạ, cũng có địa vị không tầm thường ở trong năm tông. Bọn họ giống như một tám lưới, bất tri bất giác bao phủ toàn bộ năm tông trong đó.

Không biết năm tông đây là muốn làm cái gì, Quân Cửu hiểu rõ chính là, nếu thế lực này rơi vào trong tay Quân Vân Tuyết, sẽ trở nên rất khó đối phó.

Ánh mắt nàng trầm trầm, lạnh lùng mở miệng: "Tình báo của Hành Quân Dạ đều ở bên trong?"

"Đúng. Lãnh Uyên làm việc, Tiểu Cửu Nhi nàng có thể tin hắn." Mặc Vô Việt gật đầu.

Quân Cửu: "Thay ta cảm tạ Lãnh Uyên. Ta nghĩ đối với Hành Quân Dạ, hiện tại ta càng có nắm chắc một chút. Mặc kệ bọn họ muốn làm cái gì, đều có thể tâm sự một chút với nhau được rồi."

"Tiểu Cửu Nhi muốn làm như thế nào?"

"Chờ Quân Vân Tuyết đi ra từ mê cung ảo trận, đến lúc đó huynh sẽ biết." Quân Cửu úp úp mở mở, lại không biết Mặc Vô Việt đã sớm xuyên thấu qua lục lạc, biết rõ ràng. Nhưng hắn không chọc phá bí mật này, Mặc Vô Việt thực thích bộ dáng Quân Cửu giảo hoạt phúc hắc như vậy, làm lòng hắn ngứa ngáy.

Trong mê cung ảo trận, liên tiếp có đệ tử lấy được Đông Điệt Hoa đi ra. Nhưng mà bọn họ không có Quân Cửu dạy dỗ ngay tại chỗ, rất nhiều người cho dù hoặc liều mạng hoặc may mắn lấy được Đông Điệt Hoa, cũng không biết sử dụng như thế nào, làm sao đi ra.

Suốt năm ngày. Sau năm ngày, tất cả đệ tử tồn tại đều thông quan ra ngoài. Trong đó bao gồm Mộ Dung Nam Kim cùng Quân Vân Tuyết, hai người hơi thở thoi thóp gần như là bị nâng đi xuống. Đến tận đây, có tổng cộng mười lăm người thông quan mê cung ảo trận.

Cốc Tùng đến năm tông đài truyền lại tin tức, hắn nói: "Ngày mai ta cùng Vô Thương sư huynh sẽ đến đây đón các ngươi lên đại điện trên đỉnh núi. Đến lúc đó các ngươi sẽ ở nơi đó, được quyết định đi một tong nào."

Thông báo xong rồi sau, Cốc Tùng bước chân nhoáng lên trực tiếp đi đến trước mặt Quân Cửu. Hắn chà chà tay, đưa cho Quân Cửu một tờ đan phương: "Cái này chính là đan phương ta nói, Quân Cửu cô nhìn một cái."

Quân Cửu mở ra nhìn thoáng qua, thần sắc bình tĩnh: "Ta có thể luyện chế. Dược liệu đâu?"

Cốc Tùng: "Chờ cô quyết định đi một tông nào, thì ta sẽ cho người đưa lại đây. Sợ cô không đủ, cho nên dược liệu chuẩn bị có chút nhiều, không quá thuận tiện chuyển đến dọn đi."

Quân Cửu gật gật đầu.

Cốc Tùng lại nhìn về phía nàng, "Quân Cửu, cô quyết định đi một tông nào chưa?"

"Quyết định." Vừa nghe nghe vậy, Cốc Tùng, Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi đồng thời vây lại. Bọn họ tò mò trừng lớn mắt nhìn Quân Cửu, mắt trông mong chờ đợi Quân Cửu trả lời.

Nhưng mà Quân Cửu ôm Tiểu Ngũ, không hề có ý tứ giải thích. Nàng câu môi cười phúc hắc, mở miệng nói: "Đợi đến ngày mai mọi người sẽ biết."

"Không thể hiện tại bật mí một chút sao? Chúng ta chính là bằng hữu!"

"Không thể." Tàn nhẫn vô tình cự tuyệt bọn họ, Quân Cửu vẫy vẫy tay vào nhà. Trước khi đi đại điện vào ngày mai, đêm nay nàng muốn nhìn thấy hai người trước tiên, Quân Vân Tuyết đã truyền lại tin tức của nàng ra ngoài, Hà Thượng cùng Tả Tề còn đang đau khổ chờ nàng liên lạc.

Đóng cửa lại ngăn cách tầm mắt mọi người, Quân Cửu giơ tay xoa xoa khuôn mặt Tiểu Ngũ. Câu môi cười nói: "Đi thôi, nên đi tìm bọn họ nói chuyện."

"Meo meo!" Đi!

* * *

Phía trên đỉnh núi, có vài tòa cung điện. Trừ bỏ đại điện tiếp khách, năm tông đều có một tòa cung điện thuộc về riêng mình.

Giờ phút này trong đại điện Kiếm Tông, Tả Tề cùng Hà Thượng đen mặt đi qua đi lại, thỉnh thoảng ánh mắt dừng ở trên người Quân Vân đang hôn mê bất tỉnh Tuyết ở trên giường, sắc mặt khó coi. Quân Vân Tuyết quả nhiên là đã xảy ra chuyện! Hơn nữa vẫn có quan hệ cùng Quân Cửu.

Tả Tề thoáng dừng bước chân, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hà Thượng: "Hà Thượng, huynh nói hiện tại nên làm cái gì bây giờ?"

"Chờ."

"Chờ?"

Hà Thượng gật gật đầu. Hiện tại chỉ có chờ, chờ Quân Cửu liên lạc bọn họ. Hà Thượng mở miệng: "Ngày mai chính là thời điểm vào năm tông, đêm nay Quân Cửu nhất định sẽ tìm chúng ta."

"Ông nói không sai, đêm nay ta nhất định sẽ đến." Đột nhiên một thanh âm cắm vào, thân thể Tả Tề và Hà Thượng đồng thời căng chặt. Bọn họ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Quân Cửu không biết khi nào thì thần không biết quỷ không hay đã vào trong đại điện.

Giờ phút này, nàng đứng ở trước cửa câu môi nhìn bọn họ. Lướt qua Quân Cửu, Hà Thượng bọn họ còn thấy được một người nam nhân. Ẩn trong bóng đêm thấy không rõ mặt, nhưng một thân khí thế tôn quý bá đạo kia, vô hình cho người ta áp lực, gần như không thở nổi.

Hắn đang bảo vệ bảo hộ Quân Cửu! Trong bóng đêm ánh mắt thị huyết ngạo mạn cảnh cáo bọn họ, nếu như có chút bất lợi nào đối với Quân Cửu, hắn sẽ nháy mắt bóp gãy cổ bọn họ.

Hít vào một hơi lạnh, Hà Thượng hơi há miệng: "Ngài đã đến rồi."

"Ta nói rồi sẽ gặp các ngươi. Các ngươi tới gặp ta, cùng với ta tới gặp các ngươi là đạo lý giống nhau. Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, các ngươi hẳn là biết mục đích lần này ta tới đi?" Quân Cửu cất bước đi qua ngồi xuống, tư thái lười biếng lại nhẹ nhàng.

Đối mặt hai Linh Sư cấp tám, Quân Cửu hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương. Không biết là Mặc Vô Việt cho nàng tự tin, hay là nàng tự tin bọn họ không dám tổn thương nàng. Hai người Hà Thượng và Tả Tề đều không xác định được.

Bọn họ liếc nhau, thần sắc cả hai đều phức tạp tới cực điểm. Vẫn là Hà Thượng mở miệng trước: "Ngài đều đã biết?"

"Biết cái gì?" Quân Cửu sắc bén hỏi lại.

Hà Thượng và Tả Tề đồng thời yên tĩnh, bọn họ ánh mắt phức tạp nhìn Quân Cửu. Tối nay thiếu nữ không phải mặc váy đỏ, mà là áo tím váy dài lộ ra cổ quý khí ưu nhã. Nàng ôm mèo trắng trong lòng, ngồi ở trên ghế chống cằm, nhàn nhạt nhìn bọn họ.

Giờ khắc này, Hà Thượng và Tả Tề xuyên thấu qua Quân Cửu, thấy được thân ảnh của hai người.