Cưỡng Bức Trong Phòng Tắm

Chương 14

“A…” Sau khi bắn tinh một lúc lâu, Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên đều cảm thấy tinh thần thoải mái dễ chịu. Trông thấy trong miệng và lỗ l*и của Hiểu Nhu còn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ không thể nuốt hết thì càng đắc ý hơn.“Cháu xem đi, ai bảo hàng ngày không tới tìm chú Xuyên Tử để chú ȶᏂασ cho mấy phát, bắt chú Xuyên Tử dự trữ nhiều như vậy nên giờ cháu cũng chẳng ăn được hết.” Trần Thiết Xuyên nhìn dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy ra bên khóe miệng Hiểu Nhu thì gương mặt tràn đầy đắc ý. Gã cố ý xuyên tạc mà nói “Chẳng lẽ là do cháu muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú và bác nhiều hơn một chút nên mới cố tình không đi tìm chúng ta hả? Đứa nhỏ tham lam này thật là, ngày thường chú và bác cũng có thể đút no cháu mà. Sau này mỗi ngày chú và bác đều tới rót tinh cho cháu có được không?”

Hiểu Nhu vốn đang nhắm mắt rơi lệ, nghe thấy những lời nói ghê tởm như vậy của Trần Thiết Xuyên thì đột nhiên mở đôi mắt ngập nước ra trừng gã, bắn ra một ánh mắt oán hận.

“Ánh mắt này của cưng là có ý gì?!” Trần Thiết Xuyên nâng cằm cô lên, lộ ra vẻ mặt không hài lòng với Hiểu Nhu.

Trần Hổ đang chấm mυ'ŧ khắp nơi trên cơ thể Hiểu Nhu, thấy Trần Thiết Xuyên tức giận còn khuyên nhủ “Có gì mà phải tức thế, trong lòng da^ʍ phụ này không phục thì cứ ȶᏂασ cho đến khi con bé phục là được.”

Giọng điệu của Trần Hổ rất bình thản nhưng lại khiến cho Hiểu Nhu run rẩy.

Ông dựa vào sau lưng Hiểu Nhu, tiếng nói như vọng lên từ địa ngục, “Da^ʍ phụ, cưng nghĩ chúng ta nhịn nhiều ngày như vậy mà chỉ chơi cưng một lần là đủ rồi hả?”

“Các ông muốn làm gì nữa?” Hiểu Nhu cố nén sợ hãi mà hỏi bằng giọng run rẩy.

“Ngoại trừ ȶᏂασ cưng ra thì còn muốn làm gì nữa chứ.” Trần Thiết Xuyên nhéo cái vυ' thơm mềm của cô nhóc, ánh mắt hướng về phía mông của cô. Bàn tay gã đặt sau lưng cô, vuốt thẳng một đường xuống cặp mông cong vểnh, bàn tay to rộng vuốt ve tùy ý lên thịt mông trơn mịn, phát ra một tiếng than thở hài lòng “Da thịt toàn thân đều non mịn, sờ sướиɠ thật.”

Xoa xoa, đầu ngón tay của Trần Thiết Xuyên sờ đến hậu môn của Hiểu Nhu, gã nói như kiểu rất tùy ý “Chỗ này của da^ʍ phụ chắc chưa có ai khai phá cho cưng đâu nhỉ.”

Hiểu Nhu nghe được lời này thì run mạnh lên. Ông ta, không phải là ông ta định…

Trần Thiết Xuyên nhìn chằm chằm sắc mặt trắng bệch của Hiểu Nhu, lộ ra một nụ cười da^ʍ tà, ngón tay gã ấn nhẹ lên nếp nhăn nơi cửa lỗ hậu, xoa nhẹ vài vòng “Cái miệng nhỏ chỗ này còn chưa được ai chạm qua, vậy thì hôm nay chú sẽ khai bao luôn phía sau cho cháu nhé.”

Trần Thiết Xuyên nói ra lời xác thực dự đoán của Hiểu Nhu, Hiểu Nhu vặn vẹo điên cuồng muốn gỡ tay của gã ra nhưng lại bị Trần Hổ quấn chặt từ phía sau. “Nhóc con ngọ nguậy cái gì! Yên phận một chút cho ông đây.”

“Các ông là hai tên súc sinh! Biếи ŧɦái!”

“Vậy con tiện nhân như cưng không phải cũng bị biếи ŧɦái chơi mà nứиɠ lên hả! Hả?” Trần Thiết Xuyên tàn nhẫn ra tay, một đoạn đầu ngón tay chui vào trong hậu môn của Hiểu Nhu, bắt đầu mở rộng.

“Đừng mà! Nơi đó bẩn lắm, đừng động vào mà! A…” Hiểu Nhu điên cuồng mà thét chói tai, thanh âm thảm thiết.

“Cứu mạng! Cứu mạng! Chú ơi cứu cháu!” Hiện tại cô vô cùng hối hận, nếu cô nói cho chú cô thì có phải chú cô sẽ có sự đề phòng và hôm nay cô sẽ không bị hai tên khốn này xông vào nhà cưỡng bức!

Chú ơi, chú ơi, chú mau về đi… Hiểu Nhu chảy nước mắt, ra sức gọi ở trong lòng.

Trần Hổ giơ tay bịt miệng Hiểu Nhu lại, tiếng kêu của cô quá vang, tuy trước đó ông đã đe dọa cô nhóc rồi nhưng nhỡ đâu thật sự có người tới thì vẫn không hay.

Chỉ là tuy Trần Hổ giúp Trần Thiết Xuyên khống chế Hiểu Nhu nhưng ông không có hứng thú với lỗ hậu của phụ nữ, trái lại ông còn cười nhạo Trần Thiết Xuyên “Xuyên Tử, thế nào mà chú lại thích chơi cửa sau thế?”

“Mẹ, nếu không phải lần nào lỗ phía trước của đám đàn bà cũng đều bị anh chơi rộng thì em còn phải chơi cửa sau chắc?” Nguyên nhân mà Trần Thiết Xuyên thích mở lỗ hậu của phụ nữ chẳng phải là vì Trần Hổ chơi quá tàn nhẫn sao, đại đa số đàn bà sau khi bị ông ȶᏂασ thì lỗ l*и đều rộng hoác cả ra, Trần Thiết Xuyên chơi không đủ sướиɠ, đành phải chuyển sang chơi lỗ hậu cho chặt hơn.

“Mẹ nó, khít thật, để bôi trơn một chút nào.” Trần Thiết Xuyên móc một ít dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong âʍ ɦộ của Hiểu Nhu ra rồi bôi lên hậu môn, sau đó lại cắm ngón tay vào, chuẩn bị sẵn sàng cho lần xâm phạm sắp tới đây.

Trần Thiết Xuyên thấy công tác chuẩn bị đều đã ổn thỏa, dươиɠ ѵậŧ của mình cũng đã ngẩng đầu trở lại, gã vòng tay qua nách Hiểu Nhu nhấc lên, để cô quỳ ở trên giường rồi thọc dươиɠ ѵậŧ vào trong âʍ ɦộ của Hiểu Nhu hai ba cái, sau khi để dươиɠ ѵậŧ được bao bọc bởi một lớp dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính nhớp thì gã rút ra, đặt qυყ đầυ vào trước lỗ hậu đang khép chặt của Hiểu Nhu.

Trải qua sự móc ngoáy vừa nãy của Trần Thiết Xuyên thì hậu môn của Hiểu Nhu cũng chỉ mở ra được một chút mà thôi, Trần Thiết Xuyên lấy hai ngón tay căng cửa lỗ hậu ra, thọc qυყ đầυ vào.

“A!!!”

“Ô!!!”

Trần Thiết Xuyên gầm lên còn tiếng hét của Hiểu Nhu bị bịt lại dưới bàn tay của Trần Hổ lại hóa thành rêи ɾỉ.

“TᏂασ mẹ cưng, da^ʍ phụ, sao lỗ hậu lại chặt như vậy, hừ! Dươиɠ ѵậŧ của ông đây sắp bị cưng cắn đứt rồi!” Hậu môn của Hiểu Nhu siết chặt hơn nhiều so với sự tưởng tượng của Trần Thiết Xuyên, gã mới chỉ chọc vào một đoạn ngắn mà đã bị cái miệng nhỏ cắn chặt lấy, có xu hướng bẻ gãy luôn dươиɠ ѵậŧ của gã, lỗ nhỏ siết lấy làm gã vừa sướиɠ vừa đau.

Bị cắn như vậy nên Trần Thiết Xuyên không thể động đậy, mồ hôi trên trán cũng sắp nhỏ thành giọt, gã đánh mạnh lên mông Hiểu Nhu một cái “Mẹ nó, thả lỏng cho ông đây!”

Hiểu Nhu vốn đã bị hắn cắm sắp nứt ra, cửa lỗ hậu vừa trướng vừa đau, giờ lại bị gã đánh lên mông nên ấm ức đầy bụng, chẳng mấy chốc mà nước mắt chảy tràn cả tay Trần Hổ.

Trần Thiết Xuyên không nhịn được nữa, giữ chặt eo Hiểu Nhu bắt đầu chuyển động, cũng may gã đã dự kiến trước nên đã để dươиɠ ѵậŧ dính đầy chất lỏng, nếu không không có bôi trơn thì sẽ không thể nào đi vào bên trong lỗ hậu chặt khít như vậy.

“Ô… Ô…” Hiểu Nhu bị bịt kín miệng, những cảm xúc không cam lòng và tuyệt vọng đều biến thành tiếng khóc lóc thê thảm.

Khi Trần Thiết Xuyên rốt cuộc có thể như nguyện mà ra ra vào vào trong hậu môn của Hiểu Nhu thì mặt Hiểu Nhu đã trở nên trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.

“A… A…” Đau quá, Hiểu Nhu cảm thấy sự đau đớn như vậy không kém gì lúc cô bị bạn trai cũ phá trinh thô bạo trước đây, đau đến mức cô chỉ có thể phát ra những thanh âm vỡ vụn từ trong cổ họng.

Trần Hổ thấy Trần Thiết Xuyên chơi hậu môn của cô nhóc đến thích thú, mà dươиɠ ѵậŧ của mình cũng đã cương cứng nên ông nói với người anh em “Chú đổi tư thế đi, ông đây muốn cắm phía trước con bé.”

“Hô, được thôi.” Trần Thiết Xuyên vẫn giữ nguyên trạng thái dính chặt của hai người rồi ôm Hiểu Nhu nằm ra sau, cả người Hiểu Nhu đều nằm ngửa trên người Trần Thiết Xuyên, Trần Thiết Xuyên sợ cô làm loạn, một tay bịt miệng cô lại còn một tay vòng ngang bả vai cô, để cô có muốn chạy cũng không chạy được, phía dưới gã vẫn thúc từng cú từng cú, thọc vào rút ra trong lỗ hậu của Hiểu Nhu.

“Chắc da^ʍ phụ cưng chưa từng được hai người đàn ông cùng ȶᏂασ một lúc đúng không? Hôm nay chú và bác sẽ cho cưng nếm thử mùi vị được hai người chơi cùng lúc.”

Cái chuyện hoang đường lại dâʍ đãиɠ như vậy làm gì có chuyện Hiểu Nhu đã từng làm, cho dù là lần bị bọn họ luân gian trong rừng ngày đó cũng chỉ là hai người thay phiên nhau lên, không ngờ lần này bọn họ lại còn ra tay nặng hơn.

“Da^ʍ phụ cưng tưởng tượng đến cảnh được hai người đàn ông ȶᏂασ thì kích động đến run cả l*и lên này, ha, chú Xuyên Tử đã cho cái miệng phía sau của cưng ăn dươиɠ ѵậŧ, vậy để bác Hổ Tử đút cho phía trước của cưng nhé.”

Âʍ ɦộ của Hiểu Nhu còn ngập dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc trước, không cần nói cũng biết trơn trượt như thế nào, theo sự bôi trơn của đống chất lỏng trắng đυ.c đó, dươиɠ ѵậŧ thô to của Trần Hổ dễ dàng vọt vào.

“Hô! Vừa ướt vừa chặt! Đúng là cái l*и ngon mà, sao ȶᏂασ thế rồi mà vẫn bót vậy, Cẩu Tử đúng là tốt số, có con gái ngon như vậy.” Trần Hổ sảng khoái mà hưởng thụ sự bao vây và hút chặt của lỗ l*и Hiểu Nhu, hai tay ấn lên bầu vυ' đang rung lắc vì bị ȶᏂασ của cô nhóc, ông phối hợp với Trần Thiết Xuyên, hai người ra ra vào vào cùng ȶᏂασ hai cái lỗ trước sau của Hiểu Nhu.

“A, có gì mà tốt số, l*и con gái hắn ngon thì hắn có thể cắm chắc? Còn chẳng phải là lợi cho chúng ta à. TᏂασ chết da^ʍ phụ cưng này!”

Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên phối hợp ăn ý, anh tiến tôi lùi, một trên một dưới kẹp Hiểu Nhu ở giữa, hai cái miệng nhỏ phía dưới đều bị dập muốn toét ra. Dươиɠ ѵậŧ của hai người di chuyển trên hai con đường khác nhau nhưng lại có thể cảm nhận được sự ra vào của đối phương nên càng hưng phấn khác thường, thậm chí hai túi trứng của Trần Hổ đong đưa theo sự chuyển động của hông còn thỉnh thoảng cọ xát lên thân dươиɠ ѵậŧ của Trần Thiết Xuyên.

Hai người đều quên đi tất cả mà ȶᏂασ Hiểu Nhu điên cuồng, cuối cùng không kiềm chế được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà gầm lớn lên, bắn hai dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa đặc vừa nhiều vào hai cái động của Hiểu Nhu, khi rút dươиɠ ѵậŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt chảy ra ngoài, dính nhoe nhoét toàn bộ phía dưới của Hiểu Nhu.

Khi Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên chơi Hiểu Nhu hoàn toàn tận hứng xong thì Hiểu Nhu đã không còn chút sức lực mà nằm trên giường, không nói một lời nào, cũng không nhúc nhích, giống như một con búp bê bị phá nát.

“Lát nữa nhớ tự mình đi tắm rửa sạch sẽ thì chú cưng sẽ không biết gì hết, đừng quên trong tay chúng ta còn có ảnh khỏa thân của cưng đấy.” Hai người cũng không giúp Hiểu Nhu rửa sạch thân thể mà chỉ mặc lại quần áo của mình rồi chuẩn bị chuồn, trước khi đi còn không quên uy hϊếp cô một lần nữa, sau đó vội vàng chạy ra khỏi nhà của Hiểu Nhu.

Hôm nay Trần Nguy Nga cố ý về sớm hơn mọi khi.

Kỳ kinh nguyệt của cô cháu gái kết thúc hôm nay, rốt cuộc thì hắn có thể bỏ cái lệnh cấm quan hệ kia đi rồi! Chỉ mới nghĩ tới bộ dạng cháu gái bảo bối tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm dưới háng mình là dươиɠ ѵậŧ của hắn đã ngẩng cao đầu, hắn dứt khoát không làm việc nữa, trở về nhà.

Hắn đang lái xe đi về nhà thì từ xa đã trông thấy có hai người lén lút đi ra từ nhà hắn, cái bộ dạng như có tật giật mình mà nhìn ngó xung quanh kia thấy thế nào cũng rất khả nghi.

Trần Nguy Nga bất giác nhíu mày, hai mắt nheo lại, muốn nhìn kỹ hơn một chút.

Hình như là Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên?

Hai người này là bạn của anh trai hắn, tuy hắn có biết nhưng bình thường ít khi qua lại, bọn họ tới nhà mình làm gì chứ. Nếu là tìm hắn thì hắn không có nhà, trong nhà chỉ có một cô nhóc thôi.

Trần Nguy Nga càng nghĩ thì càng thấy không đúng, giẫm mạnh chân ga, tăng tốc về nhà.

Hắn vừa mới đẩy cửa nhà ra thì đã trông thấy quần áo Hiểu Nhu rơi đầy đất, thậm chí qυầи ɭóŧ còn bị xé rách, đột nhiên trong lòng cảm thấy không ổn, khi hắn phi vào phòng ngủ nhìn thấy Hiểu Nhu trên giường thì ngay lập tức chửi một tiếng “TᏂασ con mẹ nó hai thằng chó!”

Một cô gái vốn dĩ xinh đẹp, tươi tắn lại bị hai thằng súc sinh lăn lộn đến mức trở nên vô hồn, trên dưới toàn thân đều dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, khóe miệng, trước ngực, trên bụng, thảm nhất là phía dưới, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong âʍ ɦộ thi nhau ứa ra ngoài, nhiều đến mức không thể ngăn lại mà chảy xuống dưới, chảy tới hậu môn thì lại hợp với chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra từ lỗ hậu thành một bãi, thấm be bét lên khăn trải giường.

“Chú, chú về rồi ạ?” Nghe thấy tiếng của chú mình thì rốt cuộc trong mắt Hiểu Nhu đã có chút sức sống, cô nhìn về phía vẻ mặt phẫn nộ của chú mình mà không thể tin được là chú đã về, ngập ngừng gọi một tiếng ‘chú’ xong thì Hiểu Nhu hoàn toàn không nhịn được nữa mà khóc lớn lên, khóc đến xé lòng.

Trần Nguy Nga nhìn cháu gái nhỏ bất lực mà ôm chính mình gào khóc không ngừng thì vừa đau lòng vừa tức giận, dáng vẻ này của cô rõ ràng là bị người ta chà đạp, phải chịu không biết bao nhiêu uất ức.

Hắn tức giận ngập đầu, quay người định đi tìm hai thằng khốn kia để tính sổ.

“Hai thằng chó kia đúng là ăn gan hùm mật gấu nên mới dám chạy đến nhà ông đây ức hϊếp cháu gái của ông đây, xem ông đây có đánh gãy chân của hai thằng chó đấy không!”

Không nói tới chuyện Hiểu Nhu và hắn có quan hệ xá© ŧᏂịŧ, cũng coi như là người phụ nữ của hắn, thì trước khi hắn bị tìиɧ ɖu͙© làm mờ mắt mà ngủ với cháu gái thì Hiểu Nhu cũng là cháu gái duy nhất của nhà họ Trần bọn họ, làm gì có chuyện sẽ cho phép người ngoài bắt nạt.

Ngay lập tức, Trần Nguy Nga quyết định phải đánh chết hai thằng chó chết kia!

“Chú đừng đi!” Hiểu Nhu vừa nghe thấy chú mình định đi tìm người ta để tính sổ thì khóc lóc ngăn cản hắn, nhưng bởi vì tay chân không có sức lực nên ngã từ trên giường xuống, điều này lại càng làm chú cô đau lòng hơn, hắn vội vàng chạy tới bế cô lên.

“Trong tay bọn họ có ảnh khỏa thân của cháu, họ uy hϊếp cháu nếu cháu không nghe lời thì sẽ đăng lên trên mạng.” Hiểu Nhu nắm lấy quần áo của chú mình, vừa khóc vừa nói cho chú biết sự uy hϊếp của hai tên khốn kia.

Cô biết rõ, đối với hai tên súc sinh không có lương tri như Trần Hổ và Trần Thiết Xuyên nếu cứ sợ hãi và nhẫn nhịn thì chỉ càng làm bọn họ thêm ngang ngược. Cô hối hận vì đã không nói cho chú mình biết, vậy nên hiện tại lại càng không thể che giấu.

Cô vừa khóc vừa kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra lúc trước cho chú cô, Trần Nguy Nga nghe xong thì mặt đen đến mức sắp nhỏ ra mực.

Hắn hận đến ngứa răng.

Không ngờ ban ngày mình ra ngoài đi làm một thời gian ngắn thôi mà cô nhóc này đã bị người nhăm nhe. Hắn không khỏi đa nghi, nâng mặt Hiểu Nhu lên rồi hỏi, “Còn ai nữa không?”

Hiểu Nhu cắn cắn môi, lông mi dính nước mắt run rẩy, cô nhắm mắt nói thẳng ra “Còn có Đường gia gia ạ.”

Trần Nguy Nga kinh ngạc, bác họ đối với bọn họ thân như một nhà, sao có thể làm ra chuyện như vậy?!

“Đường gia gia đã biết quan hệ của chúng ta…” Hiểu Nhu khụt khịt bổ sung.

Cho nên đây là bác họ cũng muốn được chia chút lợi ích? Ánh mắt của Trần Nguy Nga trở nên âm trầm.

“Còn ai không?”

“Hết rồi ạ.”

Trần Nguy Nga cảm thấy đầu mình sắp nứt ra vì tức giận. Hắn phải rất vất vả giấu khối thịt tươi trong nhà để hưởng thụ một mình, ai mà ngờ lại dẫn tới nhiều ruồi bọ như vậy, lại còn có cả người trong nhà, đã thế còn để bọn chúng chiếm được, làm sao mà hắn có thể không tức giận được đây!

Nhưng hiện tại cô nhóc còn đang khóc đến mức thở hổn hển, hắn cũng không dám trách móc nặng nề, đành phải ôm cô vào phòng tắm tắm rửa thân thể thật sạch sẽ trước.

Trần Nguy Nga ôm Hiểu Nhu ở trong phòng tắm, giúp cô tắm rửa ước chừng một giờ mới rửa sạch sẽ cơ thể Hiểu Nhu.

Trên người cô nhóc chỗ nào cũng dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngay cả trên tóc cũng bị dính một chút, Trần Nguy Nga xoa xà phòng từ đầu đến chân cho cô rửa sạch một lần, ngay cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong âʍ ɦộ cũng là do hắn ôm cô ngồi trên đùi rồi móc ra sạch sẽ.

Khó xử lý nhất chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong hậu môn của Hiểu Nhu.

Lỗ hậu của cô nhóc rất chặt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chỉ có thể rỉ ra từng chút một, còn phần lớn đều bị cô giữ lại bên trong không chảy ra được, Trần Nguy Nga đành phải để cô nằm sấp trên đùi mình, lấy ngón tay căng lỗ nhỏ của cô ra, từ từ moi hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của lũ khốn kia bắn bên trong.

Nói thật, chuyện này đối với Trần Nguy Nga cũng là một loại tra tấn.

Trên đường về nhà, dươиɠ ѵậŧ của hắn đã cương cứng dựng đứng, hiện tại tắm rửa cho cô cháu gái thì máu toàn thân đều dồn xuống dưới. Nhưng cháu gái vừa gặp chuyện đau khổ như vậy, còn đang nằm trong ngực hắn mà khóc nức nở, hắn cũng không đành lòng bắt cơ thể cô phải chịu tội thêm nữa, đành phải cố nén lửa dục và lửa giận xuống, tẩy rửa cháu gái thật trắng nõn sạch sẽ, để cô vẫn là một cô gái trong sạch, thuần khiết, tươi tắn, xinh đẹp.

Trần Nguy Nga để Hiểu Nhu nằm trên giường nghỉ ngơi, rồi đi vào bếp nấu một bát mì nóng, bê đến bên giường đút cho cô ăn.

“Cháu ăn xong thì yên tâm ngủ đi, những chuyện khác cứ giao cho chú.”

Trần Nguy Nga vừa bưng bát đũa bẩn định rời đi thì Hiểu Nhu vươn cánh tay trơn mịn từ trong chăn ra kéo hắn lại.

“Sao vậy?” Trần Nguy Nga cho rằng cô còn cần gì đó.

Đôi mắt xinh đẹp của Hiểu Nhu đã khóc đến sưng đỏ, cô trầm mặc thật lâu, sau đó mới run rẩy hỏi “Chú ơi, có phải chú cảm thấy cháu dơ bẩn đúng không ạ?”

Hiểu Nhu biết chú cô có phản ứng với cô.

Đúng vậy, có mấy người đàn ông nhìn thấy bộ dạng dâʍ đãиɠ này của cô mà không có phản ứng chứ. Thế nhưng chú cô lại không đυ.ng vào cô. Theo như lúc trước, nhất định là chú cô sẽ không chịu đựng, khi nào muốn cô thì sẽ nhào tới ngay lập tức, chẳng cần quan tâm dù cô bảo không muốn, nhưng hiện tại rõ ràng chú cô đã cương nhưng lại không chạm vào cô, là ghê tởm cô đúng không.

Hiểu Nhu càng nghĩ càng khổ sở, càng nghĩ càng đau lòng.

“Nói cái gì vậy chứ!” Hắn để bát đũa sang một bên, vươn tay lau đi nước mắt bên khóe mắt cô bé, “Đừng nghĩ linh tinh, cháu là bị người ta ức hϊếp thôi, Hiểu Nhu của chúng ta rất sạch sẽ đó. Nào, ngoan, đừng khóc.”

Trần Nguy Nga ôm cô, vừa khuyên nhủ vừa dỗ dành, cuối cùng hôn hôn lên đôi mắt sưng lên vì khóc, “Đừng sợ, chuyện của cháu chú không hề nghĩ như vậy, bây giờ cháu ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc dậy thì mọi chuyện đều đã qua.”

Hiểu Nhu mở to đôi mắt ướŧ áŧ, ngẩng đầu nhìn chú mình, sau một lúc lâu thì làm một hành động.

Cô duỗi tay nắm lấy lều trại căng phồng ở đũng quần Trần Nguy Nga, cặp môi đỏ hé mở “Chú, chú có muốn làm không ạ?”