Nhân Viên Công Vụ Đóng Thế Cảnh Nóng Của Cục Xuyên Không

Chương 10: Em chào thầy! (9): Xin thầy cho các bạn cắm vào đi ạ! (H, 4P)

Rút ba ngón tay bóng loáng dâʍ ɖị©ɧ từ lỗ nhỏ đang cao trào của Miên Miên, Hạ Thanh Hàn đổi hướng cắm rút tại chiếc miệng nhỏ nhắn đang hé mở rêи ɾỉ phía trên, bắt chước như dươиɠ ѵậŧ mà không ngưng ra vào. Tay còn lại của anh cũng không quên mà chăm sóc, ve vuốt cho đôi vυ' bóng loáng nước bọt kia.

Thấy lỗ nhỏ bỗng trống rỗng, Miên Miên khó chịu cựa quậy hai chân. Dường như chỉ đợi có vậy, Doãn Phong hạ người quỳ giữa hai đôi chân thon dài, hai bàn tay rắn chắc màu lúa mạch nắm lấy hai cẳng chân trắng mềm, mê luyến mà mυ'ŧ lấy từng dòng dâʍ ɖị©ɧ đang chảy ra.

Chiếc lưỡi anh ra vào trong lỗ nhỏ, đảo quanh hoa cốc, chờ đợi dâʍ ɖị©ɧ chảy ra rồi hút mạnh lấy. Thân thể cô gái dường như bị chiếc lưỡi linh hoạt cướp lấy, run rẩy theo từng chuyển động của nó.

Căn phòng học giờ đây chỉ còn tiếng liếʍ mυ'ŧ âʍ ɦộ không ngừng, tiếng ú ớ rêи ɾỉ bị chặn lại bởi những ngón tay không ngưng ra vào khuôn miệng. Tất cả những điểm nhạy cảm của cô gái không ngừng được an ủi ve vuốt.

Nhìn hai đứa bạn đã mặc kệ tiết học của mình mà đợi không nổi hôn mυ'ŧ hai lỗ nhỏ của vợ, vợ mình cũng chẳng chút phản kháng mà rêи ɾỉ tiết dâʍ ɖị©ɧ, thầy Phó cũng đành cố gắng đẩy nhanh tiến độ buổi học. Cưỡng chế rút tay Hạ Thanh Hàn khỏi miệng Miên Miên, anh đưa ra chỉ thị tiếp theo cho tiết học, tay còn lại cũng không nhịn được mà đùa nghịch đôi vυ' đáng yêu trắng nộn.

“Nếu các em kí©ɧ ŧɧí©ɧ được những điểm nhạy cảm của bạn học Thanh Thanh, đủ để bạn ý cầu xin các em cắm vào thì các em đã hoàn thành mục tiêu tiết học hôm nay”.

Dường như bị câu nói này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Doãn Phong kéo cả hạ thân Miên Miên về phía mình, sống mũi thon dài chạm vào âm hạch mà hút mạnh. Đôi tay của hai người đàn ông còn lại cũng không nhàn rỗi mà luân phiên ve vuốt bầu vυ' cùng chiếc bụng bằng phẳng.

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực hạn, Miên Miên hét lên cầu xin.

“Thầy ơi! Xin thầy cho các bạn cắm dươиɠ ѵậŧ vào âʍ ɦộ em, em đủ ướt rồi. Em xin thầy!”

Tiếng cầu xin của cô gái làm không gian đăng căng chặt ám muội nổ tung. Hạ Thanh Hàn ngại chiếc bàn giáo viên quá cao, đưa hai tay ôm Miên Miên đặt ngửa trên bàn học, rồi không chờ nổi mà để dươиɠ ѵậŧ ma sát giữa hai phiến âm thần, cọ xát lấy dâʍ ɖị©ɧ chờ phát động.

Doãn Phong cũng không chịu yếu thế, trèo lên bàn, ép lấy hai bầu vυ' của cô ôm lấy dươиɠ ѵậŧ mà cọ xát ra vào. Hai ngón cái vui vẻ mà vân vê hai nụ hoa dựng thẳng, đỉnh qυყ đầυ cứ thi thoảng lại chạm lên đôi môi đỏ xinh xắn.

Nắm lấy cằm của Miên Miên, ép cho nó mở to ra, thầy Phong nhét cự vật thô to vào miệng cô sinh viên nhỏ, không để cô kịp thích ứng mà lao vào cắm rút.

Thấy dươиɠ ѵậŧ đã bóng loáng dâʍ ɖị©ɧ, Hạ Thanh Hàn để qυყ đầυ nơi lỗ nhỏ, muốn tiến đến đút dần vào. Bởi đã quen với ba ngón tay anh, qυყ đầυ được nhét vào không quá khó khăn, chẳng mấy chốc mà cũng lút cán. Qυყ đầυ gặp lại tử ©υиɠ quen thuộc, hai túi tinh căng phồng lại sát bên âʍ ɦộ.

Tận hưởng cảm giác được thít chặt từ âʍ ɦộ thiếu nữ, Hạ Thanh Hàn không đợi được mà bắt đầu rút ra cắm vào, nhớ đến những điểm nhạy cảm của cô mà không ngưng đâm vào, vui vẻ khi thấy cô gái nhỏ run lên.

Nhưng chẳng để anh được tận hứng, bàn tay không an phận của Doãn Phong cứ sờ tới sờ lui quanh âʍ ɦộ Miên Miên, thi thoảng còn chạm cả vào anh vì không nhìn rõ. Bàn tay người đàn ông chạm vào dươиɠ ѵậŧ mình làm anh suýt nữa héo luôn, Hạ Thanh Hàn cáu gắt mà đánh vào tay Doãn Phong.

“Mẹ, mày điên à, sao lại sờ tao.”

“Tao muốn lấy chút dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn thôi mà.” - Doãn Phong cũng thập phần uỷ khuất.

“Mày xuống cắm thẳng vào cho khoẻ, cứ sờ sờ tao cũng héo với mày.”

Bị mắng, Doãn Phong đành trèo xuống bàn mà thay chỗ Hạ Thanh Hàn, hai tay nhấc lên chân Miên Miên, qυყ đầυ lại gặp được lỗ nhỏ thân thương, không chịu được mà cắm thẳng lút cán, bơi lội trong biển dâʍ ɖị©ɧ.

Mắt thấy thằng bạn bắt đầy say mê ra vào cướp chỗ mình, Miên Miên còn như cảm ứng được dươиɠ ѵậŧ mình yêu thích mà vòng chân siết lấy eo Doãn Phong, Hạ Thanh Hàn cúi đầu nhìn cậu em bóng loáng dâʍ ɖị©ɧ vẫn kiên cường bất khuất của mình, trèo lên bàn, ôm lấy đôi vυ' mềm mại mà cọ xát dươиɠ ѵậŧ.

Đợi đến khi cả ba người đàn ông đều phóng thích, họ lại ép cô đổi sang tư thế tiếp theo. Bắt cô quỳ gập người xuống như tư thế chó mẹ động dục, Phó Gia Minh lao thẳng vào lỗ nhỏ đang ồng ộc chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ Doãn Phong. Hạ Thanh Hàn như tìm được thú vui mới, mân mê lấy bàn chân trắng trắng mềm mềm mà cọ xát với dươиɠ ѵậŧ. Doãn Phong không còn ai ngăn trở mà được chiếc lưỡi nhỏ yêu thương liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ, bàn tay cũng không cần nhắc nhở mà nắn bóp cặρ √υ' lắc lư vì cú thúc của Phó Gia Minh.

Hết chơi chung họ lại chơi riêng lẻ, từng người đàn ông ganh đua mà thi xem ai làm cô lên được triều xuy.

Phó Thanh Hàn bế lên Miên Miên, cự vật không ngừng ra vào, làm ra âm thanh tựa như mở cửa phòng học, khi dễ cô bị bịt mắt mà tỏ vẻ đang bước dọc hành lang.

“Thầy bế em ra hành lang nhé, âʍ ɦộ này không cho người người thấy thì cũng phí lắm.”

“Em kêu to như thế, mấy nam sinh chơi bóng dưới sân cũng nhìn em kìa”

“Mấy đứa còn đang quay chụp lại kìa!”

Dương dương gương mặt tự đắc, Phó Gia Minh bế Miên Miên xoay người sang phía hai người còn lại, lộ ra âʍ ɦộ đang triều phun, làm nước bắn cả lên người bọn họ.

Chẳng chịu thua kém, Hạ Thanh Hàn tiến đến cướp lấy Miên Miên, thế dươиɠ ѵậŧ mình vào, rồi ngồi lên bàn, giả vờ bật livestream.

“Tôi hôm nay tìm được cái âʍ ɦộ thao rất sướиɠ nhé! Livestream cho mọi người cùng thưởng thức!”

“Vυ' này sao bị nắn ra vết tay á, không phải tôi nắm đâu, thằng bạn lúc nãy chơi hơi quá tay thôi.”

“Âʍ ɦộ này sờ rất mịn, chắc là bạch hổ trời sinh chứ không phải cạo đâu, để tôi quay cận cảnh cho các bạn xem”

“Không phải đeo bao, tϊиɧ ɖϊ©h͙ này cũng chẳng phải tôi bắn hết đâu, hai thằng bạn cắm nãy giờ”

“Cắm nhiều nhưng vẫn chặt lắm, không sao”

“Vợ người khác, không phải vợ tôi.”

“Âʍ ɦộ kiểu này không nhờ bè bạn không thoả mãn được đâu”

Dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm thanh của Hạ Thanh Hàn, Miên Miên lần nữa không kìm được mà triều xuy lần hai.

Với kinh nghiệm thực chiến ít ỏi của mình, khi Miên Miên đến tay Doãn Phong, anh cũng không biết làm gì ngoài không ngừng ra ra vào vào trong lỗ nhỏ phát tiết du͙© vọиɠ theo bản năng, hai bàn tay rắn chắc ve vuốt hai bầu ngực còn vương tϊиɧ ɖϊ©h͙, không ngừng ma sát nơi âm hạch, đè lấy tay cô trên bụng để cảm nhận sự ra vào của mình.

“Thanh Thanh, vυ' em thật mềm, thật trắng”

“Thanh Thanh, em mυ'ŧ anh mạnh quá”

“Thanh Thanh, em là âʍ ɦộ anh thích nhất”

“Thanh Thanh, em có cảm nhận được anh đang cắm vào em không”

“Thanh Thanh, anh bắn vào, em sinh bảo bảo cho anh nhé!”

Miên Miên bị cắm đến đầu đầy hắc tuyến, đây là kiểu lời nói kí©ɧ ŧìиɧ gì, âʍ ɦộ yêu thích nhất là cái quỷ gì, tập làm văn tiểu học à. Vừa phun tào, Miên Miên không nhịn được mà tự soạn bài văn tưởng tượng này trong đầu.

Chào thầy cô và các bạn, em là Doãn Phong năm nay 27 tuổi, hôm nay em sẽ viết về âʍ ɦộ. Em từng cắm vào rất nhiều âʍ ɦộ, âʍ ɦộ trắng, đen, Mĩ, Á đều có, nhưng trong tất cả, em thích nhất là âʍ ɦộ bạn học Thanh Thanh. Âʍ ɦộ bạn Thanh Thanh rất trắng, rất mịn, còn mυ'ŧ em rất chặt, lúc bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cũng rất thích. Em rất thích âʍ ɦộ bạn Thanh Thanh! Là một học sinh trên ghế nhà trường, em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để được tiếp tục cắm vào âʍ ɦộ bạn Thanh Thanh. Em ước mơ sau này, bạn Thanh Thanh sẽ sinh bảo bảo cho em.

Càng nghĩ, càng buồn cười, Miên Miên không nhịn được mà cười ra thành tiếng. Hai thằng bạn cắm Miên Miên đến triều xuy, mình thì cắm đến người ta cười ra tiếng, Phong Phong buồn, Phong Phong uỷ khuất mà Phong Phong không nói.

Nghe thấy tiếng cười của Miên Miên, hai người đàn ông còn lại cũng nhìn Doãn Phong với vẻ thông cảm cho kẻ năng lực thấp kém.

Biến đau thương thành sức mạnh, Doãn Phong tăng tốc mà ra vào, hôn lấy khuôn miệng nhỏ không nghe lời của cô gái mà quấn quýt không rời.

Trong lúc ba người đàn ông không ngừng cắm rút ở lỗ nhỏ, ở một góc cửa sổ chưa kéo hết rèm, một cậu trai trẻ có nét giống Phó Gia Minh đang trợn tròn hạ mắt mà kinh ngạc, nhìn chị dâu cả người thấm đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙, lăn lộn với hai bạn thân của anh trai, một ý niệm không nên có cũng nảy nở dần trong đầu cậu.