Hệ Thống Cải Tạo Hoàn Mỹ Vạn Nhân Mê

Quyển 1 - Chương 57: Thế Giới Thứ Nhất Mạt Thế Cấp E (54) (H)

‘’A bé hư dâʍ đãиɠ’’.

Mã Đắc Nghiêm hưng phấn mắng một miếng mà cắn yêu lấy lỗ nhỏ coi như sự trừng phạt.

‘’Ựm...ngứa’’. Thiên Trúc Kỳ khó chịu mà lắc lắc eo, mơ hồ muốn kẹp chặt chân lại cọ xát giảm bớt cơn ngừa.

Mã Đắc Nghiêm vỗ lấy cái *Bốp* vào cặp mông núng nính cất giọng mắng:

‘’Đừng không ngoan như vậy’’.

Đè hai chân Thiên Trúc Kỳ xuống, Mã Đắc Nghiêm lại lao đầu như một lão nông dân chăm chỉ cày ‘cúc hoa’.

Hắn dùng đầu lưỡi liếʍ vòng quay miệng ‘cúc’, cánh hoa e thẹn cắn lấy lưỡi hắn hút vào.

Mã Đắc Nghiêm vừa mυ'ŧ vừa liếʍ, dùng hết sức bình sinh từ lúc bú sữa mẹ ra làm cậu thiếu niên rêи ɾỉ không thôi.

*Ọc ọc* Những tiếng vang dâʍ đãиɠ lan tràn khắp hang động, mỹ nhân chỉ biết há miệng kêu rên mặc người đàn ông ăn sạch lỗ sau của mình.

Đầu lưỡi hung hăng khuấy đảo bên trong, đệm thịt mềm mại co thắt bấu chặt lấy đầu lưỡi hắn không buông vừa thút thít vừa phun nước ào ào, quả d*âm phụ trời sinh.

Đang sung sướиɠ như tiên thì Mã Đắc Nghiêm ngừng lại rút đầu lưỡi, Thiên Trúc Kỳ ngơ ngác nghệt mặt khó chịu lắc mông nức nở, cúc hoa thút thít rỉ nước đòi hỏi đút no em nó.

*Roẹt* Tiếng kéo khóa quần vang lên.

*Phạch, phạch, phạch*.

Con c*u to đùng thâm tím đập thẳng vào miệng ‘cúc’ phát ra tiếng.

Cô*n th*ịt bằng cái chày, vừa dài vừa gân giật giật liên hồi như bất cứ lúc nào cũng có thể xông ra chiến trường, qυყ đầυ của nó đã dâ*m rỉ dịch trắng vì bị chủ nhân cất quá lâu.

Mã Đắc Nghiêm định dùng lưỡi để Trúc Kỳ lên cao trào lần nữa cũng như nới lỏng tránh làm cậu bị đau.

Nhưng với kinh nghiệm tình trường của hắn thì cái lỗ trời sinh lẳиɠ ɭơ này không rách được, vừa dâ*m vừa chảy nước nhiều như vậy thì công đoạn dạo đầu đã đủ, ba ngón tay cậu cũng đút vào rồi còn c*u hắn sắp chịu không nổi nữa rồi.

Thở hồng hộc xoa đều tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng thiếu niên nên ©ôи ŧɧịt̠ của hắn.

Mỉm cười hưng phấn mà đặt qυყ đầυ mình trên miệng lỗ đang thòm thèm chảy nước,... cọ lên…cọ xuống.

Mã Đắc Nghiêm cúi người hôn lên mắt Thiên Trúc Kỳ, giọng nói trầm ấm dụ dỗ vang lên:

‘’Anh vào đây’’.

‘’A~’’. Thiên Trúc Kỳ hét toáng lên mà giật nảy mình.

Mã Đắc Nghiêm siết chặt lấy cậu mà đâm lút cán con c*ặc mình vào trong, đệm thịt bị chướng căng phồng lên hình dáng dươ*ng v*ật, thít chặt chẽ không kẽ hở con c*u hắn.

‘’Xịt_’’. Hít một hơi đầy phê pha, Mã Đắc Nghiêm sướиɠ đến mức suýt thì bắn.

Vỗ vỗ cái mông nhỏ trách cứ: ‘’Thả lỏng, thả lòng nào bé yêu em sắp cắn đứt c*u anh rồi’’.

Hắn chưa động vội mà xoa nắn, âu yếm khuôn mặt toàn nước mắt của cậu, cố gắng kí©ɧ ŧɧí©ɧ để cậu nhóc làm quen với cô*n thịt đô con bên trong.

Thò tay xoa xoa đầṳ ѵú sưng đỏ liếʍ láp, Thiên Trúc Kỳ giờ đã chẳng còn biết trời trăng, hai mắt đã nhiễm toàn tình d*ục, cậu chỉ biết há miệng rêи ɾỉ tiếp nhận tất cả kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ trên người Mã Đắc Nghiêm.