Chú À! Anh Vô Sỉ

Chương 4: ᛕích Ŧìиh nhục nhã.

(( Mỵ Nhi ))

Được cô thỏa hiệp a nhếch mép khẽ cười, đưa tay cởϊ áσ ngủ cô ra. Cô như vậy mà không mặc áσ ɭóŧ, đôi gò bòng đào hiện rõ trước mắt to tròn trắng nõn. Hai hạt đậu hồng nhuận bé nhỏ thật xinh, thật mê người. A nhanh chóng bóp lấy rồi mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để như sợ nó biến mất ngay vậy. Cô gồng mình kìm nén để không phát ra tiếng rêи ɾỉ. Đã bị nhục nhã sao cô có thể tỏ ra sung sướиɠ như vậy được, rất mất mặt.

Sau một hồi đùa bỡn với cơ thể cô thì chính a là người không thể kìm chế nổi. A vội lột hết quần áo ra để phóng thích côn ŧᏂịŧ thô to đã bành trướng rất lâu. Lần đầu tiên cô được nhìn thấy côn ŧᏂịŧ tận mắt, lại nói nó to lớn và dài đến dọa người. Thứ này thật sự đêm qua đã ra vào cơ thể cô sao ... sao có thể.

A không còn bình tĩnh để tiến hành màng dạo đầu nào nữa. Thấy tiểu huyệt cô đã đủ ướŧ áŧ nên a trực tiếp nhắm côn ŧᏂịŧ mà đi vào. Vách tường mềm mại chật khít bao quanh lấy côn ŧᏂịŧ của a.

Mẹ kiếp! sao lại sướиɠ như vậy - a nghỉ

A bắt đầu luật động ra vào nhanh hơn, đâm thọt không chút khoan nhượng. Tiểu huyệt run rẩy đón nhận từng đợt từng đợt thống khoái. Cô cắn chặt môi ôm lấy a để không phát ra tiếng rêи ɾỉ kia.

" Sao tiểu huyệt cháu dâu chơi lại sướиɠ như vậy. Rên lên, tôi muốn nghe"

" Cái tiểu huyệt dâʍ đãиɠ này thích bị côn ŧᏂịŧ tôi đâm như vậy sao. Cháu dâu à, bị tôi chơi thế nào. Rất sướиɠ đi"

" Cháu dâu, bị tôi chơi như vậy đã ra mấy lần rồi. Vậy mà cái tiểu huyệt dâʍ đãиɠ này vẫn còn thèm, xiết côn ŧᏂịŧ tôi chặt như vậy"

Từng lời dâʍ đãиɠ, vũ nhục cô khiến cô uất ức cũng không dám khóc. Cô chỉ biết ôm chặt lưng a rêи ɾỉ nhè nhẹ. Đúng là cô đang nằm dưới thân a, đang bị a chơi bị a nhục nhã vậy mà còn lêи đỉиɦ mấy lần. Lời a nói thì có gì sai, làm sao cô đây phản bát được chứ.

Để cho a tự do ra vào, hành hạ cơ thể cô giờ đây cô chấp nhận rồi. Cô buông xuôi, số phận cô như thế, cô đành chịu.

Sau mấy tiếng hăng say làm việc, cuối cùng a cũng bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cơ thể cô. Xong việc a ôm cô ngủ ngon lành, cô gái này là do cô thôi. Do cô không may mắn gả cho Viêm Tử Khiêm. Đừng trách a mà hãy trách ông trời, mang đến cho cô số phận này.

Cuộc sống sau này của cô sẽ do a toàn quyền sắp đặt. Ai bảo cơ thể cô lại vừa ý a như vậy chứ.