Kết quả đại học sau cùng cũng đã có, Từ Nghiên đạt được điểm vô cùng tốt, hướng tới mục tiêu thủ khoa tiếng Anh tuyệt đối không thành vấn đề, Mạc Quân Lâm kiến nghị cùng nhau đi tham quan vài trường học trước, sau đó hãy điền nguyện vọng sau. Mẹ Từ cảm thấy ý này không tồi, dù sao đó cũng là nơi học tập bốn năm. Bây giờ xem qua một chút, tuyệt đối an tâm hơn. Bọn họ cùng nhau tới thủ đô, nói nơi này xa cũng không xa, gần cũng không gần. Đi xe nhanh nhất cũng mất ba bốn tiếng. Bọn họ dọc đường đi sẽ ghé một tiệm cơm, chuyến đi này đi cũng sẽ mất ít nhất ba ngày hai đêm.
Ba Từ một tuần thì hết sáu ngày đi công xưởng làm việc, gần đây nhất không có khả năng xin nghỉ đi cùng. Mẹ Mạc ba Mạc lại đi du lịch rồi, không có đi cùng. Cho nên hành trình này chỉ có Từ Nghiên, Quân Lâm với mẹ Từ. Ba người họ cùng nhau đi.
Còn về vấn đề mướn phòng, đương nhiên hai mẹ con một phòng, Mạc Quân Lâm phòng còn lại. Từ Nghiên thầm nhủ trong lòng cô nhất định phải tuyệt đối cẩn thận, không thể ở cùng với tên đại sói xám kia.
Mấy ngày nay tìm hiểu nhiều về các trường học, cuối cùng Từ Nghiên cũng suy nghĩ xong, nơi cô học cách trường Mạc Quân Lâm chọn cũng gần, chỉ có khoảng mười phút ngồi xe thôi.
Thủ đô, đêm cuối cùng.
Phòng tắm bên phòng ngủ Mạc Quân Lâm đột nhiên hỏng, nước bẩn chảy hết ra ngoài, tiệm cơm lại không sắp xếp người đến sửa chữa, phòng dư cũng không còn, chỉ đành để Mạc Quân Lâm qua phòng Từ Nghiên ngủ ở dưới đất. Vẫn là suy nghĩ đó, có mẹ Từ ở đây, hắn tuyệt đối không dám làm bậy. Ai biết được nửa đêm cô thức dậy đi vệ sinh, tên gia hỏa kia lại lớn mật đi theo cô.
Cô sợ tới mức ra sức giãy giụa, chưa bao giờ trong đời này cô sợ hãi như vậy. Ba hồn bảy phách đều tí nữa là biến mất.
"Nghiên Nghiên, em la lên sẽ làm dì thức giấc."
Hắn ôm cô sát sao, môi mỏng đặt ở sau tai, thổi khí, đè thấp tiếng nói, dẫn đến âm thanh phát ra vô cùng mị hoặc.
Bỗng nhiên mẹ Từ ở bên kia xoay người một cái, Từ Nghiên sợ không dám động đậy, mẹ Từ lúc đầu là đối diện với họ, bây giờ xoay người lại, thành ra xoay lưng về phía bọn họ. Cô nín thở, sau khi nghe thấy tiếng thở mẹ Từ từ từ đều đi, mới thở phào một hơi. Mà tên kia lại bắt đầu làm bậy bạ, váy ngủ của cô bị hắn vén lên, bàn tay như lửa nóng ra sức vuốt ve eo nhỏ, thổi vào vành tai mẫn cảm, đầu lưỡi cũng bắt đầu liếʍ láp không ngừng.
Từ Nghiên bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong đầu giờ cũng ung ung không nghĩ được gì. Chỉ muốn hét lên thôi. Cô liều mạng giãy, nhưng căn bản là bất động không thể lay chuyển hắn, nam nhân kia thân hình vẫn rắn chắc ôm ghì lấy cô. Cô xoắn thân mình, nhưng lại dùng thân thể của chính mình cọ vào người hắn. Mạc Quân Lâm thở dốc, cô nghe được chỉ muốn đào cái lỗ chui xuống mà thôi. Nhưng mà cả cơ thể vẫn không ngừng phát run.
Hắn ở bên hông cô, tác loạn, tay còn lại bắt lấy bộ ngực cô. Thô lỗ kéo hết nội y xuống, trực tiếp cằm lấy nhũ bông mềm mại xoa nắn, lòng bàn tay dán ở đầṳ ѵú không ngừng cọ xát, cô sợ hãi, nhưng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Âm thanh kiều suyễn càng thêm dồn dập, thân mình khó chịu lay động.
Hắn ôm cô từ phía sau, ở trên đầu vang của mình, nhìn cô, lại nhìn cái bầu ngực kia không ngừng phập phồng, bộ dạng da^ʍ mĩ tuyệt vời vô cùng. Lại giương mắt, nhìn thẳng vào cô. Đôi mắt xinh đẹp đã ướt, cái miệng nhỏ khó chịu mà mở ra thở dốc. Thật là làm hắn chịu không nổi, chỉ muốn làm cô, làm chết cô.
Nhưng hắn cảm thấy không đủ, thú tính lại nổi lên, hắn nắm cả hai bầu vυ', xoa xoa, lại khều nhẹ vào tiểu anh đào đỏ hồng. Từ Nghiên tâm đã loạn, mặt càng hồng hơn, cô không muốn đâu. Quá dâʍ đãиɠ!
Cô dùng sức đánh vào cánh tay hắn, hắn có chết cũng không buông ra, mặt khác, một cái côn ŧᏂịŧ to lớn ở trong quần bắt đầu nhô lên cao. Ngón tay hư đốn kia bắt đầu chui vào trong quần cô, bao lấy tiểu huyệt bên dưới, dùng ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt.
Mẹ ở bên ngoài, hắn làm sao dám to gan như vậy? Từ Nghiên hoảng hốt, hai mắt đỏ chót, hắn lại dám làm bậy bạ, cô cơ bản không thể lay chuyển hắn. Bỗng nhiên dưới chân chợt lạnh, qυầи ɭóŧ bị hắn cởi ra, đi theo là côn ŧᏂịŧ to dài, nhét vào giữa hai đùi cô.
Mềm quá.
Sướиɠ quá.
Cô thiếu chút nữa đã kêu ra, nhưng nhất thời lấy tay che miệng mình lại. Còn tên kia một tay ôm trọn bầu ngực mình, một tay lại ở bên dưới ra sức xoa, cô cảm nhận được trong bàn tay kia, bộ ngực của mình bị hắn xoa nắn đến không còn hình dạng, lại mềm mại thế nào, giống như xoa một hồi có thể véo ra nước. Cô chưa từng xoa chính mình như vậy. Xấu hổ muốn chết. Nhưng một tay đang che miệng chính mình, hai cái chân đang được hắn bế mà đung đưa, cô không thể ngăn cản hắn, chỉ mặc hắn xoa bóp bầu vυ' mình, mà càng xoa, cô càng hưng phấn, tiểu huyệt lại tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, vừa ngứa, vừa tê. Cô cảm nhận được từng dòng nước một đang chảy ra bên dưới.
"Ân.."
Mạc Quân Lâm thở dốc, côn ŧᏂịŧ nhét ở kẽ mông, cô vẫn cứ lộn xộn, mà càng lộn xộn kẽ mông kia lại ma sát côn ŧᏂịŧ hắn, làm hắn vừa tê tê, dại dại, sướиɠ đến tận xương tủy.
"Khụ khụ…"
Mẹ Từ bên ngoài đột nhiên ho khan hai tiếng. Từ Nghiên sợ quá muốn chết đứng, ngón tay hư đốn lại cố tình nhét vào trong âʍ đa͙σ cô, cô không tin được mà trừng lớn, cái miệng nhỏ hô hấp dồn dập đè nén thở dốc. Ngón tay kia vừa đi vào liền động mạnh, sau đó chậm rãi ma sát, thổi mạnh, kèm theo đó là một trận dâʍ ŧᏂủy̠ ào ra.
Phía sau lưng cô dán hoàn toàn vào người hắn, kẽ mông kẹp côn ŧᏂịŧ, tiểu huyệt bị ngón tay đâm vào. Bầu ngực bị một tay hắn bắt lấy bàn tay chính mình đặt lên đó mà xoa bóp.
"Nghiên Nghiên, tiểu huyệt thật ướt…"
Hắn thấp giọng thở dốc, mị hoặc vô cùng, nghe xong cả người đề tê dại.
Cơ thể thật sự bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô bắt lấy tay hắn, tưởng có thể ngăn hắn lại, đột nhiên hắn ngậm lấy vành tai cô, liếʍ lấy liếʍ để, cảm giác tên dưới bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ lại phun trào, toàn bộ âʍ đa͙σ đột nhiên co rút, hai chân cũng mềm nhũn.
Cô cố gắng đè nén âm thanh rêи ɾỉ muốn phát ra từ cổ họng.
Hắn thấp giọng cười: "Cao trào sao? Thật lợi hại. Nghiên Nghiên thật giỏi quá.."
Cô qua cơn cao trào chưa lấy lại tinh thần, ngón tay kia đột nhiên rút ra, thay vào đó là côn ŧᏂịŧ to lớn, đi thẳng vào bên trong tiểu huyệt.
"Ngô ân…" Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ to lớn xuyên vào, cả người nổ mạnh, trướng đau đớn vô cùng.
"Hừ…Ân..Nghiên Nghiên….Thật khẩn…"
Hắn bị kẹp, cổ họng thấp suyễn không ngừng, chính là mới qua cao trào, huyệt thịt thật mềm, vẫn là cô hẹp quá, hẹp muốn chết. Hắn cố gắng mấy lần mới có thể nhét hết côn ŧᏂịŧ vào bên trong. Hắn cuối cùng buông tay Từ Nghiên ra, không ép cô tự xoa ngực chính mình nữa. Hai tay cởi hẳn áo ngủ cô ra. Từ Nghiên sợ muốn chết, nhưng cản không kịp, cả người cô trần trụi, chỉ còn nội y trên ngực, hai cái vυ' trắng nõn bị đẩy lên cao, đầy đặn vô cùng, nam nhân kia đâm một cái, lại sâu một cái, đâm một hồi thì chảy ra một chất dâʍ đãиɠ màu trắng dính vào côn ŧᏂịŧ của hắn.
Hắn nói vài tai Từ Nghiên, trầm giọng nói, mang theo mệnh lệnh: "Ngoan, nhìn cho kỹ, xem anh làm em như thế nào."
Cô nghe lời, mà nhìn xuống, hai chân dài bị hắn kéo lên cao, phía sau có một côn ŧᏂịŧ to dài, đang ra ra vào vào cúc hoa. Rút ra một chút lại nhìn thấy dâʍ ŧᏂủy̠ đi theo côn ŧᏂịŧ ra ngoài. Hai hòn châu dưới côn ŧᏂịŧ vì tác động mà đánh vào chân đùi, cùng với tiểu huyệt cô. Phát ra âm thanh bạch bạch rõ vô cùng. Một màn này đánh thẳng vào nội tâm cô, quá biếи ŧɦái, cái tên này.
Hình ảnh giao hoan này làm sao cô dám nhìn thẳng, vài lần trước đều mơ màng bị hắn đùa nghịch, một chút cũng không dám nhìn thẳng cái côn ŧᏂịŧ kia. Càng đừng nói lúc này, một lòng cô chỉ sợ mẹ Từ bên ngoài chú ý thấy.
Tiếng thở dốc càng lúc càng nhanh, nhưng ra sức đè nén, nam nhân kia càng làm càng hăng, cái vυ' kia bị hắn bóp đến đỏ tươi, ra sức xoa nắn mân mê, ở bên tai nói với cô: "Nghiên Nghiên, em thật đẹp."
Ở trên đầu vai cô, hắn nhìn thấy chính mình bên dưới đang làm cô, bên trên ra sức mò mẫm đôi tuyết trắng kia, nhũ thịt ở trong năm ngón tay, tràn ra. Làm thành đủ hình dạng, da thịt trắng nõn bị hắn bóp tới mức đỏ rần lên.
Đầṳ ѵú bị tê rần, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới bụng nhỏ, huyệt nhi ngứa ngáy vô cùng, cô kiều suyễn, còn chưa đủ, cô muốn nhiều hơn, muốn hắn làm cô nhanh hơn, cắm đến sâu thẳm bên trong.
Ý niệm này nảy lên, Từ Nghiên hoảng sợ, ngượng muốn điên, tại sao bản thân lại trở nên dâʍ đãиɠ như vậy? Cô lại thoáng nhìn về phía mẹ Từ, trong lòng xấu hổ không chịu được, thấm thoát bật khóc, lại khống chế không được kɧoáı ©ảʍ.
Quân Lâm giống như thấy được kɧoáı ©ảʍ của cô, ra sức đâm mạnh hơn, lại thở dốc, lúc thì thở dài: "Nghiên Nghiên, em chặt quá…"
Kɧoáı ©ảʍ này giống như mưa to rầm rã, không tự chủ được mà cô càng vểnh cái mông cao lên, hùa theo hắn, không được rồi, cô sắp tới rồi: "Ngô…Ha…"
Vòng eo mảnh khảnh khẽ động, cái mông dâʍ đãиɠ vểnh cao, toàn thân run rẩy, tiểu huyệt mυ'ŧ chặt côn ŧᏂịŧ to lớn, làm hắn vô cùng vui sướиɠ, thoải mái vô cùng.
Cô thất thần, eo mềm xuống, cả người dại ra.
Lúc này mẹ Từ ở trên giường đột nhiên kêu lên: "Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên a…"
Còn đang ở cao trào, Từ Nghiên bị dọa, ở dưới bị hắn đày đọa. Lúc này, Mạc Quân Lâm cũng không nhịn được, mà bắn ra một loạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, cả hai người cùng ôm nhau run rẩy.
Bình ổn lại hơi thở của mình.
Mà lúc này, mẹ Từ ở trên giường lại trở mình.