Thiên Long Tình Kí

Quyển 2 - Chương 13: Trọng sinh

“Tô huynh!Đa tạ ngươi chiếu cố nhi tử của ta!Hắn xuất thân là người tập võ, nhĩ lực rất là thính, cách thật xa mà hắn vẫn nghe rõ nội dung của hai người đang nói chuyện.

“Hiền tế cũng là người nhà mà, chỉ một chút việc nhỏ thôi, không cần phải lưu tâm đâu.”Sau đó khách và chủ cùng nhau vui mừng, dắt tay nhau đi vào thính đường.

Trước cửa vào thính đường, Tô Bảo Châu đã chờ ở bên trong rồi, đầu tiên là quỳ lạy gia gia, sau đó là quỳ lạy phụ thân, cấp bậc lễ nghi đầy đủ, rồi nàng mới đến bên trong hậu đường gặp mẫu thân và tỷ tỷ, Long Ngạo Thiên thật là chán ghét những lễ giáo lễ nghi của phong kiến, nó rất là phiền phức và rườm rà, hắn rất muốn chạy nhưng mà cơ thể hắn nhỏ xíu, chạy không được, đang bị lão mụ tử ôm ở ngoài thính đường thì thấy khách nhân còn bên trong hậu viện thì thấy bà ngoại cùng dì.

Tô mẫu là một người thiếu phụ đã tuổi trung niên, tầm ba mươi tuổi, tuy rằng đã bảo dưỡng kỹ càng nhưng mà sắc mặt vẫn lộ ra một ít mỏi mệt, lộ ra vẻ mặt vì gia đình mà làm lụng rất vất vả, nặng nhọc, còn Tô Lam di nương thì đang ở độ tuổi hoa nở, Tiểu Long Nhi ở trong lòng của di nương, ăn đậu hũ của nàng.

Tô mẫu và Tô Lam đều cho rằng hắn chỉ là đứa nhỏ nên không ngại, nhưng mà chỉ có Tô Bảo Châu là biết rõ bản tính của nhi tử mình, nhưng mà hôm nay không thích hợp để giáo huấn hắn, chỉ có thể dùng ánh mặt tức giận nhìn chằm chằm theo dõi hắn, Long Ngạo Thiên không coi ánh mắt uy hϊếp của mẫu thân mình vào mắt, di nương lớn hơn mẹ ruột của mình vài tuổi, cơ thể thì càng thêm đầy đặn càng hợp ý Long Nhi hơn

Sau khi đùa giỡn một chút thì Long Ngạo Thiên cảm thấy hơi nhàm chán, trong lòng vừa niệm tạo ra ảo giác bản thân đang được di nương ôm vào lòng, còn bản thể của chính mình thì lại chui xuống mặt bàn, kéo váy của mẫu thân lên chui vào trong.

Tô Bảo Châu hoảng hốt, tim nàng đập thình thịch, con tạo ảo giác dấu diếm nương và tỷ tỷ nhưng mà không giấu diếm nàng!Nàng nắm chặt váy của mình không cho con chui vào, nhưng mà ngồi ở chỗ này không tiện, với lại dạo gần đây tiểu gia hỏa này sức lực ngày càng lớn, cuối cùng cũng bị con mình đẩy hai chân ra.

“A!”Bị nhi tử mình cởi đi qυầи ɭóŧ của mình, Tô Bảo Châu kêu lên một tiếng, hạ thân của nàng lạnh lẽo, không có đồ gì để che, sau đó nàng cảm giác được một cái gì đó nóng hổi đang dán vào hạ thân của mình, một đầu lưỡi nhỏ nhắn đang chui vào trong hoa huyệt của nàng, tính toán đi sâu vào bên trong huyệt da^ʍ của nàng, hơn nữa ngón tay út non nớt kia cũng nhéo lấy thịt mềm của mình, còn ngay tại mật huyệt của nàng xoa nắn.

“Con bị làm sao vậy?”Nhìn thấy sắc mặt của Tô Bảo Châu kì lạ, Tô mẫu quan tâm hỏi.

“Không… không có việc gì….không cẩn thận cắn trúng….cắn trúng đầu lưỡi của mình!”Lúc nói lời này, thì hạ thân của nàng đang bị đầu lưỡi nhỏ nhắn của con trai mình liếʍ láp, thế nhưng hắn ở ngay cửa huyệt của nàng mà hút giống như đang hút sữa vậy, rồi dùng lưỡi liếʍ hết dâʍ ɖị©ɧ của nàng, càng tệ hơn nữa là hắn đang liếʍ tới hoa tâm của nàng, hoa tâm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đang chảy ra thuỷ dịch, sâu đó hắn bắt đầu đưa đầu lưỡi vào sâu bên trong liếʍ láp.

Tô Bảo Châu chỉ có thể nắm chặt khăn tay, chịu đựng cơn sung sướиɠ từ dưới hạ thân truyền lên cơ thể, ngăn chặn không cho mình rên thành tiếng, Tô mẫu có chút chậm chạp không hiểu gì cả, nhưng mà Tô Lam thì nhìn thấy kỳ lạ, khuôn mặt của muội muội mình đỏ ửng, nàng cũng không biết muội muội bị làm sao, trước mặt rất nhiều người, cũng không có nam nhân nào tại sao lại đột nhiên lại hứng tình rồi!