Cao Môn Ngoạn Vật

Chương 4: Chu Hải Huy về nhà

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

Chương 4: Chu Hải Huy về nhà

————————————————————————————

Chu Hải Huy sau khi bắn tinh kêu tiểu Lị từ trên người hắn xuống dưới, rút ra khăn giấy đem chất lỏng trên dươиɠ ѵậŧ lau khô, những người khác trên ghế lô như cũ đang đùa bỡn nữ sinh, khi tiểu Lị muốn tiếp tục ngồi ở bên người hắn, hắn nhíu mày, “Đi ra ngoài.”

Âʍ đa͙σ còn tắc nút bình, không biết bị đỉnh đến địa phương bao sâu, tiểu Lị cũng không dám trì hoãn, sợ làm Chu Hải Huy phiền lòng, cứ như vậy nửa người trần trụi rời khỏi ghế lô.

Chỉ chốc lát, sau khi có nam sinh sướиɠ xong, có chút còn đem nữ sinh lưu tại bên người, có chút kêu nữ sinh đi ra ngoài.

Triệu Lỗi kêu người lại lấy mấy bình rượu vang đỏ tiến vào, hắn cùng Chu Hải Huy tiếp tục uống rượu nói chuyện.

“Gần đây nghe nói anh trai anh lại làm một cái hạng mục đất đai.” Triệu Lỗi cùng Chu Hải Huy chạm cốc, nói đến cũng kỳ quái, Chu Hải Diệu tính cách so với Chu Hải Huy càng trầm ổn, ngày thường cũng thực ít lời, thích hợp làm chính trị, cố tình không làm, Chu Hải Huy vừa thấy chính là hỗn thế đại ma vương, cố tình làm chính trị, vào quân khu, bằng quan hệ trong nhà cùng năng lực chính mình, rất nhanh đã bò hướng lên trên, nay đã là thượng tá.

“Không biết, hắn làm gì đó là chuyện của hắn, không liên quan đến chuyện của tôi.” Chu Hải Huy đối với chuyện của anh trai hắn không có hứng thú, hai anh em từ sau khi thành niên rất ít chạm mặt, không đại biểu bọn họ cảm tình không thâm, chỉ là mỗi người có chuyện riêng của mỗi người.

Chu Hải Huy vẫn luôn chơi đến rạng sáng 1 giờ mới về nhà.

Lúc này Chu Mạn Mạn đã ngủ, cô ngày mai còn phải đi học.

Buổi sáng ngày hôm sau, thời điểm Chu Mạn Mạn đang chậm rì rì ăn bữa sáng, cô hỏi một câu anh hai có ở nhà không.

“Nhị thiếu tối hôm qua trở về, phỏng chừng muốn ở nhà một thời gian.”

Chu Mạn Mạn lập tức trợn to đôi mắt, nhìn về phía quản gia, “A, vì cái gì?”

Cô khó có thể tưởng tượng thời gian cô phải cùng Chu Hải Huy ở dưới một mái hiên, khi còn nhỏ tạo thành bóng ma quá lớn, cô hận không thể để Chu Hải Huy vĩnh viễn không ở trong nhà, hắn sau khi thành niên đều là một năm trở về hai ba lần, thời gian ở nhà cũng không dài, cho nên cơ hội hai người chạm mặt không nhiều lắm, cái này làm cho cô trải qua sinh hoạt khá thoải mái.

“Nhị thiếu hiện tại ở lại đế đô, cho nên tạm thời ở nhà, tiểu thư không cần lo lắng, nói không chừng nhị thiếu ở vài ngày liền đến phòng khác ở.”

Quản gia hơn 50 tuổi thực thích Chu Mạn Mạn, đem cô chăm sóc rất tốt, bảo dưỡng thật kĩ.

“Anh ấy còn có nơi khác?”

“Đương nhiên, nhị thiếu có rất nhiều phòng ở.”