"Hẳn là nên đi trở về" Tiểu Thiên Bồ thấy tu vi cảnh giới của nàng ổn định, trong lòng vui mừng cực kỳ: "Chờ ngươi đột phá Kim Đan, chúng ta lại trở về tìm cái Truyền Tống Trận thượng cổ kia."
"Ân" Hàn Mục Vi ra Bồng Lai Các, thấy trong phủ giăng đèn kết hoa, một mảnh vui mừng, liền trực tiếp đi Tây Hà Viện.
Bên trong Tây Hà Viện, Hàn Lạc đã trang điểm xong, thay hỉ phục, ngồi ngay ngắn ở trên giường, liền chờ Thái Tử Khương Diêm tới đón. Hàn Mục Vi tiến vào thì trong phòng chỉ có nàng cùng Hồng thị, phất khai rèm châu. Nguyên bản Hàn Lạc đang cúi đầu chợt nghe tiếng hạt lưu li va chạm vào nhau liền ngẩng đầu, nhìn thấy người tới trong lòng liền vui vẻ: "Cô tổ."
Hồng thị chạy nhanh đứng dậy hành lễ, Hàn Mục Vi xua tay: "Không cần đa lễ" Nhìn mỹ nhân ngồi ở trên giường, nàng không khỏi cảm thán, quả nhiên nữ tử trong cuộc đời đẹp nhất chính là lúc thành hôn, lấy ra một viên dạ minh châu to bằng nắm tay nàng có được khi ở Lâm Quốc bỏ vào tay Hàn Lạc "Ngày sau khi ngươi cùng Khương Diêm có con nối dõi, đầy bốn tuổi cũng có thể theo tộc nhân đi Kỳ Châu."
"Thật sự?" Hàn Lạc không cấm nắm chặt dạ minh châu trong tay, không có linh căn không thể tu tiên, không thể đi xem thế giới này rộng lớn bao nhiêu là điều tiếc nuối nhất của nàng trong cuộc đời này, bất quá có thể sinh ở Hàn gia đã là phúc khí, muốn xuống giường dập đầu, bất quá bị ngăn cản "Lạc tỷ nhi tạ cô tổ thương tiếc."
Hồng thị chớp động nước mắt trong mắt, mang khăn voan long phượng lại đây: "Giờ lành tới rồi" Hàn Mục Vi lấy khăn voan, tự mình đội lên cho Hàn Lạc: "Ngươi là người tốt, cô tổ tin tưởng ngươi sẽ hạnh phúc cực lạc cả đời" Đương nhiên Khương Diêm cũng không dám có cái gì tâm địa gian giảo.
Hàn Lạc xuất giá, Hàn Mân là khóc thiên thưởng địa, cũng từ đây cùng tỷ phu Khương Diêm của hắn kết thù, bất quá tạm thời hắn không cơ hội trả thù.
Tiễn đi Hàn Lạc, Hàn Mục Vi liền đem hộp ngọc chuẩn bị tốt cho Hàn Dư, cũng nói cho hắn sáng sớm ngày kế xuất phát đi Kỳ Châu.
Thiên tờ mờ sáng, Hàn Dư liền tụ tập đủ người, Hàn Mục Vi vừa vặn từ từ đường ra tới, thần thức đảo qua: "Người đều đến đông đủ, kia chúng ta liền xuất phát đi?"
"Được"
Nhổ xuống châu hoa trên tóc, ném lên không trung, châu hoa lập tức biến thành một con Hồ Điệp thật lớn, Hàn Mục Vi nhìn về phía Hàn Dư: "Chúng ta lần này ngồi pháp khí đi."