Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 38: Sự Thật Bại Lộ

" Nhạc phụ đại nhân, tại sao người lại làm như vậy?" Phượng Kinh Lôi hỏi Gia Chủ La Gia La Bá Hổ cũng là nhạc phụ của mình, là cha của một trong vô số người vợ của hắn

La Gia Chủ chỉ ngoảnh mặt làm ngơ" hiền tế a ta rất tiếc giữa con gái và gia tộc ta chỉ có thể lựa chọn gia tộc thôi"

Nở nụ cười chua chát quay sang nhìn đám người Triệu Gia Yến Gia Triệu trưởng lão cũng nghi hoặc hỏi Triệu Khôn

" Thiếu tộc trưởng chuyện này là sao?"

Triệu khôn khoát tay nói" Nhị trường Lão không cần phải lo, mọi chuyện do cha ta sắp xếp cả rồi Chúng ta chỉ cần giam giữ hắn lại,mà yên tâm phá kết giới khi xong việc đem hắn ra làm lá chắn"

" Ta không tin bọn chúng giám mặc kệ sống chết của tên này" nói xong tay chỉ về Phía Phượng Kinh Lôi

Một trưởng lão vương gia cất tiếng, Triệu thiếu tộc trưởng ta có điều muốn hỏi

" Ngài bắt hắn ,không sợ đắc tội với phượng gia sao?"

Triệu Khôn hung hăng càn quấy, cười Ha ha...ha" Vương trưởng lão người quá đa tâm rồi! Triệu Gia chúng ta Cùng Kiếm Trườ̉ng Môn đã hợp tác trong ứng ngoại hợp"

" Ta đi bắt sống hắn còn phượng gia, nay đã đại loạn cả rồi, thân ốc chẳng mang nổi mình ốc còn hơi sức đâu mà quan tâm chúng ta"

" Với lại hắn là tội nhân làm phản, có mưu đồ soán ngôi đoạt vị bắt sống hắn có khi chúng ta còn được thưởng lớn ấy chứ"

Phượng Kinh Lôi rống giận" Tên súc sinh ngậ́m máu phun người, ta cả đời oanh liệt có bệ hạ chứng giám cho sự trung thành của ta"

" Hahaha ngươi bây giờ còn ngây thơ như vậy sao? Để ta cho ngươi một ví dụ nhé"

" Nếu công chúa của Hắc Kim Quốc bị ám sát sau khi giết chết hết thích khách, Nhưng không may lại trong số đ́ó lại có người của Phượng Gia, nếu ngươi là hoàng đế thì ngươi sẽ làm gì?"

" Hoàng thượng anh minh làm sao có thể tin lời ngươi được chứ, gia tộc ta làm gì có lý do ám sát công chúa"

" ồ Phượng gia chủ quả là quý nhân hay quên" Vương Loan trào phúng trả lời thay cho hắn biết!

" Ngài đã quên Qúy Tử Phượng Ân của ngài rồi sao?, Qúy Công Tử đã từng cầu hôn với công chúa trước mặt dân chúng thiên hạ, nhưng lại bị công chúa từ chối một cách thẳng thừng, Phượng Gia Chủ ngài thử nghĩ xem là ai ra lệnh ám sát công chúa"

" Phượng Ân nó làm sao có thể làm chuyện hủy hoại gia tộc đó được" Phượng Kinh Lôi như rống lên

" Ha...haha" Triệu Trưởng Lão sắc mặt âm trầm từ đầu đã không nói chuyện, nay cũng không nhịn được mà phá lên cười

" Ta chưa thấy ai ngu như ngươi, ta không biết nên cười hay khóc cho sự ngu xuẩn của ngươi đây. Ngươi không thấy kỳ lạ sao? Ngươi có thấy ngươi và qúy công tử có điều gì giống nhau sao?"

" Ý ngươi là gi?"

" Thôi trước sau ngươi cũng sẽ đoàn tụ với gia tộc, ta cũng nói luôn khi chết cũng biết được vì sao mình lại chết. Phượng Ân nó không phải là con của ngươi" Mọi người nhìn Phượng Kinh Lôi với ánh mắt cực kỳ thương hại

" Ngươi dối trá, Lan nhi ( Đông Phương Lan Lan) sao có thể làm chuyện có lỗi với ta vậy được"

" Ả không có phản bội ngươi, nhưng Triệu Lôi phản lại ngươi, ngươi có nhớ hôm vợ ngươi sinh đứa nhỏ, đã xảy ra chuyện gì không?"

Phượng Kinh Lôi nhớ lại cái ngày hôm đó, đó là ngày hắn không bao giơ có thể quên. Hôm đó có một đám người tập kích vào Phượng Phủ và có ý định tráo đi phượng Ân

" Chẳng lẽ!" Phượng Kinh Lôi không thể tin được nhìn mọi người

Triệu Khôn được A - Long khống chế, trong lòng Không muốn ngôn ngữ, chỉ muốn... Chỉ muốn Gϊếŧ người!

Trong mắt hắn sát cơ đồng thời, bốn góc nhiệt độ càng bắt đầu chợt giảm xuống, dường như trong nháy mắt tiến vào sông băng

Nhưng không ai để ý tới hắn!" Triệu trưởng lão,nhanh kể ra đi, ta có nghe phụ thân ta nói qua vài lần Nhưng ta không rõ ngọn nguồn phiền ngài mau kể rõ cho ta và mọi người cùng hay"

Tuy Nhị Trưởng Lão Triệu Gia có nghi hoặc bình thường thì tên này không để mình vào mắt sao giờ ăn nói kỳ lạ vậy có khi nghi hoặc có phải là Triệu Khôn thường ngày hay không

Tuy có nghi hoặc nhưng hắn cũng chẳng giám nói, nói ra tức là không muốn cái đầu, Thế là hắn kể ra âm mưu được gia tộc sắp xếp bao lâu nay

Phượng gia chủ sắc mặt cực kỳ phẫn nộ hai mắt huyết hồng tràn ngập tơ máu

" Vậy con ta nay ở đâu!"

Nhị trưởng lão trào phúng" ở ngay đây ngay tại lúc này" Phượng Kinh Lôi nhìn xung quanh như thể tìm cái gì đó

" Ngươi không cần phải tìm nó không ở đây, ý ta nói là ở trong khu rừng này chắc đã biến thành phân trong bụng Ma Thú rồi"

" Không thể, không thể nào sao nó có thể đi vào nơi nguy hiểm như thế này được"

" ồ phượng gia chủ thật là quý nhân hay quên,người không phải là mấy tháng trước, đã giết chết một đám người có mưu đồ ám sát quý công tử hay sao, hình như là đám gia nô trong nhà thì phải.

" Nghe nói trong số đó, có một thằng nhóc ,người không ra người qủy không ra quỷ bị ngài đánh một chưởng rớt xuống núi sao

Ngài chắc biết rõ lai lịch của thằng nhóc đó chứ nhỉ?"

" Hình như bên duới chỗ thằng nhóc đó rơi xuống có một con sông mà con sông đó lại chảy vào khu rừng này thì phải. Cảm giác như thế nào phượng gia chủ, một chưởng toàn lực của Vương Cấp nghe nói ngài còn treo 1 vạn lạng vàng cho ai lấy được đầu của nó cơ đó"

Kiếm Vô Huyết không nhịn được cười mà phá lên cười Nhìn bộ mặt như xác chết của phượng kinh lôi" ha.haa.haaa Nếu hồi đó chúng ta tìm được xác của thằng nhóc đó rồi đem về lấy tiền thưởng thì không biết phượng gia chủ sẽ thế nào nhỉ"

Phượng Kinh Lôi nghe thấy vậy liền phun một ngụm máu tươi! Trong đầu nghĩ đến cái ngày đó" Một thằng nhóc gầy gò, da bọc xương, tóc màu vàng vọt người quấn đầy vải băng

Hằng ngày trời nắng hay mưa, đều đặn chạy ra trước cửa đón mình, chỉ giơ cánh tay gầy yếu cầu xin mình nắm lấy tay nó, bế nó một lần hôm nào vui thì không thèm để ý.

Hôm nào bực mình thì lại nghĩ nó là đứa định cướp chỗ của con mình liền sai hạ nhân đánh đập, Lâu rồi cũng thành quen, cũng chẳng thèm tính toán với nó nữa nó thích chờ cứ để nó chờ, cứ xem nó là con chó trông nhà thôi cũng được mà

Bị phượng Ân hành hạ hằng ngày, có lần nó bỏ trốn bị mình sai người bắt lại. Nhớ lại ánh mắt tuyệt vọng của nó nhìn mình khi đó, dù có bị đánh bao nhiêu cũng không kêu lấy một tiếng , chỉ nhìn hắn thật lâu tới khi hắn rời đi

Khi mà mình đánh một chưởng vào l*иg ngực non nơt của nó, từng tiếng xương gãy vang vọng bên tai khi đó. Trước khi rơi xuống nó còn nói" Phụ thân, Mẫu Thân tại sao người lại đối xử với con như vậy!"

Lúc đó hắn chỉ nghĩ là thằng nhóc này vẫn còn ảo tưởng sao, nên hắn càng ra tay mạnh hơn quyết một chưởng phá nát thân thể nó

Giờ thì mình đã hiểu vì sao lại áy náy khi nhìn vào mắt của thằng nhóc đó, Giờ đã hiểu vì sao lại có cảm giác tội lỗi khi giết chết nó vì sao hình ảnh nó cứ xuất hiện hoài trong giấc mơ dù mình giết rất nhiều người lại không bị ám ảnh, không chỉ ông mà vợ ông lúc đó nhìn thấy cảnh đó cũng bị ám ảnh như vậy

Làm mình phải nghi ngại đến nỗi phải trao thưởng cho ai giết được nó. Ngay cả tên nó là gì mình cũng không biết,Tại sao lúc nhỏ nó có cầu xin như thế nào, mình cũng không nắm lấy bàn tay gầy gò đầy sẹo đó dù là một lần

Giờ ông mới thực sự tin Phượng Ân không phải con ông, Phượng Ân có bị thương lòng mình và vợ cũng chưa từng đau xót dù là một lần

Lúc này Đại Tướng Quân của Hắc kim quốc Lần đầu tiên rơi lệ, Khiến mọi người trong đại điện kinh ngạc không thôi, Đây là Đại Tướng Quân máu lạnh đây sao?

Triệu Kôn đang bị A- Long khống chế trong lòng cười lạnh" một chút nước mắt cá sấu của ông làm tôi thật ghê tởm"

" Tôi đã không còn là cái linh hồn yếu đuối kia mong ông từng ngày hằng đêm tới phòng giặt ôm áo của ông để tìm một chút hơi ấm tình thân nữa"

" Còn Lão Gia hỏa cha ông dù biết thân phận thật của ta nhưng thấy ta bị phế bỏ không thể tu luyện liền mặc kệ xem như không biết, lại còn một mực xem Phượng Ân là cháu ruột vì nó có chút ít thiên phú rẻ tiền"

" Chắc bây giờ Phượng Gia đã có biến rồi,

Lão Gia Hoả Phượng Lâm để xem ông ứng xử như thế nào với tình huống này, tôi sắp xếp riêng cho ông đó!"

-

- KETCHUONG

-