Tiểu nữ hài trên người mùi vị rất ngọt dễ ngửi hương thơm phả vào lỗ mũi Nghê Xu, ngậm lấy môi nàng mυ'ŧ vào, đầu lưỡi linh hoạt thăm tiến vào trong khoang miệng, câu lấy cái lưỡi mềm mại của nàng, ngươi tới ta đi, triền miên cọ xát.
Hai người lưu luyến tách ra giữa môi răng lôi ra một sợi chỉ bạc, thoạt nhìn da^ʍ mĩ cực kỳ.
Nghê Tư Ngôn lại hôn hắn một ngụm, ghé vào ngực hắn, thanh âm truyền tới lỗ tai Nghê Xu có chút rầu rĩ: “Ba ba, con rất thích người.”
“Bảo bảo…” Nghê Xu trấn an hôn môi nàng, vững vàng nâng nàng xuống xe, lại từ cốp xe lấy túi đồ vừa mua đi lên lầu.
Từ khi cùng Nghê Tư Ngôn xác định quan hệ lúc sau bọn họ liền thay đổi nơi ở, từ phía đông chuyển đến phía tây thành phố, bên này càng tấp nập, cũng không có gì người quen của bọn họ.
Bọn họ sinh hoạt như cặp tình nhân thân mật bình thường, ngủ, ăn cơm, làʍ t̠ìиɦ, Nghê Tư Ngôn dính lấy hắn, hận không thể lúc nào cũng bám lấy hắn, nghiễm nhiên một đôi tình nhân yêu đương cuồng nhiệt.
Nghê Xu biết nàng không có cảm giác an toàn, cũng luôn theo ý nàng, con gái bảo bối duy nhất của hắn, người phụ nữ của hắn, đương nhiên là thịt đặt ở đầu quả tim.
Năm nay chơi xuân có chút muộn, đã cuối tháng 5. Nghê Xu tìm mũ đưa cho Nghê Tư Ngôn để nàng đội lên, xoa kem chống nắng cho nàng, bằng không đến lúc đó lại khóc khóc thút thít nói chính mình phơi đen vân vân.
Tới trường học Nghê Tư Ngôn liền phải cùng Nghê Xu tạm thời tách ra, Nghê Xu tặng cho nàng một nụ hôn nhẹ lướt qua.
“Bảo bối, đợi lát nữa gặp.”
“Ba ba, đợi lát nữa gặp lại.” Nghê Tư Ngôn xuống xe tự mình xách đồ, trong trường học mọi người đều thực kích động, nơi nơi đều là tiếng nói chuyện với nhau, nàng ở trong lòng thở dài.
Nếu là nàng cùng ba ba đơn độc chơi xuân thì tốt rồi.
Địa điểm bọn họ thăm cắm trại bởi vì tương đối nổi danh, cho nên cơ hồ mỗi lần chơi xuân đều sẽ tới nơi này.
Nghê Tư Ngôn phải cùng lớp cùng nhau đi, Nghê Xu bởi vì là lão sư cho nên bọn họ phải quản từng lớp, theo thường lệ các lão sữ sẽ tự quản lý lớp mình chủ nhiệm, nhưng Nghê Tư Ngôn phát hiện hôm nay người quản lý lớp nàng đổi thành thày giáo dạy toán, mà Nghê Xu đeo ba lô đi với lớp phía sau.
Nàng áp xuống đáy lòng nghi hoặc cùng bạn học đi tiếp, khắc chế chính mình không xúc động quay lại tìm Nghê Xu.
Đi được một giờ, Nghê Tư Ngôn đã mệt đến không thở nổi, móc bình nước chanh trong ba lô mà Nghê Xu chuẩn bị cho nàng nhấp cái miệng nhỏ.
“Có đôi khi thật hâm mộ cậu có ba ba là lão sư, nếu là tớ sẽ để cho ba ba mang giúp ba lo, tớ sẽ không cần phải mang, nặng muốn chết.” Bạn học nữ sinh đi bên cạnh nàng tám chuyện một bên cảm thán.
“Hơn nữa Nghê lão sư còn rất soái, không giống lão sư đầu hói.”
Nghê Tư Ngôn tưởng tượng một chút Nghê Xu hói đầu không tóc bộ dáng thế nào, xì một chút cười lên tiếng: “Vậy cũng quá dọa người, đầu nhưng đoạn huyết không thể thiếu tóc được.”
Một đường liền như vậy tám chuyện cũng liền đến nơi. Bọn họ đầu tiên là thống nhất ở dưới quảng trường tập hợp, nghe thầy lãnh đạo nói chuyện, đơn giản chính là đem một ít tinh thần trường học linh tinh.
Sau đó liền giải tán có thể tự do hoạt động, nơi tham quan rất lớn, đại khái bởi vì vào đúng thứ tư, nên chỗ này người cũng không có đông đúc, Nghê Tư Ngôn cùng các bạn học chơi vẫn sẽ luôn khắp nơi tìm thân ảnh Nghê Xu, đáng tiếc không nhìn thấy hắn đâu.
Nàng có chút thất thần cùng các bạn học đánh bài, liền nghe được các nam sinh thét to.
“Nghê lão sư, muốn hay không cùng nhau đánh bài.”
“Nghê lão sư, ăn đồ ăn vặt ăn không ạ!”
Có thể thấy được Nghê Xu ở trong trường quan hệ cũng không tệ lắm, nàng nghe thấy Nghê Xu ở bên kia cười cùng các nàng nói nói mấy câu liền tới gần Nghê Tư Ngôn bên này. Nữ sinh bên cạnh cũng cùng hắn chào hỏi.
“Nghê lão sư, chọn đồ ăn vặt ăn đi ạ.”
“Tôi không cần, các em cứ giữ lại cho mình đi. Thời gian cá nhân còn rất nhiều, các em không ra ngoài đi dạo một chút sao?” Nghê Xu ngồi xổm bên canh Nghê Tư Ngôn, Nghê Tư Ngôn cảm thấy rõ ràng không có cùng chính mình hỗ động, nhưng Nghê Xu ở bên người tim liền sẽ đập nhanh hơn.
Khóe miệng nàng mang theo nụ cười nhạt nghe Nghê Xu cùng các bạn học hàn huyên. Để cho bọn họ đi ra ngoài chơi cũng phải chú ý an toàn có chuyện gì trước tiên gọi điện thoại cho hắn, chỗ nguy hiểm không thể đi.
Bạn học sinh đồng thanh đáp ứng.
Nghê Xu lúc này mới quay đầu ý bảo Nghê Tư Ngôn đi theo, thầy giáo dạy toán vừa lúc lại đây: “Nghê lão sư, mang Tư Ngôn đi ra ngoài đi dạo ư.”
“Đúng vậy, ngày thường công tác bận rộn không có thời gian, hôm nay vừa lúc đứa con gái đi chơi một chút.” Nghê Xu nắm lấy balo của hắn đặt ở ghế dài vác lên trên vai.
“Vậy hai ngươif có thể đi Thiên vương điện bên kia, bên kia có một đường nhỏ, không có mấy người, nhưng phong cảnh đặc biệt đẹp, tôi cũng là ngẫu nhiên mới phát hiện.”Giáo viên dạy toàn ở lại chăm sóc các học sinh.
Nghê Tư Ngôn đi theo Nghê Xu đi rồi, nàng cũng tự mang ba lô của mình, chờ đến lên núi cách xa địa điểm tập hợp thấy thời điểm thích hợp mới bỏ balo ra đưa cho Nghê Xu đeo.
Nghê Tư Ngôn cẩn thận nhìn quanh bốn phía, đây là một đường nhỏ lên núi, hiện tại chỉ có hai người bọn họ, xung quanh cũng chỉ có tiếng chim hót, thực an tĩnh.
Lúc này nàng mới ôm một cánh Nghê Xu, bàn tay vòng qua cùng mười ngón tay của hắn đan vào nhau.
“Khi nào chúng ta mới có đơn độc lữ hành a.” Nàng bĩu môi làm nũng: “Con muốn cùng ba ba cùng nhau, hai người.”
Nghê Xu nắm tay nàng hướng lên trên núi: “Thời điểm nghỉ ngơi liền có thể, ân? Đến lúc đó bảo bảo muốn đi đâu ba ba đều mang con đi.”
“Ba ba tốt nhất, Viên Viên yêu ba ba.” Nghê Tư Ngôn nhón chân hôn hắn, cha con hai người tiếp tục hướng trên núi đi.
Nghê Xu tìm được con đường nhỏ mà giáo viên dạy toán nhắc tới, xác thật không có người. Con đường này là leo núi từ chỗ khác đi lên, có thể đến thẳng Thiên vương điện, ở ngoài đường cái bên cạnh điện, từ đường nhỏ này có thể xuống núi. Nhưng Nghê Xu phát hiện một con đường khác, là từ Thiên vương điện thông hướng đến một điện khác, ở giữa có đài ngắm cảnh, xung quanh trồng mảnh rừng trúc nhỏ, mặt trên cây trúc lại sát ở bên nhau, hình thành một cái lá chắn thiên nhiên.