"Ngươi là nói đèn dầu này có vấn đề?" Hàn Mục Vi đến gần, ngưng thần nhìn kỹ, trừ bỏ quá cũ, giống như cũng không có gì đặc biệt.
"Đây là Tiên Khí Tụ Hồn Đăng" Tiểu Thiên Bồ nhảy tới bên đèn, tỉ mỉ mà xem xét một phen: "Không nghĩ tới nó sẽ ở Chung Hiểu bí cảnh này."
"Tiên Khí?" Hàn Mục Vi kinh hãi, lại xem cái đèn này không cảm thấy cũ xưa nữa: "Ta liền nói sao, toàn thân trên dưới của đèn đều lộ ra một cổ cổ xưa ý nhị, nguyên lai là Tiên Khí" Cố ý muốn duỗi tay đi lấy, nhưng nhìn quét một chút gian thạch thất này, nàng lại cảm thấy vẫn là cẩn thận một chút mới tốt.
"Tiên Khí này ngươi không cần phải có" Tiểu Thiên Bồ gạt đi: "Có ta ở đây, thần hồn của ngươi sẽ không có vấn đề" Lời này nó mới vừa nói xong, đèn lập tức tắt. Hàn Mục Vi nghĩ đến Tàng Bảo Các kia rất hẹp hòi trong tông môn, hai mắt vừa chuyển: "Tên Tụ Hồn Đăng này vừa nghe qua làm người ta nhớ mãi, ta tuy không cần nhưng mang về tông môn khẳng định sẽ trở thành trấn tông chi bảo của tông môn chúng ta."
Đèn dầu lại chậm rãi toát ra ngọn lửa, Hàn Mục Vi thấy thế càng là ra sức khen ngợi: "Bồ Bồ, ngươi nhìn một cái đèn này lớn lên có bao nhiêu xinh đẹp, làm người đều không rời được mắt, ta trước nay đều không có gặp qua một cái đèn tinh xảo, đại khí như vậy.."
Khuôn mặt nhỏ tuyệt mỹ lạnh lùng của Tiểu Thiên Bồ trừng mắt nhìn cái đèn dầu ở trước mặt càng ngày càng sáng, càng ngày càng khoe khoang, bên tai còn có tiếng ruồi bọ của Vi Vi Nhi, hai bên quai hàm chậm rãi phồng lên, một trản phá đèn dầu vô dụng mà thôi, đáng giá nàng che lại lương tâm nói dối như vậy sao?
Ayuxinh, Nhungnguyen1605 và nguyenhaiyen123 thích bài này.
3 Tháng bảy 2022Tặng xuThíchTrích dẫn
Ann ChiĐã kích hoạt
Bài viết:Tìm chủ đề98
Chương 53
Bấm để xem
Đóng lại
Hàn Mục Vi khen không trùng lặp khen suốt một nén nhang, nói được miệng khô lưỡi khô mới ngừng lại nghỉ một chút: "Bồ Bồ, ngươi nói người của Vạn Quỷ Môn tới Hồng Phong Lâm này có vì trản Tụ Hồn Đăng này hay không?" Tụ Hồn Đăng chẳng những có thể tụ hồn, còn có thể dưỡng hồn, quỷ tu nếu có được nó, đối với tu luyện quả thực có thể nói là như có thần trợ, tiến triển cực nhanh.
"Hừ" Đầu nhỏ của Tiểu Thiên Bồ qua qua một bên, nó tạm thời còn không muốn quan tâm Vi Vi Nhi, chỉ là hiện tại các nàng đang nói chuyện đứng đắn, suy nghĩ một chút mới ra tiếng: "Rất có khả năng, quỷ tu hơi chút đứng đắn có công pháp cơ bản đều cùng thần hồn có liên hệ trực tiếp."
Nhìn cái ót của Tiểu Thiên Bồ, Hàn Mục Vi có chút không rõ, nàng lại đắc tội nó ư: "Bồ Bồ, ta muốn nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của ngươi."
"Hừ" Tiểu Thiên Bồ tức giận mà ôm ngực: "Ngươi vẫn là xem Tụ Hồn Đăng đi, nó xinh đẹp, mỹ lệ, hào phóng, tinh xảo.." Những từ này là dùng để hình dung đèn sao? Bản lĩnh nói chuyện ma quỷ của Vi Vi Nhi thật là tăng trưởng.
Hàn Mục Vi nghe vậy nháy mắt hiểu mấu chốt ở đâu, cong một đôi mắt cười nhìn thoáng qua Tụ Hồn Đăng, sửa lại sử dụng tâm thần: "Ta đây là bị tình thế bắt buộc" Vươn một ngón tay chạm chạm vào mông của Tiểu Thiên Bồ: "Chúng ta đi ra lăn lộn, luôn có chút thời điểm sẽ thân bất do kỷ."
"Ngươi không sợ Tụ Hồn Đăng nghe được ư, nó chính là tiên bảo của thần hồn" Tiểu Thiên Bồ ngẫm lại cũng là, các nàng hiện đang bị vây ở thạch thất này, muốn đi ra ngoài còn phải dựa vào phá đèn này, rốt cuộc nó miễn miễn cưỡng cưỡng mà xoay người lại, dẩu cái miệng nhỏ, cúi đầu chơi ngón tay của mình.
"Có ngươi ở, Tụ Hồn Đăng sao có thể sẽ nghe được" Hàn Mục Vi nhẹ nhàng xoa xoa đầu của Tiểu Thiên Bồ: "Bồ Bồ, ngươi là thật đẹp" Đương nhiên Tụ Hồn Đăng cũng đẹp, nhưng mà đẹp ở giá trị của bản thân nó.
Cảm thụ được động tác mềm nhẹ trên đầu, tâm tình của Tiểu Thiên Bồ tốt không ngừng một chút: "Lời này nói còn nghe được."
"Cái Tụ Hồn này tuy rằng với ta vô dụng, nhưng đèn có linh, để nó thủ một gian thạch thất như vậy, lẻ loi hiu quạnh, trong lòng ta không dễ chịu" Hàn Mục Vi che lại ngực nhìn đèn được bày biện ở trên bàn đá, trên mặt mang theo đau lòng đúng chỗ: "Bồ Bồ, chúng ta nhìn xem có thể đem nó mang đi hay không?"
Tiểu Thiên Bồ nghe lời này như thế nào cảm thấy có chút quen tai: "Việc này phải hỏi Tiểu Cửu Nhi một chút" Hình như lời này giống với lúc ở trong động băng, Vi Vi Nhi đã nói với ngọc cốt băng cơ thụ.
Nó liếc nhìn Tụ Hồn Đăng một thân màu xanh đồng, đột nhiên cảm giác nó cũng không phải thực xấu: "Sư thúc Vị Hành của ngươi khẳng định thực thích nó" Tụ Hồn Đăng ở trong tay Hàn Mục Vi sẽ không có tác dụng, nhưng với một cái tông môn mà nói lại coi như là đỉnh cấp chí bảo. Đấu pháp thương của tu sĩ liên quan đến thần hồn không ít, nhưng linh đan dược liệu hữu hiệu có thể chữa khỏi thần hồn lại là cực ít, có Tụ Hồn Đăng, tông môn chẳng khác nào là nhiều một cái bảo đảm.