Cưỡi Ngựa Cùng Mẹ

Chương 4

Phía trước tôi đã thấy ba xuống ngựa để nghỉ buổi chiều. Lên ngựa. Xuống ngựa. Những từ đó vang vọng trong đầu tôi. Tôi đã có vài ý tưởng cho đêm nay.Mẹ không tỏ vẻ khó chịu hay xấu hổ trong bữa ăn nhẹ buổi chiều. Mặt mẹ phấn khởi lên, làm cho mẹ đẹp hơn bao giờ hết. Ba nói do không khí cảnh vật ở đây làm cho mẹ vui vẻ hạnh phúc. Mẹ cười thật tươi và nói

“Chắc là vậy. Em chỉ thích sống một mình với những người đàn ông của em” Mẹ lại cười, đứng dậy và nhảy múa về phía đám cây

“Con đã làm một việc tốt, con trai. Con thực sự làm cho mẹ con hạnh phúc. Cứ tiếp tục như vậy nhé”

“Ồ, con sẽ làm tiếp ba à. Con vui khi thấy mẹ hạnh phúc”

Tôi đứng dậy và đến túi yên ngựa

“Con có vài cái quần ngắn, ba, trời nóng lắm”

“À, thôi chúng ta đi nào”

Ba nói khi mẹ đi thong dong trở lại. Tôi vừa kéo quần ngắn lên. Mẹ cười với tôi khi đi tới gần bên tôi, một tía sáng lóe lên trong mắt mẹ

“Quần ngắn chật quá hả? Bắt một chút là cứng, đúng không?”

Mẹ lại cười rồi bước lên bàn đạp và vung chân lên yên ngựa. Khi ba đi khỏi mẹ nói

“Thôi nào, lên phía trước mẹ đi”

Tôi dừng lại và nhìn chằm chằm, mẹ cười bảo

“Mẹ chỉ nói đùa thôi. Ra phía sau mẹ, đó là chỗ của con. Nhưng nhớ là phải cư xử cho đúng mực, đồ bất lương” Mẹ lại cười

Khi tôi yên vị chỗ ngồi phía sau mẹ, tình cờ mẹ vươn tay ra sau kéo lớp vải dưới váy lên để nó rơi trên yên ngựa phủ xuống chân mẹ và tôi. Nắm lấy dây cương, mẹ bắt đầu cho ngựa phi bước. Mẹ tựa lưng vào tôi, quay đầu lại hôn vào cằm tôi, rồi còn ngậm vô miệng tôi cắn nhẹ một phát nữa chứ

“Chúng ta có hơn 2 tiếng cưỡi ngựa. Roger, chúng ta sẽ làm gì? ” Mẹ lại cười “Nhanh nào” Mẹ thúc con ngựa chạy. Tôi ôm eo mẹ, trượt tay lên ngực mẹ. Tôi chụp mỗi tay mỗi vυ', nắn bóp nó nhẹ nhàng, véo hai núʍ ѵú mẹ, kéo nó thò ra ngoài

“Dừng lại đi” Mẹ mắng nhẹ

“Ba con có thể quay đầu lại bất cứ lúc nào”

Tôi bỏ tay ra, trượt xuống dưới và luồn cả hai tay vô trong váy mẹ, ngoài tầm mắt tôi, đặt ở trên hông và mặt trước đùi mẹ. Tôi kéo về phía sau, để cho mấy ngón tay đẩy xuống giữa hai chân mẹ giờ đang giang rộng trên yên ngựa. Mẹ đã không còn mặc qυầи ɭóŧ nữa. Tôi thọt sâu vô trong, mấy ngón tay tôi bao phủ lên mép l*и mẹ, sau đó kéo nó banh rộng l*и mẹ ra

“Mẹ con mình còn ít nhất 2 tiếng nữa lận mà. Đừng có vội vàng như vậy”

Tôi không trả lời. Hơi thở tôi phả vào cần cổ của mẹ

“Con thực sự cần nó, phải không?”

Mẹ hỏi, tôi vẫn không trả lời

“À, mẹ biết đại loại như vậy. Được rồi, nhóc con, được rồi”

Tôi đẩy mấy ngón tay vô trở lại, nhúng vô trong cái lỗ l*и ướŧ áŧ của mẹ. Sau đó tôi rút nó ra chậm rãi, rê lên mép l*и trơn nhẵn của mẹ. Rồi lại trở vô, trở ra, vô ra, cứ vậy. Hơi thở của tôi đã nặng nề, mẹ bắt đầu theo nhịp với tôi. Tôi thọc hai ngón tay mỗi bên tay vô trong l*и mẹ rồi giữ ở đó, kéo l*и mẹ rộng ra hơn. Mẹ rất khoái chí. Tôi thì thầm vào tai mẹ, giọng đã khàn khàn

“Con cần phải đυ. mẹ”

Tôi bắt đầu đẩy mẹ về phía trước

“Không, ba con ở ngay đằng kia. Ổng có thể quay lại nhìn thấy”

Mẹ vẫn tiếp tục ngồi thẳng người, đẩy lên cổ ngựa

“Đứng lên cái kiềng đi mẹ”

Tôi nói. Mẹ làm theo. Tôi tháo nút quần ngắn, kéo ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng ra ngoài thật khó khăn. Tôi lại trượt xuống dưới váy mẹ, đưa tay lên bám lấy hông mẹ. Tôi nghiến răng đẩy người tới trước, ©ôи ŧɧịt̠ tôi dựng đứng như cây cột cờ. Tôi kéo mẹ xuống người tôi

“Không, Roger, ô không”

Mẹ kêu lên, có vẻ không thuyết phục từ khi tôi bảo mẹ là tôi cần phải đυ. mẹ. Tôi giữ mẹ để kéo xuống trong khi ©ôи ŧɧịt̠ tôi rà rà xung quanh. Cuối cùng, đầu ©ôи ŧɧịt̠ tìm thấy cái khe và tôi ấn nó vô trong cái l*и ướŧ áŧ xinh đẹp của mẹ, l*и mẹ rất nóng và ướt, thật tinh tế!

“Ô… Roger… ô… Rog… ô”

Đó là âm thanh hay nhất mà tôi được nghe từ vùng rừng núi này, nó vang xa làm tôi thấy lo ngại. Mẹ biết nên tự điều chỉnh làm cho nó nhỏ lại. Tôi tiếp tục thọc ©ôи ŧɧịt̠ vô trọn trong l*и mẹ, chuyện còn lại cứ để sự chuyển động của con ngựa làm nên sự đυ. đéo của hai mẹ con. Tôi chăm chú nhìn quanh thấy ba vẫn phi ngựa ở phía trước. Nếu ba tôi có quay lại nhìn cũng chẳng thấy gì ngoài hình ảnh tôi ngồi sau lưng mẹ

Tay tôi luồn bên trong váy mẹ, trượt lên phía trước l*и mẹ. Chúng tôi cứ đi trên đường, nhấp nhô với nhau, l*и và ©ôи ŧɧịt̠. Thời gian như chậm lại để kết dính với cuộc giao hoan nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt của chúng tôi. Đó là tất cả sự chà xát, nhấp nhô, và chà xát. Tôi hoàn toàn ở trong mẹ, và không bao giờ trở ra. Mẹ không bao giờ làm mạnh lên. Chúng tôi cứ giữ tình trạng cắm sâu lút cán như vậy. Tôi không biết mất bao lâu, nhưng chắc phải là rất lâu. Có lẽ đây là cuộc đυ. đéo lâu nhất trong đời tôi. Chúng tôi cứ cưỡi ngựa đi dọc trên đường, ©ôи ŧɧịt̠ tôi trong l*и mẹ, ngón tay tôi xoắn lên hộŧ ɭε mẹ. Mẹ càng ướŧ áŧ hơn trước, thấm đẫm cả háng tôi và yên ngựa

Côи ŧɧịt̠ tôi bắt đầu nhịp nhịp, căng cứng và nở to ra trong l*и mẹ. Mẹ yêu nó, tôi cũng vậy. Cuối cùng, tôi cảm thấy mẹ cố bám chặt ©ôи ŧɧịt̠ tôi, nhưng hai chân mẹ giang ra quá rộng. Tôi có thể cảm thấy hai mông đít mẹ thắt lại từ những cơn co thắt của cơ mông. Mẹ bắt đầu xuất khí l*и đầm đìa, ©ôи ŧɧịt̠ dái tôi như bị ngâm nước. Tôi bắt đầu phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ vô trong l*и mẹ, từng luồng, từng luồng, liên tục. Tôi chưa bao giờ ra nhiều như vậy. Cả hai cảm thấy thật thoải mái, vẫn cưỡi ngựa rảo bước, ©ôи ŧɧịt̠ tôi co giật bên trong l*и mẹ. Cuối cùng nó mềm lại và rơi ra khỏi l*и mẹ, chúng tôi vẫn cứ để sự ướt sũng, nhầy nhụa kết dính cả hai

Một lát sau, mẹ quay lại và hôn tôi, mẹ cười

“À, mẹ đoán là con đυ. mẹ. Đó có phải là cái mà con gọi là Rogering?” Mẹ cười to

Ba quay lại nhìn chúng tôi, mỉm cười và tiếp tục đi

“Con sẽ chỉ cho mẹ thấy một rogering thực sự vào ngày mai, mẹ à, hoặc là tối nay. Bất cứ khi nào chúng ta có cơ hội”

“Đó có phải là một mối đe dọa không? Mẹ hầu như không thể chờ được” Mẹ lại cười

“Con cũng vậy” Tôi đáp, nhưng với ý định nghiêm túc hơn

Tôi không biết mẹ có biết rogering thực sự là gì hay không, nhưng giờ mẹ đề cập đến nó và tôi có ý định thể hiện nó.

Đêm đó, ba quăng cái túi ngủ của mình lên giường giống như của mẹ, của ba ở bên trong. Ba đi ngủ trước, như thường lệ, mặt hướng vô trong vách và ngáy nhẹ nhàng. Sau khi mẹ rửa ráy và chuẩn bị đi ngủ, mẹ ra hiệu cho tôi ôm mẹ chúc ngủ ngon. Mẹ đứng ở giữa phòng dưới ánh sáng trăng, chỉ mặc mỗi cái áo thun dài phủ không hết mông đít mẹ, còn ba tôi nằm ngay đằng sau mẹ. Tôi ôm mẹ, trượt tay lên người mẹ, hôn môi mẹ thật lâu. Côи ŧɧịt̠ tôi phồng lên đυ.ng vô háng mẹ. Mẹ đứng nhón chân lên, cắn vào vành tai tôi, rồi thì thầm trêu chọc

“Roger muốn đυ. mẹ, phải không nào?”

Tôi gật đầu

“Ôi, con đúng là thằng nhóc hư đốn. Thô tục quá hà”

Mẹ lui lại, nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ tôi thông qua chiếc quần ngắn và kéo giật nó đi. Mẹ quay vào giường và cúi xuống lấy túi ngủ của mẹ. Ngừng lại, mẹ quay đầu ra phía sau nhìn tôi, kéo áo thun qua khỏi hai mông mẹ, lồ lộ hai mông đít trần trụi, to bè và tròn lẳng, lúc lắc từ bên này sang bên kia, hai đùi mẹ thì khép chặt

“Mẹ không chắc có thể cưỡi ngựa vào ngày mai” Mẹ nói

“Mẹ đau đo bị chà xát trên yên ngựa, có lẽ vậy” Mẹ nở một nụ cười thật tươi với tôi và trượt vô trong túi ngủ.

Tôi ngồi trên giường, đối mặt với mẹ, tuột quần ra để ©ôи ŧɧịt̠ dựng đứng như cột cờ. Tôi nắm nó và vẫy nó về phía mẹ rồi cười. Không chịu thua kém, mẹ ngồi dậy rồi kéo áo thun ra khỏi đầu, quăng nó lên giường, ưỡn lưng và đẩy hai vυ' mẹ về phía tôi, hai núʍ ѵú săn cứng chĩa thẳng ra trong màn đêm. Được rồi, mẹ thắng. Tôi mấp máy với mẹ. Mẹ cười, kênh mặt ra rồi nằm xuống ngủ. Đối mặt mẹ, tôi chắc chắn thấy rõ đôi mắt mẹ lấp lánh dưới ánh trăng. Tôi ngủ thϊếp đi