Tối nay, sau trận ân ái kịch liệt Kiều Hạ Linh nằm trong vòng tay Vũ Hoàng Huy ôm lấy eo anh rồi nói: “Chú ngày qua vài ngày nữa con sẽ đi về quê”.Vũ Hoàng Huy liền hốt hoảng kêu lên: “Tại sao lại phải về quê chứ, mọi chuyện đang yên đang lành mà Hạ Linh”.
Kiều Hạ Linh khẽ cười rồi đáp: “Sắp đến tết rồi con muốn về thăm gia đình thăm người thân, cũng mấy năm rồi bận công việc nên không có thời gian về”.
“Vậy chú đưa con về quê nha”.
Kiều Hạ Linh liền ái ngại lắc đầu: “Không được đâu chú ơi, gia đình con sẽ không chấp nhận chuyện con yêu người ngoài chàng trai đã đính ước hồi bé đến giờ, con sợ họ sẽ làm chú buồn đó”.
“Con có người đính ước rồi sao?”.
Kiều Hạ Linh thở dài: “Nói vậy thôi chứ cũng lâu lắm rồi con và anh ấy không gặp lại nhau nữa mỗi người đều có một cuộc sống riêng của mình, ai cũng hạnh phúc hết chỉ là người ở quê vẫn mang tư tưởng cổ hủ nên không chấp nhận chuyện hủy bỏ hôn ước, cũng vì chuyện này mà lâu rồi con không có về nhà sợ lại cãi nhau với người thân”.
Vũ Hoàng Huy rủ mặt, anh vòng tay ôm chặt Kiều Hạ Linh hơn một chút: “Chú hứa cả đời này sẽ đối xử với con thật tốt không để con chịu thêm thiệt thòi gì hết, chú yêu con”.
“Con cũng yêu chú”.
Kiều Hạ Linh nở một nụ cười hạnh phúc rồi nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ an yên trong lòng ngực của Vũ Hoàng Huy.
Vũ Tư Thuần khi nghe Kiều Hạ Linh nói sẽ về quê thì tâm trạng phấn khởi hơn hẳn, cô ta thầm vui mừng nghĩ trong đầu: Chỉ cần cô ta về quê ba sẽ thiếu l*и đến lúc đó là cơ hội tốt nhất để mình dâng l*и đến cho ba đυ., chỉ cần ba cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и mình nhất định sẽ mê mẩn không rút ra được, chỉ cần đυ. mình rồi ba nhất định không cần cái l*и của Kiều Hạ Linh nữa đến lúc đó mình có thể đuổi cổ cô ra khỏi đây, độc chiếm ba và ©ôи ŧɧịt̠ khủng của ba nữa, thật là lưỡng toàn mà.
Tối nay, Vũ Tư Thuần nằm trên giường nhét trứng rung vào bên trong l*и để thủ da^ʍ, bên ngoài cô ta cầm thêm gậy rung để trực tiếp vào hộŧ ɭε kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hai cái vυ' thì bị hai cái kẹp rung kẹp lấy sưng mọng lên.
“ƯM… ƯM… Sướиɠ L*и QUÁ… MUỐN ĐƯỢC Đυ. QUÁ… MUỐN ©ôи ŧɧịt̠ TO NHƯ CỦA BA CẮM VÀO QUÁ… Á… Á… Á”.
Vũ Tư Thuần nghe hành trình về quê của Kiều Hạ Linh thì liền lên tiếng nói chuyện rất lễ độ nhẹ nhàng: “Cô Linh à, cô sắp về quê sao?”.
Kiều Hạ Linh gật đầu tỏ vẻ thân thiện: “Phải cô về quê ăn tết với gia đình”.
Vũ Tư Thuần liền xụ mặt ra rồi lên tiếng: “Vậy thì buồn quá, con tưởng là tết nay cô sẽ ở lại ăn tết cùng gia đình con chứ”.
Vũ Hoàng Huy đối với thái độ lễ phép của Vũ Tư Thuần thì cảm thấy rất hài lòng, anh khẽ cười lên tiếng: “Cô Linh về vài hôm rồi sẽ quay lại, năm nay không ăn tết cùng nhau được thì hẹn năm sau có gì đâu mà buồn”.
Vũ Tư Thuần gật đầu: “Dạ ba, à mà con có người bạn cũng về quê trùng hợp là cô bạn này cùng điểm đến với cô Linh hay là để bạn con đi cùng cô Linh cho an tâm, có thể chăm sóc lẫn nhau, ba bận công việc không đi cùng cô được, con thì bận học nên chỉ đành nhờ bạn con cùng cô nương tựa lẫn nhau thôi”.
Kiều Hạ Linh gật đầu tỏ vẻ cảm kích: “Vậy thì tốt quá, cảm ơn Tư Thuần đã nghĩ cho cô nhé”.
“Vậy đi để con đặt vé xe lửa cho hai người luôn nha, ngồi cạnh nhau tốt hơn”.
“Được vậy thì tốt quá, cảm ơn con trước nha Tư Thuần”.
Vũ Tư Thuần liền đáp lại: “Không có gì đâu cô chúng ta là người một nhà mà”.
Vũ Hoàng Huy thấy vậy cũng rất vui mừng: “Thấy con và cô Linh hòa thuận ba cảm thấy rất vui đó Tư Thuần”.
“Cũng tại con không hiểu chuyện con xin lỗi ba”.
Kiều Hạ Linh liền lên tiếng: “Thôi chuyện cũng qua rồi chúng ta bỏ qua đi anh”.
Cả nhà ngồi ăn cơm cùng nhau rất vui vẻ hạnh phúc nhưng lúc không ai để ý Vũ Tư Thuần liền lóe lên ánh mắt sắc lạnh nhìn Kiều Hạ Linh thầm nghĩ trong đầu: Yên tâm đi chuyến đi này của cô sẽ có đi mà không có về đâu, tôi đã thuê người hϊếp da^ʍ tập thể cô trên đường đi rồi chẳng những vậy còn quay clip lại để xem lúc ba tôi nhìn thấy người ta cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и cô nhiều như vậy có còn muốn đυ. vào cái l*и dơ bẩn đó nữa không, muốn đấu với tôi sao cô còn non tay lắm Kiều Hạ Linh à.
Buổi chiều, Kiều Hạ Linh đi ra ngoài mua sắm sẵn tiện cô đi gặp một người đàn ông tóc vàng tên là Henry ở một quán cà phê bí mật sâu trong hẻm cùng.
Kiều Hạ Linh cẩn thận che chắn mặt mũi lại không để đối phương biết mình là ai: “Tại sao hôm nay Jack lại không đến vậy?”.
Henry liền khẽ lắc đầu đáp: “Tối qua nó đυ. bà giáo sư Tư Đồ Thuần đến gần sáng mới xong nên giờ nó nằm ngủ ở nhà mất rồi, từ ngày chúng tôi đυ. tập thể bà ta thì bà ta cứ tới tìm chúng tôi hoài cmn đúng là đồ đàn bà dâʍ ɖu͙© mà”.
“Thôi bỏ qua chuyện đi còn chuyện tôi kêu Jack liên hệ với Vũ Tư Thuần lập kế hoạch hϊếp da^ʍ tập thể mẹ kế của cô ta tới đâu rồi”.
“Chúng tôi đã nhận 50% số tiền chuyển khoản rồi cô ta nói số tiền còn lại khi nhận được clip sẽ chuyển sau”.
Kiều Hạ Linh gật đầu tỏ vẻ hài lòng rút trong túi xách ra một xấp tiền dày để trên bàn: “Trên chuyến đi này, các anh không được hϊếp da^ʍ tập thể mẹ kế của Vũ Tư Thuần mà phải hϊếp da^ʍ Triệu Cát bạn thân của cô ta tôi đã gửi hình qua cho các anh rồi không được hϊếp lộn người nếu không thì sau này không còn giao dịch gì giữa chúng ta nữa”.
Henry mở điện thoại lên xem rồi bĩu môi: “Haiz dáng người mẹ kế của Vũ Tư Thuần ngon quá, cô ta lại xinh đẹp gợϊ ɖụ© nữa không cho đυ. thật là tiếc mà”.
Kiều Hạ Linh liền gắt giọng lên tiếng: “Cô ta là người đàn bà của Vũ Hoàng Huy tổng giám đốc tập đoàn Vũ Hoàng đυ.ng đến cô ta chỉ có đường chết các người có dám không?”.
“Vậy thôi chơi con nhỏ Triệu Cát cũng được, thiếu l*и có thể không sao nhưng thiếu tiền thì chết chắc”.
“Vậy giao dịch thành công nhé tôi về đây kẻo có người nhìn thấy thì chết cả lũ”.
Ngày Kiều Hạ Linh lên tàu hỏa quả nhiên nhìn thấy Jack, Henry và John lên ngồi dãy cuối trên toa tàu mà cô đi cùng Triệu Cát.
Vũ Hoàng Huy ôm lấy Kiều Hạ Linh rồi dặn dò: “Con nhớ giữ gìn sức khỏe nha, phải về bên cạnh chú sớm đó”.
“Chỉ vài hôm thôi mà”.
Vũ Tư Thuần giả vờ nắm tay Kiều Hạ Linh tỏ vẻ thân thiết: “Hy vọng cô sớm quay lại ba con sẽ nhớ cô lắm đó”.
Kiều Hạ Linh liền giả lả lên tiếng: “Mấy ngày cô đi chắc là phải phiền con chăm sóc cho Huy rồi”.
“Cô cứ yên tâm con nhất định chăm sóc ba thật tốt mà”.
Sau khi tàu lăn bánh rời khỏi ga, Vũ Tư Thuần liền nhếch môi thỏa mãn trong đầu thầm nghĩ: Tôi nhất định chăm sóc ba thật tốt, sẽ đưa l*и ông ấy cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào ông ấy nứиɠ cô cứ yên tâm đi, cái l*и tôi phục vụ cho ông ấy nhất định tốt hơn cô… vĩnh biệt nha Kiều Hạ Linh.
Vũ Tư Thuần đi về nhà trong tâm trạng vui vẻ, cô ta một mình ghé qua cửa hàng đồ chơi người lớn mua áo ngủ xuyên thấu, gel bôi trơn, thuốc kí©ɧ ɖụ© và một số đồ cần thiết cho cuộc làʍ t̠ìиɦ sắp tới giữa cô và Vũ Hoàng Huy.
Vũ Tư Thuần cô tình cài phim sεメ trong máy tính của Vũ Hoàng Huy nên lúc mở lên liền nhìn thấy, nhìn cảnh nam nữ đυ. nhau anh lại cảm thấy nhớ Kiều Hạ Linh nhớ từng tấc da thịt thơm mát trên người cô, hai cái vυ' to tròn mềm mại và đặc biệt là cái l*и háu ăn, chỉ cần nghĩ tới thôi là ©ôи ŧɧịt̠ của Vũ Hoàng Huy đã cương cứng lên rồi, anh liền đứng dậy đi vào phòng tắm tự giải quyết.
Vũ Tư Thuần quan sát nhất cử nhất động mấy ngày nay của Vũ Hoàng Huy rồi hầu như ngày nào anh cũng phải tự an ủi ©ôи ŧɧịt̠ của mình hết, đây là cơ hội đến rồi phải nắm bắt mới được.
Vũ Tư Thuần lén lút bỏ mê dược kí©ɧ ɖụ© vào lọ tinh dầu trong phòng của Vũ Hoàng Huy để kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh chả trách ngày nào cũng thấy hưng phấn muốn cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и.
Tiếng nước róc rách từ trong nhà tắm đang chảy, Vũ Hoàng Huy vào đó hồi lâu rồi mà vẫn chưa đi ra, Vũ Tư Thuần không chờ đợi nổi nữa liền rón rén bước lại đi tới cửa phòng tắm trong phòng anh nhẹ nhàng đẩy vào, tim đập thình thích bước tới, hé mắt nhìn vào và cô liền như bị thôi miên…
Ở trong phòng tắm, Vũ Hoàng Huy lúc này tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, tuy đã bước qua tuổi 40 nhưng anh có một thân hình vô cùng lực lưỡng cơ bắp săn chắc phối hợp với chiều cao hơn 1,8m cùng khuôn mặt rất điển trai khiến anh vô cùng phong độ và hấp dẫn phụ nữ.
Nhưng thứ hấp dẫn Vũ Tư Thuần hơn cả lúc này chính là ©ôи ŧɧịt̠ của Vũ Hoàng Huy Côи ŧɧịt̠ lúc này ở tư thế đứng trông còn hùng dũng hơn lúc cô nhìn thấy trên giường.
Vũ Tư Thuần khẽ hít hà thầm nghĩ đến cảnh tượng anh cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и cô rồi lẩm bẩm: “Côи ŧɧịt̠ này mà cắm vào l*и chắc là sướиɠ lắm đây”, cô nhìn ©ôи ŧɧịt̠ của anh cắn răng kẹp chặt hai chân lại.
Lúc này Vũ Hoàng Huy đang kỳ cọ cơ thể, bỗng anh thò tay xuống ©ôи ŧɧịt̠ tóm lấy thân nó và khẽ sục nhẹ, nhìn ©ôи ŧɧịt̠ đang to và cứng dần trong tay anh làm cơ thể Vũ Tư Thuần tự nhiên có chút khó thở, cổ họng cô nóng ran lên. Cô muốn ngay lập tức lao vào cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh mà sục cho thỏa cơn ham muốn rồi.
Vũ Hoàng Huy sục mạnh và càng lúc càng nhanh dần, đôi lúc có chút tiếng khẽ kêu phát ra từ cổ họng, sục ©ôи ŧɧịt̠ một hồi hình như không chịu được nữa, anh gồng cứng người, giật giật rồi xuất tinh.
Từng dòng tϊиɧ ŧяùиɠ trắng đυ.c bắn ra liên tiếp từ ©ôи ŧɧịt̠ Vũ Hoàng Huy khiến Vũ Tư Thuần cảm thấy tiếc nuối: Phải chi số tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó điều bắn sâu vào l*и mình thì tốt quá.
Vừa xuất tinh, Vũ Hoàng Huy vừa rên khe khẽ trong cuống họng nhưng chừng đó là cũng đủ cho cô nghe thấy: “Linh ơi, con đâu rồi mau về đây nhanh đi, chú nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ quá rồi chú muốn cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и con, chú thèm l*и con quá Linh ơi, chú muốn liếʍ l*и con, bú l*и con… ưm… ưm… ưm…”.
Vũ Tư Thuần mặc trên người chiếc áo ngủ mỏng tanh bằng ren xuyên thấu, hai đầṳ ѵú ửng hồng lộ rõ trên nền vải trong vô cùng dâʍ đãиɠ, khi nghe Vũ Hoàng Huy chịu hết nổi cô liền đẩy cửa xông vào rồi phong tình lên tiếng: “Ba à hay là đυ. con đi, con sẵn sàng dâng l*и con lên cho ba cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào đây… đừng nghĩ đến con điếm đó nữa”.