Chương 1: Nửa đêm liếʍ huyệt
Editor: L’espoir.
*
Ban ngày Hứa Tư vô tội bị hắt rượu, mặc dù cũng đánh trả lại, nhưng rốt cuộc vẫn khó chịu trong lòng, nằm ở trên giường lăn qua lộn lại nửa đêm cũng không ngủ được.
Tin nhắn Wechat thỉnh thoảng hiện lên, tất cả đều là sự vui sướиɠ khi người gặp họa ẩn đằng sau sự quan tâm của mọi người.
Cô nhìn chằm chằm màn hình điện thoại trong chốc lát, lại bị làm cho có chút phiền phức, gạt hết tất cả các tin nhắn, dựa vào đầu giường mở một trò chơi đối đáp.
Nhưng trong lòng tồn tại tâm sự, trò chơi cũng không thể nói là sẽ có cảm giác trải nghiệm tốt gì.
Hứa Tư cầm điện thoại di động, tựa vào đầu giường dần dần cảm thấy mí mắt nặng nề, cả người choáng váng, có lúc tỉnh lại có lúc buồn ngủ.
Đầu gật gà gật gù lên đầu giường, lúc ngủ lúc không, chợt cảm thấy ánh sáng tối sầm lại, theo một làn hương thoang thoảng mát lạnh từ từ lan tỏa trên chóp mũi...
Hứa Tư mơ mơ màng màng nhấc mi mắt lên, vừa nhìn, không biết Lý Việt đã mở cửa đi vào từ lúc nào, đang đứng ở bên giường, tháo kính trên sống mũi xuống, cúi đầu nhìn cô.
Anh không có biểu tình gì đứng trước giường cô lần lượt cởi từng cúc áo, đồng hồ đeo tay, lại nới lỏng cà vạt, không nhanh không chậm cởi nút âu phục, cởϊ áσ khoác ra, ném hết tất cả xuống sô pha nhỏ bên cạnh.
Việc Lý Việt đến thăm Hứa Tư cũng không nằm ngoài dự kiến, chỉ nhìn thoáng qua, liền xoay người đi.
Em gái bảo bối vừa về nước đã bị cô tát một cái, làm sao có thể không đến đòi lời giải thích.
Đầu óc không tỉnh táo, vận hành suy nghĩ cũng chậm, cô biết hiện tại không phải là thời cơ thích hợp để nói chuyện, chỉ dứt khoát chùm chăm kín đầu, không nói lời nào.
Không ngờ Lý Việt cởi giày xong là đi lên giường, xốc chăn trên đầu cô một phen, chạm vào vầng trán đầy vết đỏ của cô, không phân trần mà vòng cô lại rồi đưa vào miệng!
Anh nằm trên người cô, chân tay thôi bạo kéo áo ngủ của cô, xoa ngực cô, cắn vυ' cô, ngậm núʍ ѵú rồi vội vàng hút, giống như một con sói muốn gặm thịt cô vậy!
Hơi thở của nội tiết tố nam phô thiên cái địa áp tới, lần này cho dù Hứa Tư có mệt mỏi cũng sẽ bị cắn đến tỉnh táo...
Cô che ngực bị mυ'ŧ ra một loạt dấu hôn, không chịu cho anh đυ.ng vào nữa.
“Đừng! Do tôi không đúng, lỡ uống nhiều hớp rượu ở nhà họ Nghiêm, không nên động thủ với em gái của anh…”
Lý Việt trên người lại cười một tiếng, vươn một ngón tay đặt lên môi cô, làm ra tư thế suỵt, ánh mắt đen láy chậm rãi dừng trên mặt cô, trong mắt là một mảnh u ám khó giải.
Hứa Tư mím môi, không nói lời nào, Lý Việt cúi đầu kéo quần ngủ của cô, kéo vài cái đã cởϊ qυầи lót ra.
Anh chôn ở giữa hai chân cô, nhìn bướm nhỏ trắng nõn, ánh mắt tối sầm lại, không chút do dự há miệng áp vào miệng âʍ đa͙σ, mυ'ŧ thật sâu.
Hứa Tư ngay lập tức bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thét chói tai, “Lý Việt!”
Lý Việt mỉm cười, nâng một chân cô lên, treo buông lỏng trên vai mình, kéo mông cô tiến lại gần miệng mình, môi lưỡi nóng rực lập tức phủ lên đó.