Khi thức dậy một lần nữa, đã là hoàng hôn.
Thần quân vẫn nằm trên giường mê man như cũ.
Miệng vết thương của hắn dưới sự trợ giúp của tiên đan, sớm đã khép lại không có một tia dấu vết, hô hấp bình thản, sắc mặt cũng khôi phục khí sắc, nhưng không biết vì sao còn chưa tỉnh lại.
Đêm qua sự việc xảy ra quá đột ngột, trong đầu Tiểu Minh chỉ muốn giúp thần quân chữa thương, mà hiện tại tình thế hòa hoãn lại, Tiểu Minh mới cẩn thận quan sát vị thần quân trong truyền thuyết này.
Hắn thân là con nối dõi của vị đại thần kia để lại, tự nhiên là có thiên tư tuyệt sắc cực kỳ anh tuấn, dung mạo đẹp như quan ngọc, mặt mày đen nhánh cùng mái tóc dài thanh nhã ôn nhuận.
Nhưng điều khiến Tiểu Minh để ý nhất chính là nửa người trên trần trụi của thần quân.
Ánh sáng xuyên thấu qua tấm màn cửa sổ màu trăng chiếu lên thân thể của hắn, eo ong lưng vượn trắng nõn tựa như phát sáng.
Tuy rằng eo nhỏ lưng hẹp, nhưng thần quân có một thân cơ bắp cường tráng, tầm mắt của Tiểu Minh nhìn xuống cơ bụng rõ ràng kia, mặt đỏ tai hồng nhưng lại nhìn không chớp mắt.
Tiểu Minh nghe qua rất nhiều truyền thuyết về Xích Anh thần quân, cũng từng xem qua chân dung trong tranh của hắn ở nhiều nơi, biết bộ dạng của hắn rất đẹp, giống như trăng sáng tao nhã lại xa xôi, nhưng những sự tích kia đều chưa từng miêu tả qua thân thể của Xích Anh thần quân tốt đẹp đến mức nào.
Hiện tại, vị thần quân vạn người kính ngưỡng này liền trần trụi nửa người, nằm ở trên giường tiểu tiên cơ như nàng, nhiễm mùi hương mà nàng để lại trên đệm chăn, mồ hôi cơ thể của hắn cũng ướt đẫm gối mềm của nàng.
Nhân vật đã từng sống trong tranh, nay lại gần trong gang tấc, Tiểu Minh đột nhiên rất muốn biết trái tim của đứa con cưng của trời này cũng sẽ nhảy lên sao?
Có lẽ là ánh sáng hoàng hôn chiếu xuống quá mập mờ, hoặc có lẽ là bên trong Tàng Thư Lâu quá yên tĩnh, cũng chính là nơi tuyệt vời để phạm tội, hoặc có lẽ thần quân hôn mê bất tỉnh sẽ không biết nàng đã làm cái gì, hoặc có lẽ là trong bóng tối có một cỗ lực lượng đang quấy phá.
Hết thảy các nhân tố đều đang dụ dỗ Tiểu Minh.
Vì thế, nàng chậm rãi tới gần l*иg ngực của thần quân, lỗ tai trước tiên chạm vào thân thể ấm áp, tiếp theo là toàn bộ sườn mặt kề sát vào l*иg ngực của hắn.
Xích Anh thần quân trong tranh thoạt nhìn lạnh như băng sương, Xích Anh thần quân chân chính lại có thân thể ấm áp chân thật.
Sau đó nàng nghe được, tim đập của thần quân vững vàng lại mạnh mẽ, xuyên thấu qua da thịt truyền đến màng tai của nàng.
Sườn mặt của nàng cảm nhận được cơ ngực của thần quân bởi vì hô hấp mà phập phồng rất nhỏ, không nỡ đứng dậy, thậm chí còn có thể hơi cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của thần quân.
Tiểu Minh dựa vào l*иg ngực của thần quân thoải mái đến có chút trầm mê, mê ly trong lúc hoang mang, nàng giống như nhìn thấy thần quân dưới thân mở mắt ra, một đôi mắt sâu thẳm chứa đựng cảm xúc mà nàng không hiểu, cùng nàng nhìn nhau, nhưng Tiểu Minh đã không cách nào tự hỏi, liền lâm vào ngủ say.