Tất Cả Chỉ Là Quân Cờ

Chương 16

Chương lỗi do đăng nhầm không sửa được á

“Dễ gì chú cho thằng khác chạm vào hai cái bánh bao ngon lành này càng không để bất cứ ai cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào cái l*и nhỏ của con, toàn bộ thân thể kiều diễm dâʍ đãиɠ này là của chú”.Kiều Hạ Linh khẽ cười nũng nịu: “Chú tham lam quá rồi đó”.

Vũ Hoàng Huy liếc nhìn từng tấc da thịt trên người Kiều Hạ Linh rồi ngẩng đầu lên hỏi: “Con càng ngày càng táo bạo rồi ha, không sợ ăn mặc gợi cảm như vậy trước mặt chú, chú không kiềm chế được sẽ đè con ra “chơi” như lần trước nữa à?!”.

Kiều Hạ Linh tựa đầu vào ngực của Vũ Hoàng Huy rồi nói: “Chú mua nhà triệu đô tặng con, mua xe đắt tiền tặng con còn con chẳng có gì để báo đáp lại chú ngoài tấm thân này hết, hôm nay con có tình biến bản thân mình thành một món quà tặng chú đó… không biết chú có hứng thú nhận không?!”.

Vũ Hoàng Huy liền đẩy Kiều Hạ Linh nằm xuống giường anh nằm áp trụ trên người cô, đưa lưỡi liếʍ nhẹ vành tai của cô rồi khàn giọng đáp: “Chú cảm thấy rất thích món quà này nên đương nhiên là phải nhận rồi… bữa giờ bận chuyện mua nhà sắp xếp chỗ ở và công việc cho con nên không có thời gian ân ái với con làm chú nhớ thân thể này muốn phát điên lên được rồi”.

Kiều Hạ Linh nhìn Vũ Hoàng Huy bằng ánh mắt mơ màng, giọng cô cũng nũng nịu vang lên: “Vậy tối nay chú cứ làm những gì mà chú muốn con đều sẽ chìu theo ý chú hết”.

Nét cười trên mặt của Vũ Hoàng Huy trở nên ranh mãnh anh thì thầm vào tai cô: “Nếu chú bảo chú muốn làm chuyện đó tới sáng luôn thì sao?”.

“Nếu chú đủ đức thì cứ làm… mấy tuần nay thân thể con cũng trở lại bình thường rồi có thể phục vụ chú cả đêm nếu chú muốn”.

“Vậy bắt đầu thôi”.

Vũ Hoàng Huy đưa lưỡi liếʍ nhẹ vành môi của Kiều Hạ Linh rồi hôn lên môi cô, anh điêu luyện dùng cái lưỡi của mình tách đôi môi mềm mọng nước của cô ra chui vào trong khoang miệng cô du ngoạn khắp nơi.

Kiều Hạ Linh cũng rất biết cách phối hợp cô đưa lưỡi của mình để lưỡi Vũ Hoàng Huy thuận tiện quấn vào, hai chiếc lưỡi cọ xát quấn quýt lấy nhau hồi lâu mới rời, cả hai người được nối với nhau bằng một sợi chỉ bạc lấp lánh dưới ánh đèn.

Hơi thở của Vũ Hoàng Huy phả vào hóc cổ của Kiều Hạ Linh nóng rực, anh đưa lưỡi quét lên da thịt của Kiều Hạ Linh rồi mυ'ŧ cổ cô từng dấu đỏ xuất hiện trên nền tuyết trắng càng nhiều trông rất bắt mắt.

Tay của Vũ Hoàng Huy cũng không yên phận đã lần mò vào tấm vải lụa mỏng manh trên người của Kiều Hạ Linh phủ lên một bên đôi gò hồng của cô xoa nắn.

Cảm giác mát lạnh từ bàn tay của Vũ Hoàng Huy phủ lên vυ' của mình làm cho Kiều Hạ Linh nằm thả lỏng cả người nhắm mắt lại hưởng thụ, cô lên tiếng tán thưởng: “Tay chú mát thật… làm cho con cảm thấy dễ chịu a”.

Vũ Hoàng Huy cong môi lên mỉm cười trước sự hài lòng của người đẹp, anh đỡ Kiều Hạ Linh ngồi dậy dựa vào l*иg ngực mình, để đầu cô tựa vào vai anh, với tư thế này Kiều Hạ Linh phải ưỡn ngực lên nên trông hai cái vυ' của cô như to ra hơn nữa.

Vũ Hoàng Huy dùng cả hai tay phủ lên cả hai cái vυ' trắng trẻo đang nhô cao dưới lớp vải lụa mỏng rồi bắt đầu xoa nắn, khi thì dùng lực mạnh khi thì dùng lực nhẹ mang lại cho Kiều Hạ Linh nhiều cảm xúc bắt đầu lên tiếng rêи ɾỉ: “A… a… a”.

“Thoải mái hơn không Hạ Linh?”.

Kiều Hạ Linh liền gật đầu: “Dạ thoải mái lắm á… cho con nhiều hơn nữa… a… a… a”.

Vũ Hoàng Huy nhếch môi mỉm cười: “Là con xin thêm đấy nhé… lát nữa đừng cầu xin chú dừng lại”.

Kiều Hạ Linh gật gật đầu ánh mắt mơ màng tràn đầy du͙© vọиɠ.

Vũ Hoàng Huy dùng hai đầu ngón tay vân vê hai đầṳ ѵú của Kiều Hạ Linh lúc thì hờ hững lúc thì nhéo mạnh làm cho vặn vẹo cả người: “Ưm… a… a… a… sướиɠ… sướиɠ quá”.

Kiều Hạ Linh xoay đầu qua hôn lên môi của Vũ Hoàng Huy, cả hai hôn nhau say đắm nồng nhiệt trong khi tay của anh vẫn đều đặn xoa nắn hai cái vυ' của cô thành đủ loại hình dạng.

Một tay của Vũ Hoàng Huy vẫn tiếp tục chăm sóc vυ' của Kiều Hạ Linh một tay thì hư hỏng lần mò xuống dưới kéo phần chân của cô dang rộng ra thành hình chữ M, chiếc quần ren xuyên thấu lại lọt khe nên chẳng che chắn lại được gì mà ngang nhiên phơi bày chỗ cần phơi bày ra ngoài.

Bàn tay của Vũ Hoàng Tay di chuyển vuốt bắp đùi trong của Kiều Hạ Linh làm cho từng sợi dây thần kinh của cô trở nên căng thẳng cảm giác như có hàng ngàn con kiến đang thi nhau bò lên cơ thể cô vô cùng khó chịu.

Nhìn qua cái l*и nhỏ đang múp máy như đòi ăn của Kiều Hạ Linh, Vũ Hoàng Huy liền nhíu mày lên tiếng: “Con đi wax lông l*и à Hạ Linh?”.

“Phải, con muốn chú nhìn thấy bên trong dễ dàng hơn”.

“Vậy người làm chuyện đó cho con là nam hay nữ”.

“Đương nhiên là nữ rồi sao có thể để cho nam nhân nhìn thấy l*и của con được, chỉ có thể cho chú ngắm thôi”.

“Vậy thì tốt”.

Ngón tay trỏ của Vũ Hoàng Huy khẽ quét qua khe l*и của Kiều Hạ Linh một cái rồi giơ lên trước mặt cô: “Cơ thể con ngày càng mẫn cảm rồi đó Hạ Linh, mới màn dạo đầu thôi mà đã ướt hết cả rồi”.

Kiều Hạ Linh ủy khúc giọng nũng nịu vang lên: “Dưới sức tàn phá của chú thì ai mà chịu cho được chứ… a… a… a”.

Vũ Hoàng Huy buông cái vυ' của Kiều Hạ Linh ra, hai tay lần xuống kéo rộng hai chân của cô ra thêm nữa, anh dùng một tay tách nhẹ hai mép l*и của cô ra một tay mơn trớn quét lên quét xuống trước cửa l*и rồi chạm vào hộŧ ɭε đỏ hỏn như viên hồng ngọc.

“A… a… a… chú…”.

Vũ Hoàng Huy đâm ngón tay vào l*и của Kiều Hạ Linh rồi ra sức rút ra đâm vào làm cho nước bắn tung tóe trên giường.

“Ưm… chú… a… a… a dừng lại… dừng lại… con ra mất”.

Vũ Hoàng Huy vẫn tiếp tục động tác kia như vũ bão cho đến lúc Kiều Hạ Linh bắn từ bên trong ra mới rút tay lại.

Kiều Hạ Linh thở hổn hển nằm oài người trong l*иg ngực của Vũ Hoàng Huy: “A… a… a… sướиɠ nhưng không đã bằng cái đó của chú”.

Vũ Hoàng Huy để Kiều Hạ Linh nằm ngửa lên giường, anh dùng tay xoa nắn nhẹ một bên vυ' cô rồi kéo tấm vải lụa mỏng manh kia lên, trong mắt anh là một cặρ √υ' trắng nõn to tròn đầṳ ѵú màu hồng nhạt đang nhô cao.

Khi bị hai đầu ngón tay của Vũ Hoàng Huy vân vê Kiều Hạ Linh lại tiếp tục rêи ɾỉ: “A… a… a… ưm… a”.

“Đầṳ ѵú con cứng hết cả rồi nè để chú thưởng thức nó nào”.

Vũ Hoàng Huy cúi đầu xuống hôn nhẹ lên vυ' của Kiều Hạ Linh một cái rồi đưa đầu lưỡi liếʍ xung quanh đầu ti mấy vòng mới dùng đầu lưỡi đá vào đầṳ ѵú cô một cái.

Cảm giác mong đợi không biết khi nào đầu lưỡi linh hoạt ẩm ướt đó liếʍ vào đầṳ ѵú của mình làm cho Kiều Hạ Linh muốn phát điên lên rên khẽ: “Á… á… á… s… ư… ớ… n… g… chú ơi… con sướиɠ quá… a… a… a”.

Vũ Hoàng Huy dùng hai hàm răng cắn nhẹ đầṳ ѵú của Kiều Hạ Linh làm cho giật thót cả người: “A… a… a… chết con… ưm… ưm… ưm”.

Tay của Vũ Hoàng Huy vẫn tiếp tục xoa nắn một bên vυ' trong khi vυ' bên kia bị anh ngậm vào miệng bú ʍúŧ chùn chụt, mỗi lần Vũ Hoàng Huy mυ'ŧ mạnh vυ' của Kiều Hạ Linh cả người cô đều rướn lên thở dốc: “Á… Á… Á… Sướиɠ QUÁ… CHÚ Bú √υ' CON Sướиɠ QUÁ…”.

Vũ Hoàng Huy nhếch môi mỉm cười hôn nhẹ lên môi Kiều Hạ Linh rồi khẽ hỏi: “Sướиɠ thật không Hạ Linh?”.

Kiều Hạ Linh liền gật đầu liên tục: “Sướиɠ… S… Ư… Ớ… N… G LẮM… CHÚ Bú √υ' CON NỮA ĐI… BÚ NHIỀU VÀO NHA CHÚ”.

“Được thôi… chú thỏa mãn con”.

Vũ Hoàng Huy tiếp tục ngậm cả cái vυ' còn lại vào miệng mυ'ŧ mạnh rồi nhả ra làm cho cái vυ' trắng trẻo trở nên hồng hào ướŧ áŧ, anh dùng đầu lưỡi điêu luyện của mình cuốn lấy đầu ti của Kiều Hạ Linh rồi môi mυ'ŧ nhẹ.

“Chú ơi… á… á… á… con sướиɠ quá”.