Kế Thê

Chương 46: Thụy vương

Lời nói có chút vô lại làm cho Thụy vương mỉm cười.

Nhưng hắn lập tức nghiêm túc nói: “Đừng nói những lời không may như vậy chứ.”

Lưu Đồng từ chối cho ý kiến, cùng Thụy vương nói lời tạm biệt, liền vội vội vàng vàng bước đi.

Thụy vương nhìn hắn rời khỏi, mâu trung nhiễm lên một tầng ẩn ưu.

Thường Mộc Chi nghe được tin Lưu Đồng đến vương phủ, lúc này mới chạy tới, trên trán còn có chút mồ hôi.

“Cửu đệ đâu rồi?”

“Đi rồi.”

Thụy vương ngồi xuống, cầm quyển sách《 diêu tử kinh dật sự 》, trong lòng lại không thể nào thanh thản mà đọc sách.

Thường Mộc Chi cùng hắn làm phu thê, tự nhiên nhìn ra được trong lòng hắn có việc, nói:

“Xảy ra chuyện gì? Cửu đệ đến đã nói cái gì, xem bộ dáng chàng trùng trùng tâm sự kìa.”

Thụy vương nhìn Thường Mộc Chi, than một tiếng: “Cũng không biết muội tử kia của nàng xuất hiện, đối với Tiểu Cửu mà nói là chuyện tốt hay là chuyện xấu.”

Thường Mộc Chi nhất thời trừng mắt nhìn hắn: “Nhuận Chi xảy ra chuyện gì? Bây giờ Tiểu Cửu đối với Nhuận Chi có tâm, nếu bọn họ có thể thành một đôi, không phải là chuyện tốt à? Làm sao có thể nhấc lên chuyện xấu được chứ.”

Thụy vương liền thở dài, lẩm bẩm nói: “Ý kiến phụ nhân...”

“Thϊếp ý kiến phụ nhân sao, sao chàng không nói dựa vào thϊếp giúp chàng lo chu toàn hậu viện, thay chàng thu xếp ăn mặc?”

Thường Mộc Chi liếc trắng mắt, phu thê hai người theo lệ thường vui đùa hai câu, lúc này Thường Mộc Chi mới đứng đắn hỏi:

“Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”

Thụy vương liền nhớ đến chuyện Lưu Đồng nói, nói lại một lần: “Tiểu Cửu nói câu nói kia, ta thấy ngược lại cũng không phải thật đang giận lẩy. Nàng nói, nếu bên kia Thái tử đã biết, Mạc gia đứng dậy, vậy hôn sự của Tiểu Cửu...”

Thường Mộc Chi cũng nhíu chặt lông mày.

Nàng gả vào hoàng gia những năm gần đây, đối với huynh đệ của Thụy vương cũng có nhận thức cơ bản. Này giữa, không hề nghi ngờ, Cửu hoàng tử mới là huynh đệ duy nhất mà Thụy vương để ở trong lòng. Cho nên nàng quan tâm Cửu hoàng tử cũng giống như người trong nhà.

Lúc trước hôn sự của Cửu hoàng tử, là do thánh thượng ngự ban, với lại cửa hôn nhân này đột nhiên rớt xuống, nàng cũng không kịp đi tiếp xúc với Mạc thị này tương lai trục lý, sau khi Mạc thị vào cửa, rất nhanh liền bệnh chết.

Đối với chuyện này, phu thê bọn họ cũng có chút oán hận thánh thượng.

Bây giờ, mắt thấy Cửu đệ có cọc hôn sự như ý, trên mặt lộ rõ nụ cười phát ra từ nội tâm, sao bọn họ có thể nhìn hắn lại lần nữa bị vùi dập đi xuống?

Huống chi, Cửu đệ rõ ràng rất quan tâm đến Nhuận Chi.

Nàng làm đại tỷ, tự nhiên cũng hi vọng Nhuận Chi có thể được vừa lòng đẹp ý —— ít nhất, so với lúc trước ở Phương gia cũng tốt đẹp hơn.

Thường Mộc Chi vội nói với Thụy vương: “Nếu không, hôm nay thϊếp vào cung một chuyến, tìm mẫu phi cùng Quý phi nương nương nói?”

Hậu cung Nguyên Vũ đế bây giờ, Quý phi có phẩm cấp cao nhất trong các cung phi, chưởng quản mọi việc trong hậu cung. Bà không có nhi tử, cho nên đối với chư vị vương gia hoàng tử đều đối xử bình đẳng, ngược lại cũng nhận được kính trọng của các vị Hoàng tử.

“Quý phi nương nương không nhất định nguyện ý làm người bảo đảm.” Thụy vương trầm ngâm nói: “Bà không có nhi tử, sau này mặc kệ ai đắc thế, đối với bà mà nói đều giống nhau. Hôn sự của Tiểu Cửu, người sáng suốt đều nhìn ra được là do Thái tử khống chế, Quý phi nương nương xưa nay bo bo giữ mình, nếu làm cũng sẽ không nguyện ý giao du với kẻ xấu.”

Thường Mộc Chi liền thở dài.

“Thϊếp liên tục đều cảm thấy không minh bạch, Thái tử nhất định phải kéo Cửu đệ đến bên cạnh hắn, dụng ý ở đâu nhỉ?” Thường Mộc Chi nhụt chí nói: “Cửu đệ ở bên cạnh hắn làm việc cũng đã vài năm, cũng không thấy hắn trọng dụng Cửu đệ. Lúc trước cọc hôn sự kia, Mạc gia lại giấu giếm chuyện Mạc thị sớm bệnh nguy kịch, thϊếp không tin Thái tử không biết. Hắn nhất định cùng Mạc gia đẩy Cửu đệ vào hố, lại còn muốn đẩy vào hố lần thứ hai? Đến cùng thì Cửu đệ có chỗ nào để hắn cảm thấy e ngại đâu?”

Thụy vương đóng chặt mắt, than nhẹ một tiếng: “Hắn mượn sức Tiểu Cửu đến bên cạnh hắn, không phải là đang thăm dò ta sao.”

“Vương gia?”

Thường Mộc Chi nhất thời nhìn về phía Thụy vương.

Thụy vương tự giễu cười: “Phụ hoàng phong năm vương gia, Kỳ vương huynh, Lễ vương huynh, Chúc vương huynh còn có Sầm vương đệ, bọn họ bốn người rõ ràng là đã muốn đứng ra đối kháng cùng Thái tử. Chỉ có một mình ta, còn không có nói rõ thái độ.”

Thụy vương nhè nhẹ vỗ về gáy sách: “Thái tử tự nhiên là nguyện ý nhiều thêm một cái trợ thủ, tốt hơn nhiều một cái mịt mờ địch nhân.”

“Trước đó Thái tử bố trí cục nhường thánh thượng, lấy lại chức vụ của chàng ở Binh bộ.” Thụy vương phi chần chờ nói: “Này cũng là một loại cảnh cáo cùng thăm dò?”

“Có lẽ đi.” Thụy vương nhìn Thường Mộc Chi, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ: “Nàng có biết, ta thật sự rất không thích loại tranh đấu gay gắt giữa các huynh đệ này.”

Thụy vương thở dài một tiếng: “Đều là huynh đệ cốt nhục, tuy không phải cùng trong bụng một nương sinh ra, nhưng cũng là thân nhân huyết mạch tương liên mà. Hoàng gia tranh đấu không thấy huyết, cũng là không tốn mảy may ở chiến trường thảm thiết. Ta không muốn liên lụy ở trong đó, rất hiển nhiên, người khác lại không cho phép ta không đếm xỉa đến... Nếu như ta thật sự không chịu giúp bên nào, chỉ sợ bọn họ còn có thể nhận, ta đây là sống chết mặc bây, hảo làm cho bọn họ trai cò tranh chấp, mà ta ngư ông đắc lợi.”

Thường Mộc Chi chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt có chút đăm đăm: “Nói như thế... Thái tử cùng vài vị vương gia tranh đấu, chàng có tránh cũng không thể tránh?”

“Thái tử luôn luôn cực lực mượn sức Tiểu Cửu, chẳng phải lúc đó đang ép ta lựa chọn.” Thụy vương bất đắc dĩ lắc đầu: “Hắn là không có khả năng để ta tiêu diêu tự tại.”

“Trong tay chàng không có thực quyền, chẳng sợ hắn mượn sức chàng, có năng lực như thế nào?”

“Liền bởi vì hiện tại trong tay ta không có thực quyền, cho nên hắn mới càng muốn hạ khí lực đi mượn sức ta.”

Thụy vương cẩn thận phân tích cho Thường Mộc Chi hiểu, nói: “Ta bây giờ, khống chế rất tốt. Huống chi, đến cùng ta vẫn còn phong hào vương gia, thật muốn thay Thái tử thiết lập chính sự, càng thêm làm ít công to. Quyền trong tay hắn chỉ cần lộ một chút cho ta, thực quyền tới tay, cũng biểu lộ ta là người một phía với hắn.”

“Hôm qua Tiểu Cửu không là mà nói, thấy Hộ bộ cấp sự trung Phương đại nhân, và công tử của Binh bộ Tả thị lang, cùng chất tử Hoài Tây Đại tướng quân cùng đi Dịch Hồng các? Trong kinh có không ít người đoán chủ nhân phía sau Dịch Hồng các. Có người truyền chủ nhân của Dịch Hồng các là một nữ tử. Nhưng theo ta thấy, chủ nhân phía sau này, tám chín phần mười là Thái tử.”

Thường Mộc Chi nhất thời kinh ngạc nói: “Thái tử? Không có khả năng đi! Sản nghiệp của Thái tử như thế nào bao gồm kỹ lâu? Hắn không cần thanh danh!”

“Bận tâm thanh danh, này đại khái cũng là không có người bại lộ nguyên nhân.” Thụy vương nói: “Trên phố đồn đãi, chủ nhân phía sau Dịch Hồng các là nữ nhân... Chắc nàng còn nhớ rõ, lúc trước Thái tử nạp nhũ nhân Trần thị?”

Thường Mộc Chi gật đầu.

Thái tử nhũ nhân Trần thị xuất thân giáo phường tư, lúc trước Thái tử nghênh nàng vào phủ Thái Tử, còn khiến cho người ta một phen tranh luận, có vài vị Ngự Sử, Thượng Thư trách cứ Thái tử đức hạnh suy đồi. Sau đó, Trần thị tiến vào phủ Thái Tử không lâu liền có dựng, sinh nhi tử, Thái tử liền cho nàng thân phận nhũ nhân.

“Nữ nhân trong hậu viện Thái tử, bao nhiêu hẳn là nàng cũng biết một hai. Trần nhũ nhân kia tướng mạo ở trong đó không tính xuất sắc, lại ở chỗ Thái tử có vài phần thể diện, chắc hẳn nàng có chỗ hơn người.” Thụy vương nhẹ giọng nói: “Nói không chừng, Dịch Hồng các này chính là sản nghiệp của Trần nhũ nhân kia.”

Thường Mộc Chi tinh tế suy nghĩ, không khỏi cảm thấy phỏng đoán của Thụy vương rất có đạo lý.